…
Đến giờ ăn tối, Tư Độ một chiếc áo ở nhà màu sẫm, chậm rãi bước xuống cầu thang, ung dung vị trí chủ tọa ở bàn ăn dài.
Trên bàn bày đầy món ăn thích, chủ yếu là món Tây, do đầu bếp ba Michelin chuẩn .
Còn một bậc thầy ẩm thực Nhật Bản hàng đầu đang chuẩn sashimi cá hồi đặc biệt dành riêng cho .
Tư Độ liếc bàn ăn bày biện tinh tế, bò Wagyu nướng, gan ngỗng cuộn nấm truffle, tháp trứng cá muối…
Anh khẽ lẩm bẩm: “Không canh ?”
Quản gia Triệu vội vàng thưa: “Canh gà vẫn đang ninh ạ.”
Vừa dứt lời, Khương Bảo Lê bưng canh gà , đặt bát canh ở đầu bàn, xa chỗ Tư Độ nhất. Cô nóng ôm tai nhảy dựng lên:
Mê Truyện Dịch
“Nóng quá nóng quá nóng! Phù~ ~ ~”
Quản gia Triệu tinh mắt, lập tức tiến lên, bưng bát canh gà nấm đó đặt mặt Tư Độ.
Tư Độ liếc Khương Bảo Lê: “Cô phá hỏng khu vườn của .”
“Cũng chỉ vì hầm cho một nồi canh gà tươi mới g.i.ế.c thôi mà.” Khương Bảo Lê xuống chiếc ghế bên cạnh.
“Bữa tối của thiếu một bát canh .”
“Nếm thử .” Cô đầy mong chờ: “ hái nấm tận núi, cả ngày bận bịu mới nấu đấy.”
“Ai cho cô hái nấm?”
“ chán quá thôi. Nấm tươi hầm gà, bổ lắm!” Khương Bảo Lê hít mũi một cái: “Bổ cho mà!”
“Cơ thể cần bồi bổ , cô là rõ nhất.” Anh đầy ẩn ý.
Khương Bảo Lê lập tức nghĩ tới đêm du thuyền, nhắc đến bùng nổ.
Đầu cô nghĩ đến những chuyện... đen tối!
Cô lắc đầu thật mạnh để xua !
Phi phi phi.
Tư Độ lịch sự dùng khăn ăn lau miệng: “Nói thẳng , cô định gì?”
“Chỉ đơn giản là cảm ơn thôi, vì cứu mạng .”
“Chính cô huề .”
Khương Bảo Lê , nơi khóe môi hiện một lúm đồng tiền ngọt ngào: “Tư Độ, thứ Sáu , thật sự... rảnh ?”
“ bố của thằng nhóc đó.”
“ cũng mà!” Khương Bảo Lê nghiêng tới gần, nắm lấy tay lắc lắc: “ với , mà, mà...”
Tay lạnh đến bất ngờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-112.html.]
Còn tay Khương Bảo Lê thì ấm áp dễ chịu. Vừa chạm , cả hai đều cảm thấy một dòng điện tê tê lan khắp .
Tư Độ cô thật lòng, bèn rút tay , giả vờ ghét bỏ : “Đừng chạm .”
“Được .” Khương Bảo Lê lập tức giơ hai tay lên đầu hàng: “Đi mà.”
Cô như đang năn nỉ, như đang nũng.
Tư Độ cố tình hỏi: “Sao cô tìm Thẩm Dục Lâu?”
Nhắc tới Thẩm Dục Lâu, sắc mặt Khương Bảo Lê trầm xuống: “Bọn còn quan hệ gì nữa, cũng gặp .”
Đó là sự thật.
Tư Độ hài lòng với câu trả lời , cũng nhận cô dối: “Làm vui lên, sẽ cân nhắc.”
“Vậy để vui?”
“Đầu tiên, biến khỏi tầm mắt .”
Khương Bảo Lê lập tức dậy, chạy lên cầu thang xoắn ốc, chạy lạch bạch về phòng .
Chờ cô , Tư Độ mới cầm thìa lên, múc một thìa canh gà nếm thử.
Hương vị... đúng là ngon.
Bốn mươi phút , quản gia bảo giúp việc tới thu dọn bát đũa.
Bữa ăn , bát canh gà uống sạch sẽ, còn những món ăn đắt tiền khác thì hầu như chẳng động đến.
---
Đêm khuya, Khương Bảo Lê giường, bản piano “Rose” của D để dễ ngủ.
Trong phần bình luận, nhiều đăng các phiên bản tự chơi “Rose” bằng các loại nhạc cụ khác . Cô lưu một bản, thỉnh thoảng mở .
Không là như thế nào, Kiều Mục Ân thật sự quen đó , là đang lừa cô?
Nghĩ đến đây, cô tự tát một cái.
Bị lừa thê t.h.ả.m như thế mà vẫn chịu rút bài học!
Người mà Khương Bảo Lê thích, và những thứ cô thích đời , thật sự ít.
Thẩm Dục Lâu là một .
Âm nhạc của D... cũng là một.
Thật lòng yêu thích là cho dù lừa bao nhiêu , tổn thương bao nhiêu , vẫn tự chinh phục chính , tự dối lòng …
Cố chấp, cũng phần cực đoan.
Vì yêu, nên mới thể bao dung cho Thẩm Dục Lâu vô tình vô nghĩa đ.â.m tim nhiều nhát như .