Bản nhạc dứt, tay Tư Độ vẫn đặt phím đàn. Anh ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm ánh mắt cô từ xa.
Khương Bảo Lê vội vàng vỗ tay, tiếc lời khen ngợi:
“Suýt nữa thì em tưởng là tác giả bản gốc đích chơi đấy! Hay quá trời luôn đó!”
Mê Truyện Dịch
“Lại đây.”
Cô ngoan ngoãn bước tới, xuống cạnh .
“Nếu em học piano, thể dạy.”
“Em hứng thú với violin hơn.”
Thật Khương Bảo Lê đến để trò chuyện về âm nhạc, càng để học đàn.
“Em hỏi, tại mở họp báo?”
“Để rõ vài tin đồn.” Tư Độ thản nhiên : “Chuyện liên hôn giữa nhà họ Tư và nhà họ Kiều đồn đại quá lâu, phiền.”
“Ồ, em còn tưởng là vì em.”
“Là vì em.”
Khương Bảo Lê kinh ngạc ngẩng đầu . Đôi mắt đen thẫm, bờ môi mỏng sắc nét. Anh tiếp:
“Xưa nay quan hệ giữa hai của và nhà họ Kiều thiết, ông luôn là thúc đẩy chuyện liên hôn.”
“Vậy mà vẫn…”
“ Thẩm Dục Lâu, cân đo thiệt hơn.”
Ngón tay Tư Độ lướt phím đàn đen trắng, gảy từng nốt nhạc với giai điệu vui tươi của “Rose”. Anh :
“Đã đồng ý bạn trai em, thì là của em. Thân thể, linh hồn… đều là của em.”
Những lời , hòa với bản “Rose” mà cô yêu nhất, như con sóng xô ghềnh đá, khiến Khương Bảo Lê rối loạn cả tâm trí.
Cô nên đáp .
Từ đến nay, cô luôn là chủ động. Cô chủ động tỏ tình, chủ động trêu chọc , chủ động đối xử với …
Cô quen với việc từ chối hết đến khác.
khi Tư Độ bắt đầu nghiêm túc, Khương Bảo Lê bất chợt cảm thấy… lo lắng và bất an.
Nhiệm vụ thành.
Lẽ cô nên rút lui khi thành công đạt .
Thế nhưng cô phát hiện bản thể cứ thế dứt khoát phủi tay bỏ .
Cô rời xa .
Tình yêu sâu kín nhưng nồng nhiệt và chân thành mà dành cho cô đủ để tan chảy những đỉnh băng lạnh giá nhất đỉnh núi tuyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-184.html.]
Đó chính là sự ấm áp mà Khương Bảo Lê khao khát nhất…
Cô thể rút lui một cách nhẹ nhàng như gì xảy .
Thấy cô im lặng gì, Tư Độ lên tiếng:
“Không em gặp D ? Tháng là sinh nhật em, sẽ mời đến đệm đàn cho em, thế nào?”
“Anh sinh nhật em khi nào ?”
“Sao thể sinh nhật của bạn gái .”
“Vậy… thực sự quen D ?” Cô ngạc nhiên.
“Em thích thì thể quen.”
Trong lòng cô trào dâng muôn vàn cảm xúc. Cô cố nén nỗi buồn rõ từ ùa tới :
“Em cảm thấy tính cách của lạnh nhạt, lẽ giống , chắc sẽ chịu đến .”
“Chỉ cần em gặp, nhất định sẽ đến.”
“Thôi, đừng ép .”
“Thoạt , em hình như còn quan tâm đến hơn cả .”
Không hiểu , giọng mang theo chút ghen tuông. Anh nghiêng đầu , phát hiện nước mắt lăn dài mặt cô.
Tư Độ nhíu mày, dùng mu bàn tay nhẹ nhàng lau nước mắt má cô.
Nước mắt, nóng rực.
“Anh… chỉ là bàn với em thôi, sẽ ép , em gì chứ.”
Giọng rõ ràng chút hoảng loạn, cũng chẳng màng gì đến việc mắc chứng sạch sẽ , dùng tay áo lau nước mắt cho cô.
Giây tiếp theo, Khương Bảo Lê chủ động nghiêng tới, hôn lên môi .
Khoảnh khắc đó, cô chắc chắn rằng, thực sự thích .
Rất thích, thích đến mức thể diễn tả nổi.
…
Cô để ý rằng chiếc điện thoại trong cặp vài cuộc gọi nhỡ.
Ngay khi buổi họp báo bắt đầu, Thẩm Dục Lâu lập tức đến trường.
Anh gọi điện nhưng ai bắt máy, bèn đến tòa nhà dạy học chờ cô. Anh thấy cô , vội vã bước toà nhà nghệ thuật.
Thẩm Dục Lâu lập tức theo , định chuyện với cô về việc Tư Độ huỷ bỏ liên hôn.
Nhiệm vụ thành…
Nếu cô rời khỏi Tư Độ ngay, còn nghĩ cách khuyên cô cân nhắc kỹ lưỡng.