Yến Thanh nhớ , dạo gần đây dường như Yến Tu Văn còn qua với những mối quan hệ đây nữa, thậm chí cũng lách như . Nghĩ kỹ , bàn việc của , những tờ báo và sách vốn cũng biến mất .
“Anh, dạo qua với những nữa ?”
Yến Tu Văn đáp như thể trả lời câu hỏi nhiều , cần suy nghĩ nhiều: “Họ công việc ở tỉnh khác. Với , cũng dành thời gian ở nhà nhiều hơn với em dạo .”
Nói , với Yến Thanh, đưa tay xoa đầu cô, đùa: “Sao thế, mới mấy ngày mà em thấy phiền , đuổi ?”
“Đâu , chỉ là em chợt nhớ thì tiện miệng hỏi thôi.”
Yến Thanh chằm chằm Yến Tu Văn, trong lòng càng thêm nghi ngờ. Rõ ràng đây từng ngày nào cũng cặm cụi bài, còn tìm bạn bè cùng thảo luận, góp ý. giờ đây, đừng là lách, ngay cả bút giấy của trong nhà cũng chẳng còn.
Hai hồi lâu, Yến Tu Văn né tránh ánh mắt của cô: “Ngủ , ngoài đây.”
Nói xong, dậy ngoài, khép cửa cái của Yến Thanh.
Cánh cửa khép , chặn ánh mắt nghi ngờ của Yến Thanh. Vốn dĩ cô định coi như thấy những gì hôm nay nhưng những điều bất thường ở Yến Tu Văn gần đây quả thực quá nhiều.
Cô rõ ràng cảm nhận nhiều điều bất , nhưng thực sự nghi ngờ bất cứ điều gì.
Yến Thanh thao thức suốt đêm, luôn cảm thấy bỏ lỡ hoặc quên mất điều gì đó. ...
Đêm đó, Đỗ Phong Thanh chìm một giấc mơ. Trong mơ, thấy từ lúc quen Yến Thanh, cho đến khi cô bước theo từng dấu chân của Yến Tu Văn, dần dần tiến đến cái chết.
Tuyết phủ trắng trời, cô lao từ cửa sổ xuống. Mái tóc đen dài nổi bật nền tuyết trắng xóa mắt đau nhói. Máu tươi loang rộng cô, tựa một đóa hoa quỷ dị, bao bọc lấy cô, nuốt chửng sinh mệnh cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-667.html.]
Gà Mái Leo Núi
Trái tim cũng buốt giá như đóng băng giữa trời tuyết lạnh lẽo.
“A Thanh!”
Tỉnh khỏi cơn ác mộng, Đỗ Phong Thanh mở mắt, đẫm mồ hôi lạnh. Anh bật dậy khỏi giường, thẳng sân, để cơn gió lạnh lẽo đêm khuya thổi , miễn cưỡng lấy chút tỉnh táo.
Anh còn nhớ đây là thứ mấy mơ thấy giấc mơ . Mỗi , nó chân thực hơn , như thể đó là chuyện thực sự xảy trong quá khứ. Đứng trong gió lạnh, bắt đầu phân tích. Nếu những gì trong mơ đều là sự thật xảy , lẽ ở đây, Yến Thanh cũng sẽ nhảy lầu tự vẫn như trong giấc mơ của ?
đó thì ? Chuyện gì xảy tiếp theo? Tại khi chết, cô sống , thậm chí trở nên bất lão bất tử như lời Đạo trưởng Huyền Dương ?
Còn Yến Tu Văn thì ?
Đỗ Phong Thanh cảm thấy hai dường như một màn sương mù bao phủ, khiến chẳng thể nào hiểu rõ.
Nếu rõ chuyện gì xảy trong quá khứ, lẽ , ngoài việc đề phòng Yến Tu Văn và tìm cách đưa Yến Thanh rời , còn chú tâm hơn nữa, tìm lời giải đáp mà mong ngay tại đây. ....
Nhà họ Yến
Vợ chồng Yến Đình Chu trở về nhà, đầy mệt mỏi. Tình trạng bà cụ ngày càng tệ. Bà lúc tỉnh lúc mê, ý thức lơ mơ, chỉ khi nào tỉnh táo một chút mới nhắc đến Yến Thanh. E rằng thời gian của bà còn nhiều.
Hai còn kịp quần áo vội vàng lên lầu xem cô con gái đang hôn mê. Trước đó ở bệnh viện, họ con trai , rõ chú út gặp chuyện gì bất ngờ bên trong, mà Đạo trưởng Huyền Dương đưa cả Đỗ Phong Thanh đó.
Bây giờ nhà họ Yến đang hỗn loạn, họ cũng chẳng còn tâm trí mà nghĩ đến chuyện với nhà họ Đỗ , chỉ một lòng mong con gái mau chóng tỉnh .
“Bố , bà nội ạ?” Yến Thù xin nghỉ phép dài hạn. Mấy ngày nay, cô phiên Yến Trăn đến bệnh viện, còn thì luôn túc trực, chăm sóc bên cạnh Yến Thanh. Lúc thấy bố từ bệnh viện về, cô liền hỏi thăm tình hình bà nội Yến.