Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 115: .

Cập nhật lúc: 2025-10-23 01:17:22
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô bất chợt ngẩng đầu dậy, đúng lúc lướt qua môi .

 

Tư Độ lập tức ngả về , dựa đầu giường. Nét mặt dịu dàng phút lập tức tụt xuống hai mươi độ, đóng băng.

 

Tim nóng rực, đập loạn nhịp.

 

Khương Bảo Lê nhận chuyện xảy , chỉ vui mừng tỉnh , reo lên:

 

“Tư Độ, tỉnh ! Anh còn thấy khó chịu chỗ nào ?”

 

Ngực Tư Độ phập phồng, giọng lạnh tanh:

 

“Sao cô ở đây?”

 

Khương Bảo Lê xúc động đến đỏ hoe đôi mắt. Cô từng nghĩ sẽ c.h.ế.t, cầu trời khấn Phật, chỉ cần sống, cô thể giảm mười năm tuổi thọ, , hai mươi năm cũng !

 

Chắc là Bồ Tát thấy lời cầu nguyện của cô.

 

Tuy chút tiếc nuối, nhưng…

Mê Truyện Dịch

 

Thôi kệ.

 

Anh còn sống là , sống ít vài năm cũng đáng!

 

“Chờ thu dọn xác đấy.” Khương Bảo Lê vẫn chịu yếu thế: “ còn tưởng sống lâu bằng cơ.”

 

Khóe môi Tư Độ khẽ nhếch lên, nở một nụ yếu ớt:

 

“Vậy khi… cô còn chờ lâu lắm.”

 

Hiếm khi thấy dịu dàng đến .

 

Tim Khương Bảo Lê bất chợt siết .

 

Cô cứ nghĩ khi Tư Độ tỉnh dậy sẽ nổi trận lôi đình, mắng cô thậm tệ, đuổi thẳng cổ cô ngoài, thậm chí liên lụy đến cả Thẩm Thị, kéo cô c.h.ế.t chung một thể.

 

thì, cô suýt chút nữa hại c.h.ế.t .

 

Với , chỉ cần động một ngón tay, sự nghiệp mấy chục năm của nhà Thư Hân Đồng tan thành mây khói…

 

“Anh… giận ?” Cô lo lắng hỏi.

 

Tư Độ thu ánh mắt .

 

Anh tự hỏi lòng , đúng giận. Cô gái ngốc dám cho nấm độc đồ ăn của .

 

Không là thật sự ngốc cố tình…

 

kỳ lạ , giận nổi.

 

Chuyện khác với lao Zenith Club thấy cô bắt nạt. Khi , lửa giận trong bùng lên tận trời…

 

Giờ thì, thật sự thể nào giận cô.

 

“Cô dọa sợ ?” Anh hỏi.

 

Khương Bảo Lê ngẩn .

 

Sao dịu dàng … Tên ác ma cũng thể chuyện nhẹ nhàng thế ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-115.html.]

“Ừ, cũng sợ.”

 

“Đáng đời, sợ c.h.ế.t luôn .”

 

“…”

 

Ừ, vẫn là .

 

Tư Độ khép mắt , thái dương vẫn còn đau nhức.

 

Lúc đó ảo giác, thấy nhiều… ký ức chôn sâu trong tâm trí.

 

Cả đời , cũng nhớ … những ký ức tồi tệ .

 

Anh nhớ lúc đó Khương Bảo Lê xông phòng, còn nhớ… hình như c.ắ.n cô.

 

Tư Độ bất ngờ túm lấy cổ áo cô, kéo gần.

 

“Này !” Khương Bảo Lê nắm chặt, suýt thở nổi: “Anh ?”

 

Cô còn kịp quần áo, phần n.g.ự.c của chiếc áo lụa trắng thấm máu. Anh khẽ kéo cổ áo cô xuống, lộ vùng da đầy đặn.

 

Trên làn da trắng như tuyết in dấu vết hàm răng rõ ràng.

 

Khương Bảo Lê hoảng hốt.

 

Tư Độ liếc cô một cái: “Cô cho ăn nấm độc, c.ắ.n chỗ , chịu trách nhiệm .”

 

Khương Bảo Lê rụt rè né tránh , chỉnh cổ áo: “Do xui, ?”

 

Tư Độ giơ tay nhấn chuông gọi y tá ở đầu giường.

 

Khi cô chỉnh xong quần áo, y tá bước : “Cậu chủ Tư Độ, tỉnh . Có chỗ nào thoải mái ?”

 

“Lấy ít gạc sạch và cồn iot đây, thêm t.h.u.ố.c trị thương mới điều chế. Loại đó cô quyền lấy. Đi tìm Triệu Húc, dùng quyền hạn của .”

 

Y tá gật đầu, rời khỏi phòng bệnh.

 

Chưa đầy mười phút , y tá mang t.h.u.ố.c đến: “Cậu thương ở ạ?”

 

“Ra ngoài.” Tư Độ ngắn gọn, dứt khoát.

 

Y tá liếc Khương Bảo Lê, gật đầu lời. Cô đặt khay t.h.u.ố.c xuống rời , tiện tay đóng cửa.

 

Tư Độ thuần thục đeo khẩu trang và găng tay cao su trắng, dùng gạc thấm cồn iot, với cô: “Lại đây.”

 

Khương Bảo Lê do dự, nhúc nhích.

 

“Sao? Không nỡ để dấu răng của biến mất ?”

 

“…”

 

Khương Bảo Lê đỏ bừng mặt, cầm gối định đập : “Sao lúc nãy nấm độc g.i.ế.c c.h.ế.t luôn cho !”

 

Tư Độ bật khẽ: “Cẩn thận, t.h.u.ố.c vô cùng giá trị, đổ lấy cho .”

 

Cô bỏ gối xuống, lườm một cái.

 

“Trừ phi cô thật sự giữ dấu răng của mãi mãi.” Tư Độ lệnh: “Lại đây.”

Loading...