"Không đến mức đó." Tư Độ thản nhiên : "Âm nhạc con đường chính của , chỉ là sở thích."
"Dù chỉ là sở thích, chắc cũng quen nhiều cao thủ âm nhạc lắm nhỉ?"
Tư Độ liếc cô: "Em lúc nào cũng theo dõi tin tức thần tượng ?"
Mê Truyện Dịch
"Ít nhất thì cũng cho ở thành phố cảng chứ."
"Không , cách em cả một nước Trung Quốc, xa lắm."
"Chẳng lẽ là Đông Bắc?"
Tư Độ lạnh, đáp.
Khương Bảo Lê cứ bám theo , hỏi mãi thôi: "Phải ? Hắc Long Giang , là Cát Lâm?"
Tư Độ chẳng thèm để ý, khuôn mặt ngọt ngào đang tiến gần, giơ tay véo mạnh một cái.
Cô gái nhỏ kêu đau oai oái.
Thẩm Gia Thanh hai họ tương tác, dường như hiểu điều gì, điều : "Chị Lê, Tư Độ, hai giúp em giành hai điểm tuyệt đối, trò chơi cuối cùng để em tự tham gia nhé. Em Tư Độ bận, nếu hai việc thì thể về ạ."
Nói xong, lễ phép cúi đầu cảm ơn Tư Độ.
Tư Độ khách sáo với “con ch.ó hoang con” , thấy điều như , lập tức xoay rời .
Thấy Khương Bảo Lê vẫn đang chuyện với nhóc, Tư Độ xách cổ áo cô như xách thỏ con, kéo luôn.
Thẩm Gia Thanh mỉm vẫy tay tạm biệt hai họ.
Tuy chỉ chơi hai trò chơi, nhưng buổi chiều cũng cứ thế trôi qua lúc nào .
Đối với Tư Độ, ngoài thời gian m.ổ x.ẻ và quan sát mẫu thí nghiệm trong phòng thí nghiệm, những thời khắc khác đều chẳng nghĩa lý gì.
Chiều nay là thời gian rảnh rỗi hiếm hoi của .
Dù ... nó cũng thật nhàm chán.
Trêu chọc một đàn ông trung niên đầu óc chậm chạp, đúng là tục nhạt.
... bởi vì cô chơi vui, nên Tư Độ cảm thấy, lẽ thể nhẫn nại.
Khương Bảo Lê bước con đường ngập tràn bóng râm của hàng ngô đồng trong khuôn viên trường, cúi đầu soạn tin nhắn.
Khóe miệng cô cong lên một cách vô thức, lúm đồng tiền ngọt ngào như trái lê chín.
Tư Độ hỏi cô: “Gửi cho ai ?”
“Cho cao thủ D đó, kết bạn WeChat với .”
Tư Độ: …
Anh lặng lẽ đưa tay túi, ấn nút im lặng bên sườn điện thoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-132.html.]
Một giây , điện thoại rung lên một cái.
May mà cô thấy.
“Gửi gì?” Anh hỏi.
“Hỏi Đông Bắc .”
Tư Độ khẽ: “Em quan tâm đến ?”
“ mà, là thần tượng. Tất cả những gì liên quan đến thần tượng đều .”
“Muốn gì?”
Thấy Tư Độ vẻ còn lạnh lùng như , chuyện cũng nhiều hơn, Khương Bảo Lê tranh thủ cơ hội hỏi: “Cung hoàng đạo của ?”
“Cung hoàng đạo?” Tư Độ hỏi : “Là gì?”
“Không thể nào, thật đang giả vờ thế?”
Thấy đáy mắt mờ mịt, Khương Bảo Lê cảm thấy khó tin.
Dù là một nam sinh kỹ thuật khô khan, suốt ngày vùi đầu ở trong phòng thí nghiệm thì cũng nên cung hoàng đạo là gì chứ.
“Anh lên mạng ? Sóng 2G , cái mà cũng .”
“Tại hiểu thứ mà hứng thú?” Tư Độ nhận cô khinh thường, bèn hỏi : “Em hiểu trình tự thời gian lành của xương sọ ?”
Khương Bảo Lê: …
Anh mới bình thường đó!
Xem , thực sự tí gì về những thứ ngoài chuyên môn của , cũng chẳng tìm hiểu.
Thế là cô nghiêm túc giảng giải cho một đống kiến thức về cung hoàng đạo, còn kể cả chuyện thuộc cung Bạch Dương.
“14/11 là cung gì?”
Khương Bảo Lê nhẩm tính một lúc: “Thiên Yết đó.”
“Ồ.”
“Anh thuộc cung Thiên Yết ?”
Tư Độ trả lời.
Khương Bảo Lê lấy điện thoại tra ngay: “Chậc chậc chậc, tâm lý trả thù cực mạnh, thù dai, chuẩn thật đấy!”
Chiếc Maybach màu đen dừng cổng trường, thấy lên xe, Khương Bảo Lê vội vàng chạy theo, : “Tư Độ, mời ăn cơm nha. Cảm ơn bớt chút thời gian trong lúc bận rộn để giúp Gia Thanh.”
“Ăn gì?”
Khương Bảo Lê nghĩ một lúc, mỉm bí ẩn: “Dĩ nhiên là món ngon mà từng ăn .”