Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 131: .

Cập nhật lúc: 2025-10-23 01:17:38
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy liên tiếp, phản xạ của cô còn nhanh hơn bà !

 

Giáo viên thấy họ thể phân định cao thấp, bèn : “Được , là đủ . Vòng cả hai bạn nhỏ Thẩm Gia Thanh và Tôn Thao Thịnh đều điểm cao nhất, giờ các em chuyển sang trò chơi tiếp theo nhé.”

 

“Yeah!” Thẩm Gia Thanh vui vẻ nhảy cẫng lên.

 

Còn Tôn Thao Thịnh thì tức giận gào lên: “Sao mà ! Tuyệt đối !”

 

Thẩm Gia Thanh : “Sao ? Chúng đều điểm cao mà!”

 

"Hừ! Mẹ tớ là một nhạc sĩ tài ba, tớ thể thua ! Tuyệt đối thể!" Nói xong, chạy đến mặt , mè nheo nũng, nhất quyết đòi đ.á.n.h bại chị gái của Thẩm Gia Thanh, nếu sẽ lăn đất chịu dậy!

 

Mê Truyện Dịch

Mẹ Tôn liếc Khương Bảo Lê, trong mắt cũng ánh lên vẻ ganh đua.

 

Tuy nhiên, lời bà vẫn mang vẻ điềm đạm, thản nhiên như hoa cúc:

 

"Vậy thì chơi thêm chút nữa , cũng nhất thiết phân cao thấp, chỉ là những hiểu âm nhạc giao lưu với thôi mà."

 

Khương Bảo Lê : " giáo viên bảo trò chơi kết thúc ..."

 

"Thì chỉ là thi nốt thôi!" Mẹ Tôn ngẩng cằm lên, bà tự tin khả năng cảm âm luyện nhiều năm của : "Chơi hợp âm , ai trả lời đúng là thắng!"

 

Cô giáo thấy Tôn quyết tâm như thì cũng chỉ bất lực, thêm gì, mười ngón tay ấn xuống một đoạn hợp âm sáu nốt.

 

Mẹ Tôn nhắm mắt lắng , lập tức giành trả lời:

 

"Đô mi son si đô."

 

"Yeah! Thắng thắng !" Tôn Thao Thịnh vui như mở hội: "Mẹ giỏi quá! Đánh bại chị gái Thẩm Gia Thanh !"

 

Bố Tôn Tôn đều cho rằng chắc chắn thắng, đang chờ cô giáo tuyên bố chiến thắng, ngờ Khương Bảo Lê bình tĩnh sửa :

 

"Đô pha mi si đô, rê giáng."

 

Giáo viên âm nhạc cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ, gật đầu : " là đô pha mi si đô, rê giáng."

 

Nói xong, cô tách hợp âm đó và đ.á.n.h một nữa, tuyên bố: "Chị gái Thẩm Gia Thanh thắng."

 

Mẹ Tôn trợn tròn mắt, khó tin Khương Bảo Lê.

 

Sao... thể...

 

Cô bé ... thể !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-131.html.]

Khả năng cảm âm của bà luyện suốt mấy chục năm, ngày đêm bên đàn mà !

 

Sao cô bé ...

 

Mẹ Tôn bước tới, rằng kéo cô giáo khỏi ghế đàn, tự xuống, đ.á.n.h một đoạn hợp âm, về phía Khương Bảo Lê:

 

"Cháu xem! Bao nhiêu nốt?"

 

"Năm nốt, rê si la son mi, mi thăng."

 

tin, liên tục đ.á.n.h thêm vài đoạn hợp âm nữa, nhưng Khương Bảo Lê luôn thể phân biệt chính xác từng nốt bà chơi.

 

"Sao thể, thể chứ...!"

 

Có thể đạt đến trình độ , chỉ một khả năng duy nhất.

 

Cô bé khả năng cảm âm tuyệt đối!

 

Ghen tị, cơn ghen tị cuồn cuộn như sóng trào, khiến Tôn chẳng màng gì đến lễ nghi cơ bản, dậy rời khỏi phòng nhạc.

 

Với một nghệ sĩ, điều đau đớn và bất lực nhất chính là: cho dù cố gắng đến cũng thể vượt qua đuổi kịp thiên phú mà ông trời ban cho khác.

 

Thấy bỏ , Tôn Thao Thịnh bất lực bố.

 

Lúc , bố Tôn cũng nên đuổi theo vợ tiếp tục thi đấu cùng con.

 

Dù Thẩm Gia Thanh vui mừng, cũng tỏ vẻ kiêu ngạo như Tôn Thao Thịnh đó, chỉ : "Cậu mau tìm , vòng tớ đợi ."

 

Tôn Thao Thịnh hừ một tiếng chạy mất.

 

Khương Bảo Lê xoa đầu Thẩm Gia Thanh, mỉm đầu , tình cờ bắt gặp ánh mắt Tư Độ.

 

Trong mắt dường như một tia tán thưởng, nhưng ngay khoảnh khắc chạm mắt, lập tức dời mắt .

 

Khương Bảo Lê thầm nghĩ đúng là gặp ma .

 

Cô nghi ngờ chằm chằm .

 

Anh khôi phục vẻ lạnh lùng thường ngày, bình thản nhận xét: " là thiên phú khiến ghen tị. Nếu em học nhạc từ nhỏ, e là giờ nổi tiếng khắp thế giới ."

 

Khương Bảo Lê cây đàn piano đen ở đằng xa, rõ ràng, đối với những đứa trẻ đến cơm còn đủ ăn, nghệ thuật là thứ xa xỉ.

 

đầu Tư Độ, dùng giọng điệu trêu chọc nhẹ nhàng : "Gì thế, cũng ghen tị ?"

Loading...