Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 133: .

Cập nhật lúc: 2025-10-23 01:17:40
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Được, lên xe.”

 

Khương Bảo Lê ánh hoàng hôn xa xa, : “Hiện tại là giờ cao điểm tan tầm , lái xe đến khu chợ đêm chắc chắn sẽ kẹt cứng, chúng tàu điện ngầm nhé. Bên đường là trạm tàu, thẳng là tới.”

 

Nghe , Tư Độ đóng cửa xe.

 

Tài xế lão Hoàng hiểu ý, lập tức lái xe .

 

Khương Bảo Lê dẫn Tư Độ đến ga tàu điện ngầm.

 

Vừa bước , Tư Độ nhíu mày vì quá đông.

 

Đông đến mức… vượt quá sức chịu đựng của .

 

Người đông nghịt, chen chúc ngớt.

 

Tư Độ thấy tê cả da đầu.

 

Khương Bảo Lê lấy điện thoại quét mã qua cổng, đầu thấy Tư Độ vẫn chặn bên ngoài.

 

Anh cứ đó, hai tay đút túi.

 

Anh qua cổng, chỉ tập trung một việc, đó là tránh né những sinh vật đang sống xung quanh.

 

Khương Bảo Lê bên trong, vẫy tay gọi: “Vào mà.”

 

“Vào kiểu gì?”

 

“Khoan , từng tàu điện ?”

 

Mê Truyện Dịch

“Chưa.”

 

“…”

 

Thật hết t.h.u.ố.c chữa!!!

 

Khương Bảo Lê đành lan kính chỉ cách liên kết thẻ ngân hàng, tạo mã QR tàu điện ngầm…

 

Sau một hồi hướng dẫn, cuối cùng cũng đưa “tay mơ cuộc sống thực tế cấp độ 10” ga tàu.

 

Cô nghĩ, chắc ga sẽ còn rắc rối nữa nhỉ.

 

Lúc thang cuốn xuống, Khương Bảo Lê vẫn yên tâm, đầu .

 

Anh giống như một ngọn núi tuyết cô lập, giữa đám đông, toát cảm giác xa cách bẩm sinh.

 

Vẻ ngoài tuấn tú nổi bật khiến ngay lập tức trở thành tâm điểm chú ý.

 

Khương Bảo Lê để ý thấy, bất kể nam nữ ở xung quanh đều đang len lén .

 

Thang cuốn đưa họ đến sân ga.

 

Giờ tan tầm, đông chen chúc, xếp hàng lên tàu.

 

Dựa theo kinh nghiệm, Khương Bảo Lê hướng về toa cuối cùng, chỗ đó thường ít hơn.

 

Cứ tưởng Tư Độ vẫn theo , nhưng khi đến nơi, cô đầu , là gương mặt xa lạ.

 

Chẳng thấy bóng dáng Tư Độ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-133.html.]

 

“Haizzz!!!”

 

Khương Bảo Lê vội vàng đường cũ, gọi, cuối cùng cũng thấy ở khu lối thoát khẩn cấp, nơi ít qua .

 

Tên dòng đông nghịt cho tụt mood luôn .

 

Anh bên cạnh lối thoát, mặt lạnh tanh, rơi trạng thái tự cô lập.

 

“Tư Độ, theo ?”

 

về nhà.”

 

“Đến đây , dù về nhà cũng nên tàu điện cho tiện. Giờ cao điểm kẹt xe lắm đó, ?”

 

Tư Độ đám đông.

 

Từ trong ánh mắt , Khương Bảo Lê thấy sự tuyệt vọng.

 

“Không đến mức đó , thật sự đến mức , ráng chịu một chút là qua thôi…”

 

nôn.”

 

“Nếu dám nôn giữa đám đông mất mặt, ... tuyệt đối sẽ giả vờ quen luôn đấy!”

 

“…”

 

Tư Độ cảm thấy đang rơi thời khắc nguy cấp nhất trong cuộc đời, tiến thoái lưỡng nan.

 

Anh gọi điện cho tài xế, bảo ông điều trực thăng đến đón.

 

“Thế thì lố quá đấy!” Khương Bảo Lê giật lấy điện thoại của Tư Độ: “Nào, tàu sắp trạm . Chỉ ba trạm thôi, ráng chịu một chút là .”

 

Vừa xong, đoàn tàu điện ngầm rầm rầm tiến ga.

 

Tàu điện ngầm đợi lề mề công tác chuẩn tâm lý, ngay khi cửa tàu vang tiếng “Ting” mở , Khương Bảo Lê nắm chặt lấy tay .

 

Cô kéo chạy trong toa tàu.

 

Tư Độ chẳng hề chen chúc lên tàu điện với cô chút nào.

 

khi cúi đầu thấy bàn tay Khương Bảo Lê đang nắm c.h.ặ.t t.a.y

 

Anh cảm thấy… cũng hẳn… là thể chịu đựng.

 

Cuối cùng cũng chen tàu điện ngầm, Khương Bảo Lê sợ Tư Độ mất tích giữa chừng nên nắm tay suốt đoạn đường.

 

Ngón tay cái bên của một vết chai thô ráp vì cầm d.a.o giải phẫu lâu năm, cảm giác chạm đặc biệt.

 

Khương Bảo Lê len lỏi qua đám đông, kéo đến chỗ nối giữa hai toa, nơi ít hơn.

 

Tàu điện chạy ầm ầm, Tư Độ chẳng buồn một câu, cứ như đang tự cô lập bản .

 

Người đông như biển.

 

Mũi cực kỳ nhạy, các loại mùi của con lẫn lộn trong khí khiến cảm thấy khó chịu.

 

Thấy vẻ mặt khó chịu của , Khương Bảo Lê cũng thấy áy náy.

Loading...