Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 136: .

Cập nhật lúc: 2025-10-23 01:17:43
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tư Độ ngẩng đầu, ánh mắt sắc như d.a.o lướt qua.

 

"Ấy đừng đừng đừng!" Thím Lưu vội ngăn : "Anh cháu bận, đừng phiền thằng bé. Nhà họ Thẩm nuôi cháu lớn , chúng nợ họ quá nhiều ân tình, thím cho phép cháu tìm thằng bé nữa."

 

Lòng Khương Bảo Lê chùng xuống.

 

Sau chuyện đó, cô cũng chẳng tìm Thẩm Dục Lâu nữa…

 

"Hai đứa , thím bún cho." Nói xong, thím Lưu bếp.

 

Khương Bảo Lê đành kéo Tư Độ xuống.

 

Đây là đầu tiên Tư Độ cái ghế thấp như , đôi chân dài để , gò bó chen chúc chiếc bàn con.

 

Rất nhanh, bún gạo hải sản nóng hổi và hàu nướng dọn lên.

 

Khương Bảo Lê chờ nổi, vội cầm hàu lên, nhưng lập tức đặt xuống, nhéo tai:

 

"Ui da! Nóng quá nóng quá!"

 

Chờ hàu nguội bớt, cô chấm với nước sốt hải sản đưa đến mặt Tư Độ.

 

" tự ăn ."

 

Thế là cô đặt hàu đĩa của : "Ăn nhanh , còn nóng đấy."

 

Từ đầu đến cuối, Tư Độ hề có chút hứng thú ăn uống nào.

 

Anh rất kỹ tính trong chuyện ăn uống. Đầu bếp ở nhà phải đổi thực đơn mỗi ngày để đáp ứng những yêu cầu khắt khe về vị giác của .

 

Không chỉ vậy, về mặt vệ sinh an toàn thực phẩm, mọi thứ cũng phải đạt tới mức hoàn hảo chê vào được.

 

Dù nữa, đầu bếp của cũng là những người có mức lương hàng năm lên tới bảy con số.

 

Còn những món ăn trước mắt, thật sự nuốt nổi một miếng.

 

Khương Bảo Lê ăn rất ngon lành, nhìn ngồi đó động đũa, cô cũng đoán thích mấy món này.

Mê Truyện Dịch

 

“Đã bảo về nhà rồi, cứ đòi theo. Bây giờ đến rồi lại ăn, vậy làm đây?”

 

“Những thứ này... ăn được à?”

 

cam đoan, hoàn toàn ăn được!” Khương Bảo Lê cười nói: “Hồi nhỏ, thím Lưu từng cưu mang , cho làm thêm ở quán bún của bà . lớn lên nhờ ăn bún của bà đấy.”

 

Tư Độ đầu, nhìn người phụ nữ đang bận rộn trong bếp: “ nhớ em phải người bản ̣a.”

 

“Đúng vậy, này nhà họ Thẩm đưa đến thành phố cảng. dành dụm được chút tiền tiêu vặt, mời thím Lưu chuyển đến đây luôn. giúp bà tìm một gian hàng ở chợ đêm này, buôn bán ở đây kiếm được nhiều hơn ở đảo ngư dân trước .”

 

Cô thở dài: “Kiếm được nhiều, cũng dễ bị người ganh ghét.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-136.html.]

 

Tư Độ quăng đôi đũa mà cô đưa cho, nói: “ muốn đũa dùng một lần.”

 

“Được thôi, tìm cho.” Khương Bảo Lê rất kiên nhẫn, vào hỏi: “Thím ơi, bạn cháu muốn dùng đũa dùng một lần, có ạ?”

 

“Không , thím dùng hết cho các đơn mang rồi.”

 

“Vậy gần đây có cửa hàng tiện lợi nào ạ? Cháu mua một đôi.”

 

Thím Lưu nhìn cô, cười híp mắt, nói bằng giọng ̣a phương: “Tiểu Lê của chúng yêu chiều bạn trai quá đó nha.”

 

“Không phải , phải bạn trai ạ!”

 

“Không phải mà chiều chuộng như vậy, đang theo đuổi đấy à?”

 

“Không có , ấy chỉ là... cái đồ phiền phức thôi.”

 

Thím Lưu chỉ đường: “Rẽ phải ở ngõ trước mặt có cửa hàng tiện lợi đó.”

 

Trong lúc Khương Bảo Lê mua đũa, Tư Độ gọi điện cho cấp :

 

“Khu chợ đêm bên đường Loan Tử.” Anh liếc tên quán: “Quán bún hải sản bà Lưu. Tìm bên hội thương mại, bảo họ bảo kê.”

 

Khương Bảo Lê cầm đôi đũa mới , : “Nè, rửa sạch , dùng luôn đó.”

 

Tư Độ nhận lấy, thấy đó là một đôi đũa inox, đầu đũa có gắn miếng cao su tai thỏ màu hồng.

 

“?”

 

“Chỉ có loại này thôi, dùng đỡ !”

 

Khương Bảo Lê đói lắm rồi, quan tâm đến nữa, cúi đầu gắp bún ăn ngon lành.

 

Tư Độ cầm đôi đũa tai thỏ, gắp một sợi bún, cho vào miệng nếm thử.

 

Hình như... tệ như tưởng.

 

---

 

Thẩm Dục Lâu khỏi công ty, bầu trời âm u.

 

Anh về nhà cũng về trường.

 

Anh vẫn quen việc mỗi ngày tan bước khỏi văn phòng, mở điện thoại mà thấy tin nhắn thoại của Khương Bảo Lê, ríu rít hỏi cùng ăn tối .

 

Nhà thì có cô, trường cũng có cô, muốn về bất cứ .

 

Trái tim như thiếu mất một mảnh, dù đắm chìm công việc đến cũng thể lấp đầy trống trống trải đó.

Loading...