Cô : "Hoặc là, em lấy một đồng nào, kết thúc nhiệm vụ ngay bây giờ. Hoặc là, đưa hết bộ cho em. Anh trai, tự chọn ."
Thẩm Dục Lâu im lặng, thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Mê Truyện Dịch
Mối quan hệ của họ cũng dần trở nên khó xử trong sự im lặng …
Nếu bây giờ lựa chọn dừng nhiệm vụ.
Có lẽ Khương Bảo Lê vẫn còn thể tha thứ cho .
Đột nhiên, Thẩm Dục Lâu : "Bé Lê, tiền của .. cũng là của em. Hai ngàn vạn tệ , đương nhiên thể cho em."
Ánh mắt cô trở nên lạnh lẽo và đầy mỉa mai:
"Em Dục Lâu sẽ thiếu chút tiền mà, cảm ơn nha."
Nói xong, Khương Bảo Lê cúp điện thoại.
"Bé Lê." Thẩm Dục Lâu gọi cô : "Gần đây, nhà họ Thẩm và nhà họ Kiều cũng đang thiết hơn, hợp tác vài dự án. Phía nhà họ Kiều, Kiều Chấn Bang , thực ông cũng quá sốt sắng chuyện liên hôn giữa hai nhà. Bởi vì Tư Độ bao giờ chủ động đề cập đến chuyện đính hôn. Lần ở bữa tiệc rượu, cũng Kiều Chấn Bang mất mặt. À đúng , Kiều Chấn Bang chính là bố của Kiều Mộc Ân, em gặp ông hôm đó đấy."
"Hửm?"
"Thật ý kiến nhà họ Kiều quan trọng. Chuyện liên hôn thành thành, tất cả đều phụ thuộc Tư Độ."
Anh trắng , nhưng Khương Bảo Lê hiểu ý.
Trước đây còn e ngại cảm xúc của cô, nỡ mở miệng thúc ép. bây giờ... cô nhận hai ngàn vạn của , ngược thể .
Mối quan hệ giữa họ cũng chính thức biến thành mối quan hệ hợp tác lạnh lùng.
Những dịu dàng ấm áp ngày xưa, còn nữa.
Tốt thôi.
Khương Bảo Lê nghĩ thầm, trong cái giới của Thẩm Dục Lâu, tất cả sự dịu dàng và yêu thương đều là giả dối. Ngay cả vợ chồng chung gối còn thể tính toán lẫn , huống chi mục đích nhận nuôi cô vốn dĩ đơn thuần.
Cô trở thành nghệ sĩ violin hàng đầu thế giới, đến Học viện Âm nhạc Hoàng gia London để tiếp tục học tập, sống một cuộc sống hơn, sung túc hơn, xa hoa hơn...
Cô thoát khỏi nghèo khổ và tình cảnh đời chà đạp.
"Yên tâm , em gì." Khương Bảo Lê bình tĩnh : "Bây giờ em đang ở nhà Tư Độ. Hình như cũng khó... giải quyết như em tưởng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-151.html.]
"Vậy thì ." Thẩm Dục Lâu lời nhưng hề vui vẻ như mong đợi.
Bất kể là vì tiền, vì , vì… mối quan hệ biến chất của họ.
Chỉ một khắc khi cúp máy, tin nhắn ngân hàng báo, hai ngàn vạn tệ tài khoản.
Điều đó khiến Thẩm Dục Lâu “chảy máu”.
Còn cô thì sảng khoái.
Vì Thẩm Dục Lâu nhắc đến chuyện liên hôn giữa hai nhà Tư Kiều, nên Khương Bảo Lê dậy, hoạt động khớp tay khớp chân một chút…
Đã đến lúc, nên nghiêm túc thành "nhiệm vụ" .
Buổi tối, cô bận rộn hai tiếng trong nhà, chiếc bàn ăn dài trong phòng ăn bày sẵn chân nến bạc, ánh nến lung linh, một thùng rượu vang đỏ quý hiếm lấy từ hầm rượu, cô còn những món ăn Pháp mà thích.
Đương nhiên, cô mời đầu bếp ba Michelin xuống bếp, còn chỉ phụ giúp trong bếp thôi.
Nói là cô “tự tay ”, cũng gì sai, nhỉ!
Thậm chí, buổi chiều cô còn phố mua sắm, tỉ mỉ chọn lựa một bộ "chiến bào".
Áo choàng voan đen mỏng manh bên ngoài, bên trong là đầm lụa hai dây mảnh mai lộ liễu, quần lót tam giác với diện tích vải ít đến đáng thương. Một chiếc váy ngủ gợi cảm khiến đỏ mặt tim đập…
Đến chín giờ tối, Tư Độ vẫn về.
Khương Bảo Lê bắt đầu mất kiên nhẫn, bụng cũng kêu ùng ục, kháng nghị với cô.
Cô cầm điện thoại lên, gọi cho Tư Độ.
Cuộc gọi kết nối, âm thanh ồn ào hỗn loạn vang lên từ đầu dây bên , mơ hồ còn thấy tiếng của phụ nữ.
"Chuyện gì?"
Cô bất mãn chất vấn: "Sao còn về? Anh đang ở ?"
"Lucid Bar." Tư Độ hờ hững đáp: "Với bạn bè."
" đang đợi về ăn cơm đó! Anh về một tiếng." Cô gái nhỏ lẩm bẩm, giả bộ tủi : "Quá đáng thật, để bụng đói chờ lâu như ."