Mẹ Yến lắc đầu, sắc mặt mấy : “Anh con và Kiều Kiều đang trông bà ở bệnh viện. Bố về nghỉ ngơi một lát đây.”
Bà nắm c.h.ặ.t t.a.y con gái, con gái hôn mê giường, chút phản ứng, trái tim bà đau như ai bóp nghẹt.
“Mấy ngày nay chị con thế nào ?”
Yến Thù lắc đầu: “Vẫn ạ.”
Cô liếc Yến Thanh, mới với bố : “Bố , con thu dọn chút đồ sẽ qua bệnh viện thăm bà.”
Yến Đình Chu vỗ vai Yến Thù: “Đi con.” Sau khi cô rời , Yến Đình Chu xuống chiếc ghế bên cạnh. Hai vợ chồng ai tắm rửa, chỉ lặng lẽ con gái đang hôn mê.
Đột nhiên, Mẹ Yến lên tiếng hỏi chồng bên cạnh: “Tu Văn rốt cuộc là ?”
Bà ngốc, đến lúc , còn nhận vấn đề của Yến Tu Văn.
Yến Đình Chu do dự một lát, vợ , cuối cùng vẫn quyết định sự thật.
“Cậu em ruột của . Theo , nhà họ Yến mối liên hệ trực tiếp với , đó là lý do ông cụ mới giữ nhà họ Yến. Còn thì cũng rõ tường tận lắm.” Nguồn gốc của em trai và cả con gái , e rằng còn ẩn chứa nhiều bí mật mà hề . giờ đây, những điều đó chẳng còn quan trọng nữa.
Bà Yến còn hỏi thêm nhưng thấy chồng quả thực gì nên hỏi nữa. Giờ đây, bà chỉ còn nỗi lo lắng cho con gái – Yến Thanh. Dù con bé đến từ , phận thế nào, trong mắt bà, nó vẫn là con gái bà.
Yến Đình Chu: “Yến Thanh trẻ con, nhiều chuyện, lý lẽ lẽ con bé còn thấu đáo hơn cả chúng . Những chuyện đợi nó tỉnh , nó sẽ tự xử lý . Hơn nữa, chuyện tình cảm vốn là việc riêng của con bé, bố , chúng cũng chẳng thể can thiệp quá sâu.”
Gà Mái Leo Núi
Lúc Yến Thù đến bệnh viện, bà cụ Yến đang tỉnh, Yến Trăn và Yến Kiều Kiều đang chăm sóc bên cạnh.
Đầu óc bà cụ dạo cứ lơ mơ, chuyện đều nhớ hết, khác gì với bà, bà cũng đầu là quên, đến cả cũng khó lòng nhận .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-668.html.]
Bà kéo tay Yến Trăn, hồi lâu mà cũng nhớ là ai.
Yến Trăn ở bên cạnh, kiên nhẫn nhắc nhắc : "Bà nội, bà kỹ , cháu là Trăn Nhi đây mà, cháu trai của bà, Yến Trăn đó ạ....”
Yến Kiều Kiều bên cạnh gì, chỉ , tâm trạng phức tạp.
Trước , cô luôn cảm thấy bà cụ thiên vị gia đình bác cả, yêu quý Yến Thù và Yến Trăn, còn bản cô thì chẳng mấy bận tâm nên cô bất mãn và oán trách bà.
gần đây, thấy sức khỏe bà cụ ngày một yếu , đầu óc lú lẫn, nhớ, chuyện cũ , cô khỏi nhớ những chuyện , trong lòng chút hối hận.
Bà cụ Yến thấy hai chữ "cháu trai", đôi mắt vẩn đục quanh phòng bệnh: "Thanh Nhi, cháu gái cưng của bà ... Thanh Nhi...”
Bà gọi tên Yến Thanh hết đến khác, giọng yếu ớt, còn sức lực.
Ngoài phòng bệnh, lòng Yến Thù dâng lên nỗi chua xót, vành mắt cô đỏ hoe. Trong phòng bệnh, bà cụ cứ thều thào gọi Yến Thanh. Mặc dù Yến Trăn liên tục giải thích rằng Yến Thanh nước ngoài nhưng chỉ vài giây, bà tiếp tục gọi tên Yến Thanh, lọt tai lời của Yến Trăn. Những tiếng gọi đó mà xót xa, bất lực đến .
Yến Thù lau nước mắt, hít sâu một , cố nặn một nụ , phòng bệnh: "Bà nội, cháu đến đây."
Khoảnh khắc cô bước phòng bệnh, bà cụ run rẩy đưa bàn tay gầy guộc : "Cháu gái ngoan của bà, mau đây, để bà cho kỹ nào."
Yến Thù tới xuống, tay cô bà cụ nắm chặt, bà gọi Yến Thanh nữa, Yến Trăn lúc mới khẽ thở phào nhẹ nhõm. câu tiếp theo của bà cụ dành cho Yến Thù khiến cả ba trong phòng bệnh đồng loạt tái mặt.
"Thanh Nhi, con mới về, ở với bố quen ?”
"Nếu quen thì qua chỗ bà ở...”
Không ai ngờ rằng, bà cụ nhận nhầm Yến Thù mấy ngày gặp thành Yến Thanh - đang hôn mê bất tỉnh ở nhà.