Không chỉ biến mất, mà khi tỉnh dậy, cô “ chuyện đó” với , còn g.i.ế.c cô nữa chứ!
Cạn lời thật.
Người bình thường uống say mới phát điên, còn Tư Độ là thường. Bình thường điên, chỉ khi uống say mới trở nên ngoan ngoãn, mới giống .
Cô đang miên man suy nghĩ thì cô gái giúp việc đẩy cửa bước , đặt một bát canh táo đỏ kỷ tử nóng hổi lên bàn cạnh cửa sổ.
Khương Bảo Lê uống t.h.u.ố.c giảm đau, cơn đau bụng cũng dịu nhiều.
Cô thu ánh , mỉm cảm ơn giúp việc.
“Đây là việc nên , cô mau uống khi còn nóng nhé.”
Khương Bảo Lê bưng bát lên, thổi nhẹ cho nguội bớt, uống một ngụm nhíu mày, suýt nữa phun .
Không chỗ phun, cô đành ép nuốt xuống.
“Ngọt quá!”
Ngọt đến mức khé cổ, ngọt đến phát ngấy, cảm giác như từng sợi thanh quản dính .
“Á? Ngọt lắm ?” Người giúp việc cũng tròn mắt kinh ngạc.
Khương Bảo Lê ngấy đến mức gần như nên lời, chỉ cố gắng hỏi:
“Là cô nấu ?”
Người giúp việc ấp úng:
“Cái đó…… là nấu…”
Khương Bảo Lê nhướng một bên mày, nghiêng đầu chằm chằm cô :
“ quản gia Triệu hệ thống tuyển của Sơn Nguyệt Lư nghiêm ngặt. Tay nghề như cô, vượt qua vòng kiểm tra kiểu gì thế?”
“Ách…”
Trán cô gái giúp việc bắt đầu toát mồ hôi, nhưng cô nào dám thật rằng vì Khương Bảo Lê đau bụng kinh, trưa nay chẳng ăn gì, “ nào đó” thấy thì mặt lạnh như tiền, đích bếp nấu bát canh .
Anh kiểm soát lượng đường đỏ, thế là múc từng muỗng từng muỗng… chắc cho nửa cân đường.
Cô cũng là thật sự nấu là cố ý giở trò để chọc ghẹo cô gái tầng.
Vì , cô chẳng dám gì, vội vàng dọn bát canh , với Khương Bảo Lê:
“Để nấu cho cô nhé.”
Khương Bảo Lê gật đầu.
Chờ hai mươi phút, giúp việc mang lên một bát mới. Lần hương vị bình thường hơn nhiều.
Khương Bảo Lê thổi nguội, uống một ngụm. Canh táo đỏ kỳ tử khiến cô cảm giác như là hảo hán uống ba bát say .
Uống xong, cô xuống tầng, bước về phía Tư Độ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-163.html.]
Vị hảo hán đ.á.n.h hổ phút lập tức biến thành một con mèo nhỏ tao nhã, bước từng bước nhẹ nhàng, gây tiếng động nhưng đầy cảm giác tồn tại.
Cô gọi , chỉ bên cạnh, lúc thì cúi đầu bộ móng mới , lúc thì khẽ vuốt tóc, y như một con mèo con tình cờ ngang qua sân nhà ai đó.
Tư Độ liếc thấy cô, thèm quan tâm, giơ khẩu s.ú.n.g săn lên, nhắm bia ngắm.
“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”
Tiếng s.ú.n.g vang vọng khắp vườn hoa, những đóa hồng khẽ run rẩy, lay động làn gió.
trong tầm mắt là hình bóng của cô.
Mê Truyện Dịch
Cô như một kẻ ngang nhiên xâm nhập.
Cuối cùng, Tư Độ bực dọc :
“Em đến đây là yêu cầu gì?”
“Anh đừng giận nữa mà, ?” Khương Bảo Lê giấu hai tay lưng, giọng nũng nịu lấy lòng:
“Em lừa thôi, chúng gì hết, thật đó.”
Nói xong, cô khẽ dùng vai huých nhẹ , giọng mềm mại như nước:
“Em đang trong kỳ đèn đỏ, mà chuyện đó chứ.”
Tư Độ nhanh nhẹn tránh khỏi cú chạm của cô, cau mày :
“Đừng chạm .”
“Được .” Khương Bảo Lê lập tức giơ hai tay lên động tác đầu hàng: “Em lời, chạm nữa. Chúng chuyện đàng hoàng một chút .”
Tư Độ đáp, giơ s.ú.n.g lên, ngắm bia trong vườn hoa hồng, bóp cò.
“Đoàng!”
Viên đạn ghim trúng hồng tâm một cách chuẩn xác.
“Nói gì?” Anh ngẩng cằm lên, nhưng .
“Rõ ràng mấy hôm vẫn còn đối xử với em, tự nhiên lạnh nhạt như ?”
Cô bĩu môi, tỏ vẻ tủi .
Ngón tay đang bóp cò của Tư Độ khựng thoáng chốc, chỉ lạnh nhạt :
“Vì em vượt giới hạn.”
“Là ngầm cho phép em vượt giới hạn!”
Khương Bảo Lê cam lòng, phản bác:
“Nếu cho em tín hiệu, em dám ! Trước giờ uống rượu, nhưng vì cùng em nên mới uống, đừng tưởng em nhận !”