Khi tỉnh dậy, ánh chiều tà vàng ấm dịu nhẹ xuyên qua cửa sổ, lan tỏa khắp phòng, khiến căn phòng trở nên ấm áp dễ chịu.
Khương Bảo Lê mất .
Cô để lời nhắn cuốn sổ tay bàn việc trong khách sạn:
“Chán quá, em bãi biển tầng chơi một chút nha.”
“Yên tâm, em xuống nước .”
“Yêu siêu siêu siêu siêu nhiều, -3-”
Tư Độ nén , cảm thấy vùng cổ ấm nóng, bèn phòng tắm chuẩn tắm rửa.
Lúc , mới phát hiện cổ một dấu hôn nhạt màu hồng, quá rõ.
Có lẽ cô sợ tỉnh giấc nên chỉ để dấu hôn nhẹ nhàng thôi.
vì da trắng nên dấu hôn vẫn khá rõ ràng.
Tư Độ tắm xong, mặc áo sơ mi đen, cài cúc áo.
Nhìn thấy vết hồng cổ cổ áo che mất, do dự một chút, cố tình cởi cúc áo cùng .
Anh nghĩ ngợi một lát, cởi thêm một cúc nữa, để cổ áo buông lơi, dấu hôn nhỏ hiện rõ.
Càng kỹ, càng thích.
Tư Độ cúi đầu nhẹ, xuống tầng, bờ biển.
Không từ khi nào, một khả năng, đó là thể thấy cô giữa đám đông ngay lập tức.
Quả nhiên, Khương Bảo Lê ngoan. Cô xuống nước mà chỉ ghế dài ở bãi biển, vẫy tay với từ xa.
Anh mặc một chiếc áo đen, cẩn thận đeo khẩu trang, gương mặt sắc sảo che chắn kỹ càng, chỉ lộ đôi mắt đen sâu thẳm.
Cánh tay vẫn còn thương.
Xung quanh ít cô gái mặc bikini liếc .
Anh nổi bật. Dù để lộ mặt, khí chất đào hoa vẫn rõ rệt.
Anh bao giờ thiếu theo đuổi, nhưng từng ai thật sự bước nội tâm của , thấy bé lớp vỏ bọc dày đặc che chắn bên trong .
Khương Bảo Lê là may mắn thấy .
Anh xuống cạnh cô, Khương Bảo Lê chắc chắn, hỏi:
“Tư Độ, là bạn trai của em đúng ?”
“Còn hỏi ?” Anh cầm ly nước chanh lạnh của cô, uống một ngụm.
“Không câu nào, em vẫn thấy yên tâm.”
“Vậy thế , em yên tâm ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-180.html.]
Tư Độ đặt ly nước chanh xuống, ngón tay mát lạnh khẽ nâng cằm cô lên, vuốt nhẹ hôn lên môi cô.
Khương Bảo Lê ngẩn , cảm nhận đôi môi mềm mại của áp lên. Anh dùng đầu lưỡi, chỉ khẽ chạm , ngoan ngoãn...
Tim Khương Bảo Lê đập loạn lên.
Mê Truyện Dịch
Là vì quá trai ?
Được hôn, thật sự khiến cực kỳ căng thẳng.
Chắc là vì giờ cô từng trai nào hôn.
Chắc chắn là .
Bất ngờ, bàn tay Tư Độ đặt lên n.g.ự.c cô.
Hành động gần như là phản xạ vô thức của tất cả đàn ông khi hôn.
Khương Bảo Lê ngượng ngùng, nhẹ nhàng gạt tay .
Rõ ràng cô mới là giả vờ thành thục nhất.
Vậy mà đối mặt với những hành động mật kiểu tình nhân như thế , cô vẫn cảm thấy… ngượng một chút.
“Anh từng thấy nhiều xác c.h.ế.t như , chắc sẽ còn phản ứng gì với cơ thể con nhỉ?” Cô mở to đôi mắt, tò mò hỏi .
“Sao thể phản ứng?” Tư Độ thành thật đáp: “Anh thích em, phản ứng mãnh liệt.”
“Vậy mà… vẫn định để bạn gái ?”
Tư Độ im lặng một lúc, với cô:
“Có một chuyện, sẽ cho em .”
Hiện tại, mở lời thế nào.
Anh sẽ đối xử với cô, hơn gấp bội gấp bội…
Đến lúc cô sự thật mà vẫn chê bẩn thỉu, ghê tởm.
Nếu , thật sự chịu đựng nếu mất cô.
…
Tối hôm đó, Hàn Lạc vội vàng đến khách sạn, gặp Tư Độ ở phòng khách.
Anh liếc một cái thấy dấu hôn màu hồng nhạt cổ .
“Mẹ kiếp!” Anh phấn khích đến mức phớt lờ vết thương tay Tư Độ, như thể chuyện đó chẳng quan trọng gì hết:
“Lật xe lớn ! Gã trai tơ thuần khiết vạn năm của mà “phá ” !!!!!”
Nói xong, còn định động tay động chân kiểm tra cơ thể Tư Độ.
Tư Độ chán ghét gạt tay :