Dù hai nhà Tư Kiều còn liên hôn, nhưng khi dự án sứa bất tử trong tay, cô vẫn thể rời khỏi Tư Độ.
Nếu , Tư Độ nổi giận, thể sẽ trút giận lên nhà họ Thẩm.
Thẩm Dục Lâu nghĩ chắc là cô mong thoát khỏi kẻ biến thái từ lâu.
Điện thoại ai bắt máy. Thẩm Dục Lâu đầu, qua ô cửa kính lớn, thấy cô chủ động hôn Tư Độ trong phòng nhạc.
Ánh nắng mang theo bộ lọc trong trẻo của mùa xuân, đến mức... tựa như đang lạc giấc mộng.
Bàn tay cầm điện thoại của Thẩm Dục Lâu bỗng siết chặt .
Từ khoảnh khắc chủ động hôn , Khương Bảo Lê bắt đầu tư tâm.
Người đàn ông mà cô theo đuổi bấy lâu cao 1m89, trai, cơ răng cưa , đối xử với cô, vô cùng chung thủy. Ngoài việc chịu lên giường với cô và suốt ngày tỏ vẻ lạnh lùng, gần như một khuyết điểm nào thể thấy bằng mắt thường.
Không , vẫn khuyết điểm: Tính khí tệ, cố chấp, miệng cứng, thích lời ngọt ngào…
trong mắt Khương Bảo Lê, Tư Độ đáp ứng tất cả những hình mẫu mà cô tưởng tượng về bạn trai tương lai. Cô thể chấp nhận những khuyết điểm đó.
Chỉ cần ở bên , dù chỉ thêm một ngày thôi, Khương Bảo Lê cũng cảm thấy lời .
Đây là nụ hôn thứ hai của họ. Kỹ thuật hôn của Tư Độ rõ ràng tiến bộ hơn đầu nhiều, cẩn thận từng chút một nhưng mang theo sự chiếm hữu mãnh liệt. Môi áp sát, nhẫn nại, khi cô quen dần, mới bắt đầu dò dẫm tiến khoang miệng cô.
Anh như chăm chút đến từng ngóc ngách, thỉnh thoảng còn l.i.ế.m nhẹ đầu lưỡi nhạy cảm của cô, khiến sống lưng cô run rẩy từng hồi, cả tê dại.
Tay Khương Bảo Lê vô thức siết chặt lấy eo .
Trái tim đập thình thịch…
Như thể trải qua cả một thế kỷ, đầu óc Khương Bảo Lê nụ hôn của cho choáng váng.
Rõ ràng là cô chủ động, mà từ lúc nào trở thành dẫn dắt. Cô chẳng còn nhớ nữa.
Nụ hôn kéo dài từ môi xuống cổ, đến xương quai xanh… cuối cùng trượt xuống nơi để dấu răng .
Khương Bảo Lê căng cả sống lưng, cứng đờ vì căng thẳng.
Tư Độ nhẹ nhàng c.ắ.n một cái, buông , nghiêm túc :
“Lê, thật sự thích chỗ .”
“Anh một chuyện vốn dĩ thuần khiết… trở nên còn trong sáng nữa.” Khương Bảo Lê đỏ mặt.
“Hôn vốn dĩ bao giờ là trong sáng.”
Mê Truyện Dịch
“Thế mà chịu thật.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-185.html.]
“Dù bằng cách khác, cũng sẽ khiến em thấy dễ chịu.”
“Gì cơ?”
“Về .”
Anh hôn từ cổ lên đến má cô.
Cuối cùng, áp trán trán cô, dùng đầu ngón tay lau vệt nước mắt nơi khóe mắt cô.
“Vậy em ?”
“Em cảm thấy đối xử với em , từng ai đối xử với em như .”
Trước đây , nhưng bây giờ… thì còn nữa.
Ai đối xử với cô, cô sẽ thích đó.
Thật , điều đó… thật đáng buồn.
Không, Khương Bảo Lê… mày thể thích .
Trong đầu luôn luôn một hồi chuông cảnh báo vang lên, khiến cô hết đến khác đến gần ranh giới đỏ, hết đến khác… rút lui.
Tư Độ : “Chừng đó mà gọi là .”
“Câu hình như em cũng từng .”
Tư Độ nhướng mày: “Xem , cả hai chúng đều thiếu thốn tình cảm, ôm sưởi ấm ?”
“Chẳng đang ôm ?”
Tư Độ cô.
Dường như… thế nào cũng đủ, hôn bao nhiêu cũng thấy đủ.
“Muốn ăn bún.”
“Hả?”
Tư Độ : “Đi ăn với một bữa.”
Thấy cô vẫn còn ngẩn , tự hỏi đây thấy cô ngốc thế . Tư Độ kiên nhẫn nhấn mạnh nữa: “Đi ăn với bạn trai… một bữa.”
Đối với Khương Bảo Lê mà , hai chữ “bạn trai” xa lạ, nhưng trở nên cụ thể đến lạ - chính là trai tuấn tú, lịch thiệp mặt cô. Mỗi , cô thật sự cảm thấy dopamine điên cuồng tiết , tim đập thình thịch như hươu chạy.