Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 148: .

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:10:16
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tư Độ vẫn , lớp mặt nạ điên cuồng và vặn vẹo là linh hồn tan nát:

 

"Tại c.h.ế.t? Người khác c.h.ế.t, nhất định c.h.ế.t! Bà g.i.ế.c , nên bà mới phát điên. Là bà đáng đời!"

 

Khương Bảo Lê chìm đắm trong sự kinh hoàng mà mang , thể tưởng tượng những chuyện trải qua khi còn nhỏ.

 

"Tư Độ..."

 

Tư Độ lưng với cô, giọng lạnh hơn cả băng: " như , giờ em đây."

 

"Cút ."

 

Nói xong, sải bước lên đỉnh núi.

 

Trời nhá nhem tối, đêm đen sắp buông xuống. Bóng lưng cô độc của như tách biệt với cả thế giới.

 

Khương Bảo Lê để một , vẫn lặng lẽ theo .

 

Từ xa xa, cô thấy bóng dáng hòa sắc núi u tối.

 

Anh một trong rừng nửa tiếng đồng hồ.

 

Khương Bảo Lê tiến lên phiền, chỉ lặng lẽ ở bên cạnh .

 

Cho đến khi màn đêm buông xuống, cô thấy bất an, loanh quanh trong rừng, sợ gần đó thú dữ xuất hiện.

 

Đột nhiên, cô giẫm một hòn đá lún trong bùn. Khương Bảo Lê trượt chân, cổ chân vẹo mạnh, trật khớp.

 

“Ui da!" Cô kêu lên, cơn đau nhói xuyên tim khiến cô đau đến mức gập xuống.

 

Trước đây tập ba lê, gân mắt cá chân của cô từng thương.

 

Lần trật , vết thương cũ tái phát, cô đau đến mức mồ hôi lạnh túa lưng.

 

Khương Bảo Lê lê chân đến một tảng đá lớn bằng phẳng bên cạnh, dựa .

 

Đêm dần sâu, tiếng côn trùng rả rích vang lên trong bụi cỏ.

 

Mê Truyện Dịch

quanh bốn phía, chút sợ hãi.

 

lúc , Khương Bảo Lê thấy Tư Độ bước nhanh trở , cô từ cao: " , em ."

 

Khương Bảo Lê đáng thương : " là “cút ” cơ mà."

 

"Vậy còn cút?"

 

Cô bĩu môi, tủi : "Mắt cá chân thương , thật sự… giờ chỉ thể lăn thôi."

 

Nói xong, cô còn thật sự ngã xuống đất, bộ lăn.

 

Dáng vẻ ngang ngược của cô khiến Tư Độ nhíu chặt mày hơn, đưa tay túm lấy cánh tay cô, kéo cô từ đất lên: "Em đang loạn cái gì ?"

 

Tuy giọng điệu vẫn cứng nhắc, nhưng lực tay nhẹ, như sợ đau cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-148.html.]

 

Khương Bảo Lê vội vàng ôm lấy cánh tay , sợ bỏ : "Trời tối , đừng chạy lên núi một nữa, đáng sợ lắm. cũng theo kịp ."

 

Anh khựng vài giây, giọng cũng dịu mấy phần: "Ai bảo em theo?"

 

" sợ nghĩ quẩn."

 

"Đó là chuyện thể nào." Tư Độ lạnh: " sẽ sống dai hơn tất cả các ..."

 

"Vậy thì ."

 

Tư Độ cúi đầu cô. Trong màn đêm mờ ảo, rõ cô là thật lòng giả dối.

 

trái tim vẫn dịu một cách kỳ lạ.

 

Anh đỡ cô dậy.

 

Mắt cá chân Khương Bảo Lê chịu lực đau đến mức cô rên lên một tiếng, cả vô thức dựa lòng .

 

Cơ thể Tư Độ cứng đờ, nhưng ... đẩy cô .

 

"Đi ?"

 

"Đau..."

 

Tư Độ đỡ Khương Bảo Lê đến tảng đá gần đó.

 

Cánh tay rắn chắc vững vàng đỡ lấy eo cô, bế cô lên và đặt lên tảng đá.

 

Còn thì quỳ một chân xuống, cởi giày cao gót cho cô.

 

Khương Bảo Lê cởi giày thì chút ngại ngùng, vô thức né tránh.

 

Tư Độ cô một cái, cô lập tức : "Thời cổ đại, chân là đặc điểm giới tính thứ hai của phụ nữ đó. Anh chạm đặc trưng giới tính thứ hai của thì chịu trách nhiệm nha..."

 

Anh hừ lạnh: "Trên du thuyền, đặc trưng giới tính thứ nhất của ông đây suýt chút nữa em nuốt bụng, em chịu trách nhiệm nổi ?"

 

"A a a a a!" Khương Bảo Lê ôm đầu: "Không cho nhắc nữa!"

 

Khóe môi nhếch lên, để ý đến sự phản kháng của cô, vẫn tháo giày cao gót cho cô: "Ai bảo em loại giày ?"

 

Giọng trách móc, nhưng động tác dịu dàng.

 

"Quen , váy thì với giày cao gót mà."

 

"Ai ?"

 

Ai... .

 

Khương Bảo Lê nghẹn lời, hình ảnh Thẩm Dục Lâu chợt hiện lên trong đầu.

 

Thẩm Dục Lâu là theo chủ nghĩa hảo, để ý đến cách ăn mặc của cô. Trước đây cô từng phê bình khi mặc váy ngắn với giày bệt trắng. Anh rằng váy với giày cao gót mới khí chất.

Loading...