Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 137: .

Cập nhật lúc: 2025-10-23 01:17:44
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Như ma xui quỷ khiến, Thẩm Dục Lâu đến khu chợ đêm mà cô thường xuyên đến đây.

 

Anh dừng cửa quán bún gạo mà cô lui tới.

 

Suýt nữa tưởng ảo giác khi thấy bóng dáng cô vui vẻ chạy quán bún, trái tim như trĩu xuống.

 

Một cảm giác hạnh phúc tột độ.

 

Hai từ "bé Lê" nhảy lên tới đầu lưỡi.

 

Cho đến giây tiếp theo, thấy cô và Tư Độ cùng bên chiếc bàn nhỏ.

 

Anh xác định, đây là ảo giác.

 

Thẩm Dục Lâu cảm thấy như một cây kim ẩn trong mắt , đau nhức khó chịu.

 

Mê Truyện Dịch

Khương Bảo Lê còn thấy Thẩm Dục Lâu, nhưng Tư Độ thị lực , liếc mắt một cái thấy giữa dòng đông nghịt.

 

“Khương Bảo Lê, đây.”

 

“Làm gì?”

 

“Ghé sát .”

 

Không tính giở trò gì, Khương Bảo Lê cũng ghé mặt gần.

 

Tư Độ cũng nghiêng , kề sát tai cô, khẽ :

 

“Khóe miệng em… dính dầu.”

 

Cô còn tưởng tỏ vẻ thần bí như là định với cô một bí mật quốc gia nào đó chứ.

 

Khương Bảo Lê đáp: “ ăn bún, cảm ơn nhé.”

 

định mặt , Tư Độ giữ lấy cằm cô. Anh rút một tờ giấy ăn, gấp đôi tờ giấy bằng một tay, từ từ lau sạch vết dầu ở khóe miệng cô.

 

Khương Bảo Lê tròn mắt, kinh ngạc đàn ông nhan sắc đỉnh cao mặt.

 

Bước tiến ... nhanh quá ?

 

Cô còn tay gì mà tự "cắn câu" ?

 

quả thật đang giúp cô lau miệng. Anh cẩn thận, tỉ mỉ, thuần thục như một bạn trai, ân cần hết mực.

 

Khương Bảo Lê ngẩn ngơ gương mặt điển trai .

 

Tim cô suýt chút nữa loạn nhịp…

 

Khóe mắt Tư Độ cong lên, ý lan trong mắt, : "Đến lượt em lau cho ."

 

"Khoan , ... uống nhầm t.h.u.ố.c ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-137.html.]

 

“Chúng là bạn trai bạn gái chính thức gì, mấy hành động mờ ám để gì cơ chứ?"

 

"Nếu yêu đương nghiêm túc, sẽ cân nhắc một chút."

 

Khương Bảo Lê liếc trộm , luyên thuyên một hồi.

 

Tư Độ vẫn nở nụ dịu dàng, nhưng lời thốt chẳng giống tiếng :

 

"Còn lảm nhảm nữa, cắt lưỡi em cho ch.ó ăn."

 

"..."

 

Mẹ nó!

 

Khương Bảo Lê vội rút khăn giấy, lau sạch vết dầu mỡ môi .

 

Cô lau sạch bong, còn một vết dầu.

 

"Sạch , chủ Tư Độ, đủ thì mua thêm khăn ướt để lau cho ngài nhé?" Khương Bảo Lê nheo mắt , vẻ một hầu mẫu mực.

 

Tư Độ liếc thấy Thẩm Dục Lâu rời , bèn lấy ngón tay đẩy nhẹ trán cô gái nhỏ, tiếp tục cúi đầu ăn.

 

Khương Bảo Lê: ...

 

bệnh mà!

 

Còn ăn tiếp cơ , thế bảo cô lau miệng gì?

 

Buổi tối, chiếc Maybach đến đón họ ở cổng chợ đêm.

 

Lên xe, Khương Bảo Lê định thương lượng với Tư Độ về việc ký túc xá ở, nhưng Tư Độ để ý đến cô, phớt lờ lời đề nghị chuyển của cô.

 

Chiếc Maybach vẫn lái thẳng về biệt thự Sơn Nguyệt Lư.

 

Về đến phòng, Khương Bảo Lê nhận cuộc gọi từ thím Lưu.

 

Đầu dây bên ồn ào náo nhiệt, tiếng ầm ĩ, lẽ bà vẫn dọn hàng xong.

 

“Tiểu Lê , cháu nhờ cả nhà họ Thẩm giúp đỡ ?”

 

“Không ạ.” Khương Bảo Lê ngạc nhiên hỏi : “Sao thím?”

 

“Vừa , ông chủ Trần của hội thương mại chợ đêm đích đến quán của thím, cúi đầu xin rối rít. Ông ông mắt như mù, bảo thím đừng để bụng, còn sẽ miễn hai năm tiền thuê, hai năm sẽ tính theo giá bằng 30% hiện tại. Thím cần, cứ như hiện tại là . Vậy mà ông cứ khăng khăng thím còn giận, bất ngờ quỳ xuống ngay mặt thím, thím giật cả …”

 

Thím Lưu từng thấy cảnh tượng nào như thế, lúc giọng còn run: “Thím đoán chắc là cháu nhờ chủ nhà họ Thẩm giúp thím.”

 

“Cháu nhờ, nhưng cháu đoán ai giúp .”

 

Khương Bảo Lê với thím Lưu: “Thím Lưu, thím đừng sợ. Thím cứ theo lời ông , miễn hai năm tiền thuê. Sau thím cũng cần vất vả dậy sớm bày hàng nữa. Thím nghỉ ngơi nhiều .”

Loading...