Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 146: .

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:10:14
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi định bệnh nhân xong, bác sĩ vội vàng với Tư Độ:

 

"Ngài Tư, mời đến phòng xử lý, sẽ băng bó vết thương cho ngài."

 

Tư Độ đầu phụ nữ bên giường một cái: "Không trói, tìm canh chừng... là ."

 

Bác sĩ liên tục gật đầu, dẫn khỏi phòng, sang phòng xử lý vết thương bên cạnh.

 

Khương Bảo Lê dựa khung cửa, móng tay gần như cắm sâu lòng bàn tay.

 

Đôi chân cô nhịn mà run rẩy.

 

Ánh mắt cô dán chặt vết thương m.á.u me tay .

 

Tư Độ đầu , thấy vẻ mặt tái nhợt của cô, khẽ sững .

 

Tưởng cô sợ máu, đầu , thản nhiên với bác sĩ:

 

"Để cô ngoài."

 

Khương Bảo Lê bác sĩ chặn ở ngoài cửa, nữ hộ sĩ bên cạnh an ủi, chỉ là vết thương ngoài da, .

 

Cảm giác tim đập dồn dập dần dịu xuống.

 

Vừa nãy thấy cả cánh tay là máu, từ tay áo, quần áo, cho đến mặt đất... chỗ nào cũng là máu.

 

Khương Bảo Lê sợ hãi vô cùng.

 

Cô chạm vết nước mắt còn đọng mặt, chợt nhận , phản ứng thái quá .

 

Khóc cái gì chứ.

 

Y như trẻ con . Lần Thư Hân Đồng hãm hại, bắt nạt ở Zenith Club, cô còn c.ắ.n răng rơi một giọt nước mắt cơ mà.

 

Có lẽ... là sợ m.á.u thôi.

 

Nghĩ , cô dùng khăn giấy lau khô mặt, hít sâu một để bình tĩnh .

 

Khương Bảo Lê đến cửa phòng xử lý vết thương, rón rén qua khe cửa, tiếc là chẳng thấy gì cả.

 

lo, nhưng nghĩ thì đây là nơi hệ thống y tế hàng đầu, chỉ một vết thương ngoài da thôi, chắc sẽ vấn đề gì nghiêm trọng.

 

Dù tự an ủi như , cô vẫn trong xem tình hình thế nào.

 

Sao nhốt cô ở ngoài cho chứ.

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-146.html.]

 

Xem , vẫn coi cô là “ một nhà”.

 

Đường đến trái tim , quả là... chông gai trắc trở.

 

Khương Bảo Lê trong hành lang, thỉnh thoảng liếc về phía phòng xử lý, thấy một bác sĩ bưng khay đầy bông gạc dính m.á.u .

 

Cô vội vàng tiến lên, nhưng bác sĩ chỉ đáp: "Ngài Tư ngài ở một một lúc, phiền."

 

"Ồ, ."

 

Khương Bảo Lê ngoan ngoãn xuống băng ghế dài ngoài hành lang, ánh mắt hướng về phía căn phòng cuối hành lang.

 

Ban đầu, Khương Bảo Lê nghĩ Tư Độ hành hạ phụ nữ nên bà mới hận như , hận đến mức g.i.ế.c c.h.ế.t cho hả giận.

 

nhớ hành động của Tư Độ trong phòng, và những lời dặn dò bác sĩ... dường như giống với sự tàn nhẫn lạnh lùng mà dành cho của .

 

Khương Bảo Lê những nhân viên y tế bận rộn xung quanh, định bụng hỏi thử, nhưng nhớ đến thái độ của nữ hộ lý ban nãy, hỏi cũng chắc gì.

 

Thế là cô móc điện thoại gọi cho quản gia Triệu, thẳng vấn đề, Tư Độ thương .

 

Quản gia Triệu , vội vàng hỏi cô tình hình.

 

Khương Bảo Lê bọn họ đang ở viện điều dưỡng Mạc Sâm.

 

Nghe thấy cái tên , quản gia Triệu khựng , ngạc nhiên hỏi Khương Bảo Lê: "Cậu chủ… đưa cô gặp bà chủ ?"

 

"Đó là của Tư Độ ?" Khương Bảo Lê càng thêm ngạc nhiên.

 

Trước đây cô chỉ bố của Tư Độ mất, thì phát điên.

 

cô thực sự thể liên hệ phụ nữ điên cầm d.a.o g.i.ế.c nãy với .

 

Mặc dù Khương Bảo Lê , nhưng cô , tất cả những đời đều yêu thương con .

 

Ngay cả một phụ nữ ghê gớm đanh đá như Quảng Lâm cũng sẽ thể hiện sự dịu dàng yêu thương con cái khi đối mặt với Thẩm Chân Chân và Thẩm Gia Thanh.

 

Quản gia Triệu lo lắng hỏi cô: "Cậu chủ chứ?"

 

"Bác sĩ chỉ là vết thương ngoài da."

 

Anh thở phào nhẹ nhõm, : "Cậu đến thăm bà chủ gần ba năm , thái độ của bà chủ đối với luôn... lắm."

 

"Không lắm?" Khương Bảo Lê bất bình: "Như thế mà gọi là lắm ? Bà cầm d.a.o g.i.ế.c đó!"

Loading...