Tự dưng cảm thấy… mới là kẻ biến thái !
Ực…
mà…vóc dáng thật sự quá mãn nhãn.
Tư Độ tắm xong, đến vòi sen xả nước. Anh lau khô , đó xoay , thẳng thắn đối diện với Khương Bảo Lê, chân thành hỏi: " mặc quần áo ?"
Khương Bảo Lê nhíu mày.
Không chứ, bạn, đến mặc quần áo cũng xin phép cô ?
Cô thử dò hỏi: "Không thì ?"
Tư Độ gật đầu, ném áo choàng tắm sang một bên, hỏi: " ngoài ?"
"Được."
Thế là Tư Độ bước khỏi phòng, bước chân chút xiêu vẹo. Anh rời khỏi phòng tắm khô - ướt tách biệt, đến bồn rửa tay, định lấy máy sấy tóc.
Khương Bảo Lê cứ tưởng tỉnh táo, ai ngờ tới, đầu gối đập thẳng mép bệ đá cẩm thạch.
Một tiếng "Rầm" vang lên, đau đến mức khom , lông mày nhíu chặt.
"..."
Quả thật, say quá .
Khương Bảo Lê bất lực xoa trán, với : "Thôi thôi thôi… ... vẫn nên mặc quần áo ! Cứ chân trần thế dễ xảy t.a.i n.ạ.n lắm."
Tư Độ phòng đồ. Lúc , mặc một chiếc áo cotton màu vàng kem nhạt sạch sẽ và thoải mái.
Cả càng thêm dịu dàng.
Khương Bảo Lê tới, cầm máy sấy tóc lên: "Anh đừng nhúc nhích, để sấy tóc cho ."
Mê Truyện Dịch
"Ừ."
Cô thấp hơn , cái tên mặt cô cứ như một ngọn núi .
"Anh cúi xuống chút , với tới."
Tư Độ nghĩ một lát, dứt khoát ôm lấy vòng eo thon gầy của cô gái nhỏ, bế cô lên, đặt bệ rửa mặt.
"Ưm..."
Dù lên, Khương Bảo Lê vẫn thấp hơn Tư Độ, nên ngoan ngoãn cúi đầu xuống, để cô sấy tóc cho .
Khương Bảo Lê bật máy sấy, luồng gió nóng phả , cô đưa tay sờ mái tóc ướt sũng của .
Mềm mềm, mượt mượt như lông chó.
Gió nóng thổi lên, một mùi chanh tươi mát lan tỏa.
Khương Bảo Lê khuôn mặt ở cách gần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-160.html.]
Xương lông mày cao, hốc mắt sâu, đôi mắt đen nhánh ẩn trong bóng tối, đuôi mắt cong sắc sảo.
Quả thực là một khuôn mặt tiêu chuẩn.
Yêu cái quả là bản năng của con , dù Khương Bảo Lê vẫn chắc thích tên . lúc , cô nảy sinh ý giữ khuôn mặt … cho riêng mãi mãi.
Nhìn đôi môi mỏng gợi cảm của , Khương Bảo Lê nhịn hôn lên.
"Tư Độ, … thể hôn một cái ?"
Tư Độ gật đầu.
"Anh tỉnh , nhớ chuyện ?"
Anh mím môi, ba chữ " chắc chắn" đến bên miệng biến thành hai chữ: "Không nhớ."
Anh cô gái đang ở ngay mắt , yết hầu khẽ chuyển động.
Dù đều tê dại, đầu óc cũng mơ hồ…
một chuyện vẫn nhớ rõ…
Chính là... thích cô.
Rất thích thích thích cô, thích thích thích cô.
Thích đến , nhưng thể cô.
Anh xứng, ... bẩn...
Khương Bảo Lê cẩn thận nhẹ nhàng tiến tới, đôi môi mỏng khẽ chạm .
Môi mềm mại hơn so với tưởng tượng của cô.
Cô nhịn ... khẽ cắn.
Tư Độ ngoan đến lạ, chỉ nhẹ nhàng đáp cô, dám bất kỳ hành động nào quá đà.
Tay theo bản năng giơ lên, dừng ở đúng vị trí ngang với tim cô, ... kiềm chế thu về, giấu lưng.
Sao ngoan như chứ.
Hơi thở của Khương Bảo Lê trở nên gấp gáp, cô nắm lấy cổ áo , kéo gần , bắt đầu tham lam nuốt lấy thở của .
Tay Tư Độ vẫn dè dặt giấu lưng, nắm chặt thành quyền.
Trong khí tràn ngập hương tinh dầu hoa hồng nhàn nhạt, ánh mắt cô hạ xuống, thấy khu vực cấm địa của căng phồng lên rõ rệt.
Kế hoạch tối nay dường như tiến triển vô cùng thuận lợi, cô sắp hái đoá hoa ác quỷ đầy gai độc .
Khương Bảo Lê đặt máy sấy xuống, nhảy khỏi bệ rửa mặt, lùi vài bước, nắm lấy vạt áo , kéo lên giường.
Tư Độ phối hợp ngã theo cô xuống chiếc giường lớn mềm mại, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, kéo cô lòng.
Không lâu , vô vết đỏ xuất hiện cổ , tất cả đều là kiệt tác của cô. Tư Độ dường như hưởng thụ, mặc cho cô gì thì trong vòng tay .