Nó như một hạt giống rơi xuống đất, bắt đầu bén rễ…
là cô Thẩm Dục Lâu đưa đến, giữa họ giao dịch gì, thỏa thuận gì, cô đến đây để gì… .
Lúc đầu từ chối nhiều , cũng từng bắt nạt cô ít.
Mãi đến bây giờ, khi hai đến bước , là thua.
Anh cô chiếm lĩnh từng bước một.
Anh tình nguyện… trở thành hạ thần váy cô.
Anh hôn cô, như cuồng phong bão táp, dữ dội và nóng bỏng, mang theo cảm xúc dồn nén.
Ướt át.
Cô vô thức đáp , cảm nhận đầu lưỡi ấm nóng và mềm mại trượt , khoang miệng cũng ẩm ướt.
Thật , cô chịu kiểu hôn khiến nghẹt thở thế , nhưng đó chính là phong cách của Tư Độ.
Anh cho cô cơ hội hít thở, ít, và ngắn.
Bão tố cũng sẽ lúc lắng xuống. Cuối cùng, Tư Độ dịu , nhẹ nhàng l.i.ế.m mút môi cô…
Đột nhiên, rời khỏi cô, dùng đầu ngón tay vuốt dọc theo cằm cô lên môi, nhẹ nhàng ma sát.
Ánh mắt đầy mê đắm.
Khương Bảo Lê đối diện với ánh mắt nóng bỏng của .
Tư Độ ghé sát tai cô, thì thầm:
“Anh sẽ đề phòng bạn gái của . nếu em phản bội , sẽ đưa em xuống địa ngục của .”
Anh dùng giọng dịu dàng nhất để lời lẽ tàn nhẫn nhất.
Thật lúc đó Khương Bảo Lê rợn sống lưng…
nhanh, cô lấy bình tĩnh.
Mê Truyện Dịch
Cô đẩy mặt Tư Độ , xoay xuống ghế của : “Em chẳng hứng thú gì với bí mật thương mại của cả.”
Đây là lời thật lòng.
Nhiệm vụ của cô thành.
Tới giai đoạn , cho dù cô phủi tay rời cũng chẳng .
Những gì Tư Mạc Trì về chuyện bán bí mật cho Thẩm Dục Lâu, Khương Bảo Lê sẽ những việc như . Nếu lớn chuyện, tù là cái chắc, cô ngu đến mức đó.
Tư Độ tiếp tục truy cứu chuyện đó nữa. Anh bước tới bên ghế, bế cô lên đùi , quấn quýt hôn cô một lúc lâu.
Đối với việc hôn, gần như một sự mê đắm điên cuồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-190.html.]
Anh như một đứa trẻ đầu ăn kẹo, dù sâu răng cũng thể bỏ sự mê mẩn .
Khương Bảo Lê hôn đến phát phiền.
Cô thể cảm nhận rõ ràng sự say mê và yêu thích mà Tư Độ dành cho cô, và thứ tình cảm liên quan đến ham thể xác…
Anh thật sự… thích cô.
Khương Bảo Lê trân trọng và lưu luyến tình cảm .
Dù chỉ thêm một chút thời gian nữa, cho dù… chỉ một ngày.
Trong lúc hôn , cô tiện tay cầm một món đồ trang trí nhỏ lên, đó là một con tỳ hưu bạch ngọc: “Dễ thương quá!”
Tư Độ liếc .
Đó là món quà của một nghệ nhân điêu khắc ngọc lâu năm tặng , chất liệu là bạch ngọc mỡ cừu từ Myanmar, bạch ngọc trắng ngần và ấm áp.
Chất liệu là thứ đắt giá nhất, điểm quý ở đây chính là tay nghề điêu khắc tinh xảo.
“Thật tinh xảo, mua ở ?”
Cô đúng là mắt , Tư Độ thuận miệng đáp: “Nhặt ở sạp hàng ven đường.”
“Vậy là may mắn nhặt báu vật ! Sạp hàng nào thế, em cũng thử vận may.” Khương Bảo Lê vốn thích những món đồ nhỏ tinh xảo như , chúng luôn mang cho cô cảm giác hạnh phúc trong cuộc sống.
“Hay là để tặng em luôn?”
“Vậy ngại quá.” Khương Bảo Lê tít mắt, khách sáo từ chối.
“Anh thấy em chẳng ngại gì cả.”
“Không, , quân tử giành thứ khác yêu thích.”
“Không lấy thì thôi.” Tư Độ giật con tỳ hưu, nhưng Khương Bảo Lê nắm chặt buông.
“Này, !”
Anh nheo mắt cô.
Khương Bảo Lê đúng là chẳng cách dỗ bạn gái vui vẻ chút nào, đành thẳng: “Được , em thích cái , tặng em ?”
“Những món đồ nhỏ , em thích cái nào thì cứ lấy, cần hỏi .”
“Wow, bạn trai em thế cơ .”
Tư Độ đáp: “Để hôn em nửa tiếng.”
“Thôi em thích nữa.” Cô giơ tay lên bộ định ném con tỳ hưu .
kịp giữ c.h.ặ.t t.a.y cô , kìm , hôn cô đến đỏ mặt tía tai, thở dồn dập.
“...Tư Độ, thật sự… chỉ hôn em thôi ?” Cô kề sát tai , tay siết chặt cổ áo , cô khát khao hỏi.