“Vậy trong tình huống ,   chiêu gì ?”
 
Khương Bảo Lê thành tâm xin chỉ giáo.
 
Rất lâu , đến khi Khương Bảo Lê tắm xong  , cô mới thấy dòng tin nhắn trả lời muộn màng của   màn hình:
 
D: “Thử chân thành chút xem .”
 
Khương Bảo Lê dùng khăn tắm lau mái tóc còn ẩm ướt, thoáng thấy một dòng chữ  màn hình, cô sững  trong chốc lát.
 
Chân thành.
 
Cô bật ,  ném điện thoại sang một bên.
 
Trong cái giới trò chơi của bọn họ, chân thành là cái thá gì chứ?
 
Chẳng lẽ Tư Độ còn  thể nắm tay cô  hết quãng đời còn  ?
 
Nhìn sự lựa chọn của Thẩm Dục Lâu là hiểu,  thể nào…
 
Thân phận của cô  định sẵn , cô  thể trèo cao .
 
Cô  lên giường, trằn trọc đến tận rạng sáng.
 
Khương Bảo Lê  chằm chằm trần nhà tối om, đếm cả ngàn con cừu.
 
Bầy cừu cũng  mệt lử cả  mà cô vẫn còn tỉnh táo.
 
Cô cứ mải nghĩ về chuyện chân thành mà D  .
 
Tư Độ từ chối cô hết   đến  khác,   vì  cảm thấy cô  chân thành ?
 
Cô  thể… chân thành với  ?
 
Không  , nghĩ cái gì  chứ!
 
Chân thành với  ư? Cô  tư cách gì? Thân phận của   thế nào,  phận của cô thế nào?
 
Nhìn nhận rõ hiện thực mới  ôm ảo tưởng viển vông.
 
Vậy rốt cuộc Thẩm Dục Lâu dựa  cái gì mà cho rằng một kẻ tầm thường như cô  thể khiến Tư Độ từ bỏ hôn ước với nhà họ Kiều chứ?
 
Bọn họ  ở bên  mười mấy năm, cô si mê   mười mấy năm,  mà còn  thể lay chuyển  trái tim kiên định và lạnh lùng như đá tảng của  .
 
Tư Độ… kết quả cũng  thể  hơn.
 
Khương Bảo Lê trở , ép bản    ngủ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-166.html.]
Không  cô  ngủ   từ lúc nào, chỉ cảm thấy  nhắm mắt   đ.á.n.h thức.
 
Ngoài cửa sổ  truyền đến tiếng s.ú.n.g "Đoàng đoàng đoàng".
 
Cô  đầu , thấy trời  sáng.
 
Khương Bảo Lê  dậy, thầm nghĩ ngoài tập b.ắ.n s.ú.n.g , tên    thú vui nào khác ?
 
Bắn s.ú.n.g giỏi như ,  b.ắ.n ai chứ!
 
Mang theo chút giận dỗi lúc mới ngủ dậy, cô xuống giường,  thèm  dép,  chân trần đến bên cửa sổ, kéo mạnh rèm .
 
Trong vườn, dáng  Tư Độ thẳng tắp, eo thon vai rộng. Anh đang giương s.ú.n.g săn lên một cách vững vàng.
 
Bên cạnh  là Hàn Lạc. Anh  mặc một chiếc áo len mỏng màu nhạt thường ngày, cũng cầm s.ú.n.g trong tay, nhưng động tác  lười nhác hơn nhiều, cũng  chuẩn lắm.
 
Hai  dường như đang  chuyện, Hàn Lạc mỉm , còn vẻ mặt Tư Độ vẫn lạnh nhạt như  c.h.ế.t.
 
Được , bây giờ thì thành song tấu .
 
Vì  bạn bè đến, Khương Bảo Lê cũng đành nhịn. Cô uể oải  ,  vật  giường như một xác c.h.ế.t, dùng gối bịt kín đầu.
 
Dù  cũng đang ở nhà  , cô  tiện nổi nóng.
 
Từ nhỏ, cô  hiểu và ý thức  việc ăn nhờ ở đậu.
 
Nếu   vì nhiệm vụ, Khương Bảo Lê thật sự  dọn về ký túc xá ngay lập tức.
 
 với tính cách lạnh như băng của Tư Độ, cô mà , e rằng sẽ chẳng còn cơ hội tiếp xúc nhiều với  nữa.
 
Cô vẫn  mặt dày ở  mới .
 
Bỗng nhiên, Khương Bảo Lê như nghĩ  điều gì đó, lập tức  dậy,  phòng  đồ lục tìm một chiếc váy liền  màu nhạt. Cô   gương chỉnh trang hồi lâu, trang điểm nhẹ nhàng, còn xịt một chút nước hoa.
 
Sau khi ăn diện tươm tất, cô xuống tầng,  vườn.
 
Cô  bước  gần, đúng lúc  thấy Hàn Lạc đang  chuyện với Tư Độ, dường như nhắc đến dự án sứa bất tử.
 
Khương Bảo Lê lập tức rón rén bước đến như một con mèo nhỏ lặng lẽ tiến đến gần.
 
"Nghe  lão Đàm ở vịnh Bán Sơn  hứng thú với dự án sứa bất tử."
Mê Truyện Dịch
 
Hàn Lạc đặt s.ú.n.g xuống,  với : "Ông    tham gia đấu thầu, cũng   quá phô trương,  phái  đến dò hỏi, bảo chúng   giá, ông   mua đứt dự án đó. Bên đó  là… bao nhiêu cũng ."
 
Tư Độ khẽ  khinh: "Mạnh miệng đấy."
 
"Cả cái cảng đảo , ngoài Tư Độ   thì chỉ  Đàm Ngự Sơn,  mạnh miệng  ." Hàn Lạc lo lắng : "Người  trong giới giang hồ… một tay che trời, thế lực phía   thể xem thường, cũng  dễ đắc tội."