Anh lấy cảm xúc cá nhân để điều hành cả công ty.
 
Điều đó khác   với sự cẩn trọng, nghiêm túc bẩm sinh của Thẩm Dục Lâu.
 
 giờ  , cái “  gì thì ” của , vốn   dựa  danh vọng  tài sản bậc cha chú để .
 
Mà là bởi vì  là thiên tài đỉnh cấp,  tư cách để kiêu ngạo!
 
…
 
Buổi tối, Tư Độ  bên bàn ăn, mắt vẫn dán  bản báo cáo tài chính quý  máy tính bảng, cho đến khi quản gia và  giúp việc  lượt bưng các món ăn thịnh soạn lên bàn.
 
Nghĩ đến việc   mới khỏi bệnh, bếp  chuẩn  các món ăn  hương vị thanh đạm hơn bình thường, nhưng vẫn tinh tế như  khi: tổ yến hầm nấm tùng nhung, tôm hùm viên Úc xào sốt nấm truffle, măng tây ngọc bích xào củ bách hợp, gà ác hầm vi cá…
 
Tư Độ chỉ liếc mắt  qua là  ngay đây đều là món do đầu bếp ba  Michelin trong nhà  .
 
Anh đặt máy tính bảng xuống, thuận miệng hỏi: “Cô   ?”
 
Quản gia hiểu ngay, nhưng cố ý giả ngơ: “Cậu chủ hỏi ai?”
 
Tưởng giỡn chơi, nhưng chỉ với một ánh mắt sắc lạnh quét qua của Tư Độ,    lạnh cả sống lưng, lập tức thu  vẻ mặt đùa cợt:
 
“Cô Khương dắt ch.ó  ngoài  dạo . Cô    suýt khiến   ngộ độc thực phẩm, đời  sẽ  bao giờ bước chân  bếp của  nữa.”
 
Tư Độ hừ lạnh một tiếng: “Lá gan cũng nhỏ thật.”
 
Anh   thêm gì nữa, nếm thử từng món một, nhưng cũng  ăn nhiều.
 
Có lẽ do  khỏi bệnh, khẩu vị vẫn  hồi phục, dù món ngon đến  cũng cảm thấy nhạt miệng.
 
Khi lên tầng, Tư Độ dặn quản gia một câu: “Tổ yến hầm nấm tùng nhung và tôm hùm viên   tệ.”
 
Quản gia tưởng  thích ăn, vội ghi nhớ ,  ngờ    thêm:
 
“Làm thêm chút nữa, cô   mò  tìm đồ ăn đêm.”
 
Quản gia gắng gượng giữ biểu cảm, cố nén khoé miệng đang  nhếch lên, thật sự  vất vả.
 
---
 
Nửa đêm, Khương Bảo Lê đói bụng, lén  bếp tìm đồ ăn khuya.
 
Khác với  khi,   trong hai cánh tủ lạnh của nhà bếp   sẵn hai món ăn  nấu chín.
 
Bình thường, bếp nhà họ Tư  bao giờ để đồ chín qua đêm, mỗi bữa ăn của Tư Độ đều   nấu tươi mới.
 
Hai món ăn  trông  giống đồ ăn thừa, trang trí vẫn còn nguyên vẹn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-120.html.]
 
Kệ ,  đồ ăn là  .
 
Cô cho cả hai món  lò vi sóng hâm nóng, bưng lên bàn.
 
Vừa ăn miếng tổ yến đầu tiên, cô  sững  vì bất ngờ.
 
Ngon quá mức tưởng tượng!!
 
Tư Độ là  cực kỳ khắt khe với chất lượng ẩm thực, vì  trình độ của đầu bếp nhà  còn hơn cả những đầu bếp riêng hàng đầu của nhà hàng cao cấp.
 
So với món , hai bữa cô từng nấu cho Tư Độ ăn, đúng là một đống...
 
Thôi bỏ , cũng chẳng    nữa.
 
Bắt Tư Độ từ bỏ món ngon để ăn thứ cô nấu …
 
Khương Bảo Lê cảm thấy "nhiệm vụ" của  đúng là đừng mơ thành công trong kiếp .
 
Tự rước lấy nhục.
 
Cô  nếm thử tôm hùm viên.
 
Ngon đến mức  còn lời nào để diễn tả, từng con tôm đều xứng đáng  c.h.ế.t vinh quang!
 
Sau khi ăn no nê một bữa, Khương Bảo Lê  về phòng. Cô  ngang qua phòng âm nhạc ở tầng hai.
 
Trong phòng   ít nhạc cụ đắt tiền, ở giữa là một cây đàn piano đen hiệu Steinway.
 
Trên tường còn treo một cây violin thủ công hiệu Northshield, là sản phẩm từ thế kỷ 18.
 
Cổ điển, tao nhã.
 
Khương Bảo Lê là    hàng. Cô   cây violin quý giá chẳng khác gì đồ cổ, chăm chú ngắm .
 
Cô  dám chạm , dù quản gia từng , trong biệt thự   khu vực nào cấm cô,  thứ trong nhà đều  thể dùng tùy ý.
 
 cô vẫn thấy kính sợ,  dám đụng  thứ quý giá như .
 
Lỡ  hỏng thì chắc cô    thuê năm trăm năm cũng  đền nổi!
 
Tuy  dám chạm  violin, nhưng cây đàn piano ở giữa ... chắc là  thể đ.á.n.h thử chứ nhỉ?
 
Mê Truyện Dịch
Khương Bảo Lê bước đến, nhẹ nhàng  xuống.
 
Chiếc ghế da thật mềm mại đến mức cô  dám  mạnh. Cô cẩn thận mở nắp đàn, ngắm  những phím đen trắng sạch bóng.