“Cậu tin lời cô  ?” Tư Độ  xuống, thần thái điềm nhiên, ngón tay thon dài gõ nhẹ lên ghế sofa.
 
“Dù thế nào thì nhà họ Kiều cũng  liên quan đến chuyện .” Thái độ của Tư Mạc Trì trở nên cứng rắn: “Làm ăn thì  hòa khí phát tài. Cháu vì một  phụ nữ mà nhổ tận gốc nhà họ Thư, chuyện đó thật sự là  hợp đạo lý.     thì thôi,  cũng   nhiều nữa. Nhà họ Kiều và chúng  là bạn cũ lâu năm,  hợp tác từ đời ông ngoại cháu. Hơn nữa, cháu và Kiều Mộc Ân còn  hôn ước,  thể   chuyện quá khó coi.”
 
Tư Độ , Tư Mạc Trì  quan hệ  thiết với nhà họ Kiều.
 
Những lời  rõ ràng là để thăm dò thái độ của .
 
Người  nghị sĩ  đang nắm quyền lực lớn, Tư Độ tạm thời   trở mặt với ông .
 
“Cậu thấy nên xử lý chuyện  thế nào?”
 
“Chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa . Đã  lời khai là Thư Hân Đồng trộm điện thoại của Kiều Mộc Ân,  chuyện   liên quan gì đến nhà họ Kiều nữa.”
 
Tư Mạc Trì hừ lạnh một tiếng: “Còn cô gái nhà họ Thẩm , đưa về . Cậu mặc kệ cháu là chơi bời  thật lòng, nhưng  nhà họ Thẩm thì   động . Ai  Thẩm Đình Sơn  mưu tính gì?”
 
“Cậu hai,  là trưởng bối,  tôn trọng ý kiến của .” Tư Độ điềm tĩnh, thong thả vỗ nhẹ  chỗ trống bên cạnh, mời ông   xuống: “Cậu  đấy, từ nhỏ đến lớn,  luôn giữ  kỹ đồ của . Đồ chơi của ,  ai  chạm , kể cả .”
 
Dù Tư Mạc Trì là lão làng trong giới chính thương, nhưng    cháu thông minh tàn nhẫn, tâm tư sâu xa , ông  vẫn cảm thấy khí thế  yếu  mấy phần.
 
Có lẽ là vì cảm giác tội .
 
Khi , ông  sợ   cả Tư Mạc Thành,  ngăn cản “chuyện năm đó”, khiến Tư Độ trở thành một kẻ lạnh lùng và bệnh hoạn như bây giờ...
 
Nhìn  đôi mắt đen lạnh như băng của  trai, Tư Mạc Trì  khỏi rùng .
 
Lại  sang Tư Mạc Thành đang cầu cứu trong tuyệt vọng  giường bệnh.
 
Một khi Tư Độ  tay tàn độc, đúng là  nể tình .
 
“Chuyện , cháu tự nắm cho chuẩn mực. Cậu chỉ  một yêu cầu: cháu  cưới Kiều Mộc Ân.”
 
Ông  cứng rắn  xong thì chăm chú quan sát sắc mặt của Tư Độ.
 
Tư Độ vẫn  thản nhiên, khẽ ngẩng đầu: “Cậu , gia tộc luôn ủng hộ   con đường chính trị, giờ  là chủ nhân nhà họ Tư,   dĩ nhiên vẫn sẽ tiếp tục ủng hộ. , hôn ước với nhà họ Kiều là do Tư Mạc Thành quyết định. Cậu  ông  bây giờ thế …”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-118.html.]
Anh bỗng bật  khẽ, đưa tay : “Cậu nghĩ… ông  còn  thể tham dự đám cưới của  ?”
 
Lời  thốt , lưng Tư Mạc Trì  toát mồ hôi lạnh.
 
Tư Độ càng lúc càng  khí chất quyết đoán sát phạt như Tư Mạc Thành thuở xưa.
 
Mê Truyện Dịch
Hai  … đúng là giống  đến đáng sợ.
 
Tư Mạc Trì thở dài: “Nhà họ Tư và nhà họ Kiều là bạn cũ lâu năm, dù vì tình nghĩa của bậc bề , cháu cũng đừng  gì quá khó coi.”
 
Tư Độ mỉm  nhàn nhạt: “Được.”
 
Lời đến đây là hết, Tư Mạc Trì  dậy rời .
 
“Ư ư… ư ư ư…”
 
Trên giường bệnh, Tư Mạc Thành thấy ông  rời , hoảng hốt phát  tiếng kêu rên như  giữ  , như  cầu xin cứu giúp.
 
Tư Mạc Trì  đầu  ông  một cái, bất đắc dĩ lắc đầu, tàn nhẫn bước  ngoài.
 
…
 
Khương Bảo Lê bước xuống khu vườn  tầng, lòng đầy những nghi hoặc.
 
Cô  sớm chứng kiến thủ đoạn của Tư Độ đối với  cả Tư Mạc Thành của .
 
Khi đó Thẩm Dục Lâu  bảo cô đừng   ngoài, đừng can thiệp chuyện riêng của nhà  khác, nên Khương Bảo Lê  từng kể với ai, cũng  từng hỏi han gì thêm.
 
Cô   nhà họ Tư rốt cuộc  bí mật gì.
 
Nhớ   Tư Độ ăn  nấm độc, rơi  ảo giác, miệng  ngừng lẩm bẩm những câu như “đừng  gần, đừng… ông  đến …”
 
Vừa tỉnh ,  lập tức đến phòng chăm sóc đặc biệt để “tra tấn”  cả của .
 
Có khi nào… chuyện đó  liên quan đến cảnh tượng kinh hoàng trong cơn ác mộng ?