Cô  nơi . Đây là cơ sở điều dưỡng cao cấp thuộc Công ty Công nghệ Sinh học Mạc Sâm,   điều kiện  nhận  cực kỳ cao, những  già sống ở đây đều là những nhân vật nổi tiếng trong giới.
 
Vào  đây, họ sẽ  hưởng những kỹ thuật y tế tiên tiến nhất của Mạc Sâm, tận hưởng tuổi già  lo âu,  đau đớn.
 
Trước đây Khương Bảo Lê chỉ thấy viện điều dưỡng   mạng, nhưng thông tin  ít,   địa điểm xây dựng  chọn vô cùng kín đáo, cách ly tối đa sự xâm nhập từ bên ngoài.
 
Khương Bảo Lê  theo Tư Độ  cổng viện điều dưỡng,  thang máy lên tầng năm.
 
Bên ngoài là tấm t.h.ả.m dày, giẫm lên êm ái  tiếng động.
 
Chắc là để tránh  già hoặc bệnh nhân  ngã.
 
Qua cửa sổ kính dọc hành lang,  thể  thấy vườn hoa, hồ bơi và sân tennis, xa xa còn  một bãi biển riêng.
 
Trước cửa phòng cuối hành lang, một nữ hộ lý mặc đồng phục   đợi ở đó:
 
"Chào ngài Tư, ngài đến ."
 
Tư Độ  với Khương Bảo Lê: "Ở ngoài đợi ."
 
Mê Truyện Dịch
Nói xong,  định  .  như nhớ  điều gì đó,    dặn dò nữ hộ lý: "Pha cho cô  chút  chiều và bánh ngọt."
 
...
 
Khương Bảo Lê đoán, chắc là Tư Độ đến thăm  .
 
Ơ~~
 
Chẳng lẽ  là một  , dì, bác, cô nào đó sắp   "hành hạ" nữa ...
 
Hộ lý dẫn cô đến một phòng  bằng kính ở bên cạnh, cắt sẵn một miếng bánh tiramisu, rót một tách hồng :
 
"Mời cô dùng."
 
"Cảm ơn."
 
Nữ hộ lý  định rời  thì Khương Bảo Lê vội vàng gọi , tò mò hỏi: "Người trong phòng bệnh là ai ?"
 
Nữ hộ lý đương nhiên  huấn luyện bài bản, hỏi Khương Bảo Lê: "Ngài Tư đưa cô đến đây mà   cho cô  ngài  đến thăm ai ?"
 
"Không."
 
"Vậy... vẫn nên để ngài Tư tự  với cô thì hơn." Nói , cô  lịch sự mỉm  với cô,  xoay  rời khỏi phòng .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-145.html.]
Thần bí  ?
 
Khương Bảo Lê ăn hết nửa miếng tiramisu,  một lúc chẳng   gì cho đỡ chán.
 
Đột nhiên, cô  thấy tiếng chuông báo động chói tai vang lên trong hành lang, khiến cô giật  bật dậy, còn tưởng là cháy  động đất.
 
Lúc , một nhóm bác sĩ và y tá hớt hải chạy qua, xông  phòng bệnh.
 
Cửa phòng mở , Khương Bảo Lê  thấy tiếng hét xé lòng của một  phụ nữ từ bên trong.
 
Cô vội vàng chạy theo đội ngũ y tế  trong, bèn thấy một  phụ nữ xinh  nhưng điên loạn đang  bên cửa sổ, tay cầm một con d.a.o gọt hoa quả, lưỡi d.a.o dính đầy máu.
 
Vẻ mặt  phụ nữ trung niên  điên cuồng, tóc tai rối bời, đáy mắt ngấn lệ:
 
"Cút !    gặp ,  cút ! Không,   quen ,   quen !"
 
Lưỡi d.a.o đầy m.á.u chỉ thẳng  Tư Độ.
 
Cánh tay  của Tư Độ  rạch đến toạc cả da thịt, tay áo cũng đẫm màu đỏ tươi, m.á.u chảy ròng ròng.
 
Trên sàn, một quả lê  gọt dở cũng  nhuộm đỏ bởi máu.
 
"Cút ! Cậu cút cho !" Giọng  gay gắt của  phụ nữ gần như x.é to.ạc cả  gian, nỗi tuyệt vọng khiến cơ thể bà  lảo đảo: "  quen ,  còn đến nữa,  g.i.ế.c !"
 
Bác sĩ nhanh chóng tiến lên, cố gắng giật con d.a.o trong tay bà : "Bà bình tĩnh một chút."
 
 bà  điên cuồng giãy giụa, vung vẩy con d.a.o gọt hoa quả về phía tất cả  .
 
Hai bác sĩ nam giữ c.h.ặ.t t.a.y bà , ấn bà   bên cửa sổ để khống chế.
 
Tư Độ trầm giọng : "Đừng  bà   thương!"
 
Mấy bác sĩ nam  , cũng  dám mạnh tay nữa. Cho đến khi y tá tìm  cơ hội thích hợp, tiêm cho  phụ nữ một mũi t.h.u.ố.c an thần từ phía , bà  mới dần yên lặng .
 
Miệng vẫn lẩm bẩm: "Cút,  cút ..."
 
Bà  ngã xuống giường, ánh mắt  Tư Độ tràn đầy căm hận.
 
Khương Bảo Lê sững sờ  cảnh tượng ,  đầu  thấy cánh tay Tư Độ be bét m.á.u thịt, trông vô cùng đáng sợ.
 
Trái tim cô thắt , theo bản năng lao đến, nâng bàn tay   thương của  lên:
 
"Chảy nhiều m.á.u quá! Bác sĩ! Anh   thương , mau xử lý vết thương cho   !"