Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền - Chương 711

Cập nhật lúc: 2025-09-29 02:10:22
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đỗ Phong Thanh khéo léo gắp vài miếng rau xanh nồi lẩu đang sôi sục, đoạn lên tiếng, giọng trầm ấm: "Trong lòng em... còn ?"

Yến Thanh sững : "Gì cơ?"

Đôi đũa của Đỗ Phong Thanh khựng giữa trung. Anh ngước mắt thẳng Yến Thanh, ánh mắt hai giao đầy ẩn ý. Đôi môi mỏng của khẽ hé mở, chỉ buông một cái tên: "Yến Tu Văn."

Gà Mái Leo Núi

"Trong lòng em... còn ?"

Càng quen lâu, Đỗ Phong Thanh càng thấu hiểu rằng Yến Tu Văn đối với cô mang một ý nghĩa vô cùng phức tạp, khó lòng diễn tả thành lời, tựa như một mối vướng bận mơ hồ, chẳng thể dứt bỏ. Suốt bao năm tháng trôi qua, liệu trong trái tim cô, còn một góc nhỏ nào dành cho Yến Tu Văn ? Dẫu cho trong lòng vô vàn phỏng đoán, thế nhưng mỗi khi những chuyện liên quan đến Yến Tu Văn, vẫn tránh khỏi cảm giác hoang mang, bất an. Anh khao khát một lời hồi đáp chắc chắn từ Yến Thanh, như một liều t.h.u.ố.c trấn an quý giá cho con tim đang thổn thức của .

Không ngờ Đỗ Phong Thanh đột ngột đưa câu hỏi , Yến Thanh bỗng chốc ngây , mất một lúc lâu mới định thần .

Nhận thấy sự ngập ngừng của cô, Đỗ Phong Thanh khẽ gắp miếng rau chín tới trong nồi lẩu đặt bát Yến Thanh, dịu giọng: "Nếu em cảm thấy câu hỏi quá khó để trả lời, thì cần cũng ."

Yến Thanh cúi đầu những cọng rau xanh mướt trong bát, bỗng chợt nhớ đến lời Huyên Dương từng căn dặn: "Nếu thích , thì hãy đáp tấm lòng của họ một chút, đừng để họ mãi chờ đợi trong vô vọng. Lòng vốn dĩ bằng xương bằng thịt, một khi nguội lạnh , sẽ khó để sưởi ấm ."

"Không gì là khó cả, thật sự sớm còn ."

Cô đáp liền một mạch, đó nhanh chóng gắp miếng rau thơm ngon đưa miệng. Miếng rau thấm đẫm vị nước lẩu nóng hổi, giòn ngọt. Hương vị dường như khác, lẽ còn ngon hơn cả đây.

Nghe câu trả lời , trái tim Đỗ Phong Thanh bỗng đập rộn ràng ngớt. Anh hỏi thêm gì nữa, chỉ lẳng lặng gắp thêm những món Yến Thanh yêu thích nồi. Khóe môi cứ bất giác cong lên, nụ nhẹ ẩn chứa niềm vui sướng thể che giấu. Rõ ràng, tâm trạng của lúc đang cực kỳ .

Yến Thanh bát rau đầy ắp, mà đối diện dường như vẫn ý định dừng đũa. Cô bất đắc dĩ lên tiếng: "Anh còn hỏi gì nữa ?"

Cứ đà , chắc cả nồi rau sẽ đổ hết bát của cô mất thôi. Dù thích ăn rau thật đấy, nhưng nghĩa là cô chỉ ăn mỗi rau thôi .

Đỗ Phong Thanh lúc mới từ tốn đặt đũa xuống. Đôi mắt ngập tràn ý , dịu dàng thẳng Yến Thanh, tựa như trong mắt lúc , chỉ còn duy nhất bóng hình cô. "Tạm thời thì còn gì nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-711.html.]

Chỉ trong một buổi tối mà thể điều , nhận về lời hồi đáp quý giá tựa như một liều t.h.u.ố.c trấn an, cảm thấy vô cùng mãn nguyện . Những chuyện còn , dù cố gắng hỏi thêm ngay bây giờ, Yến Thanh cũng chắc sẵn lòng trả lời.

"Đỗ Phong Thanh." Yến Thanh đột nhiên gọi tên .

Khóe môi vẫn cong lên: "Ừm?"

Nhìn vẻ mặt ngập tràn mong đợi của , Yến Thanh đành lòng dối, đành thành thật bày tỏ: "Tạm thời... em thể trao cho thứ mong ."

luôn trong tư thế sẵn sàng cho khả năng thể biến mất khỏi thế giới bất cứ lúc nào. Trong tình cảnh đầy bất trắc đó, cô thể nào hứa hẹn bất cứ điều gì với Đỗ Phong Thanh.

Chính bởi lòng vốn dĩ cũng bằng xương bằng thịt, nên cô càng gieo hy vọng để khiến thất vọng ê chề.

Thế nhưng Đỗ Phong Thanh tỏ vô cùng thấu hiểu, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, khẽ : "Anh em đang nghĩ gì."

"Anh hề ý ngăn cản em tìm đến Thái Mẫn, cũng ủng hộ những suy nghĩ và quyết định của em. Sống đời , luôn tồn tại những chuyện bất đắc dĩ, những gánh nặng thể cứ thế mà bỏ qua."

"Có lẽ... em nên nghĩ thế , mỗi một ngày sống thêm, đều nên trân trọng nó hơn. Chính vì cuộc đời còn quá nhiều những điều nuối tiếc, nên chúng càng cố gắng thực hiện hết những điều mong khi thứ trở nên quá muộn."

"Yến Thanh , nhiều chuyện trong cuộc sống lúc nào cũng chỉ một lựa chọn duy nhất. Vấn đề cốt lõi ở chỗ em thật sự nắm bắt lựa chọn còn mà thôi."

Đêm đó, con đường hai cùng bộ trở về ký túc xá Vân Đại, Yến Thanh cứ mãi chìm đắm trong suy nghĩ về những lời Đỗ Phong Thanh giãi bày.

Đỗ Phong Thanh lặng lẽ sánh bước bên cạnh, ánh mắt thi thoảng khẽ liếc cô đầy quan tâm, bước chân vẫn giữ nhịp đều đặn, hòa hợp với từng bước của cô.

Từ lúc trở về, lật giở tất cả những cuốn cổ tịch thể tìm và bất ngờ phát hiện một phương pháp khác để bảo vệ cô mà cần ngăn cản bất kỳ quyết định nào của cô. Đó chính là sử dụng pháp khí, dựng pháp trận, lấy hôn hộ mệnh, một mạng song sinh.

Chiếc vòng ngọc đó, trải qua bao năm tháng ngừng hấp thụ huyết khí của cả và Yến Thanh, giờ đây chính là vật dẫn pháp khí hảo nhất.

 

Loading...