Anh bật , tiếng vỡ vụn vang vọng trong cầu thang…
“Anh dùng cách để trả thù bà , cảm giác thật sung sướng!”
Anh , tay siết chặt đôi vai gầy guộc của Khương Bảo Lê:
“Anh hận bà ! Bất kỳ ai từng tổn thương , đều sẽ trả thù! Anh sẽ khiến họ sống bằng c.h.ế.t! Anh sinh là một quái thai, ai ai cũng mong c.h.ế.t … Nếu em thật sự là loại gì, em cũng sẽ rời bỏ . Nếu em dám , sẽ khiến em sống bằng c.h.ế.t…”
Khương Bảo Lê bóp đến đau điếng, cảm giác như xương cốt cũng sắp bóp nát.
Anh mất kiểm soát.
Hôm nay vốn dĩ đưa cô đến thăm Tư Uyển là để tiết lộ một vài sự thật, nhưng cuối cùng...
Anh vẫn thể .
Anh , dám đối diện với cô, càng dám đối diện với bản đầy dơ bẩn và tăm tối .
Chỉ còn cách… đẩy cô xa.
Khương Bảo Lê rời .
Cô vẫn ở đó, chờ đợi… chờ bình tĩnh .
Bất chợt, buông tay, , dám cô thêm nào nữa.
Khương Bảo Lê vươn tay, nhẹ nhàng… ôm từ phía .
Tư Độ run rẩy.
Mê Truyện Dịch
Mà cái ôm của cô, mềm mại đến lạ thường.
Anh như ngã một đám bông mềm mại.
Cô ghé sát tai , dịu dàng :
“Tư Độ, trải qua nhiều chuyện như , nghĩ em đoán ?”
Cơ thể cứng đờ.
“Em đồ ngốc. Tại đối xử với như , tại phát điên, tại giỏi giang như mà vẫn luôn tự ti… Tất cả những điều đó, những điều đang trốn tránh và sợ hãi, em đều cả.”
Khương Bảo Lê áp mặt tấm lưng cứng rắn của , dịu dàng mà kiên định :
“Anh đối xử với em, là như thế nào, mang gen gì, em đều chẳng quan tâm! Ai dám thì bước qua em ! Em sẽ giúp đ.á.n.h đó một trận nên !”
“Tư Độ, em sẽ bảo vệ thật .”
Trong cầu thang chật hẹp, bầu khí im lặng đến nghẹt thở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-192.html.]
Chỉ còn thở đan xen của hai .
Da đầu Tư Độ như tê dại, giọng run run như tin nổi:
“Em đang gì ?”
Khương Bảo Lê hít sâu một , :
“Em thấy hết cuộc chuyện giữa và hai . Kết hợp với những chuyện đó ở bệnh viện, chuyện với Tư Mạc Thành, và tình trạng của dì Tư Uyển, trạng thái của chính ... em đoán .”
Cô thông minh hơn tưởng.
Mà cũng từng cố giấu cảm xúc mặt cô.
Khoảnh khắc , cô phát hiện mặt tối tồi tệ nhất của , phản ứng bản năng của Tư Độ là… dậy chạy trốn.
Anh thấy thật đáng ghê tởm, kinh tởm đến tận xương tủy!
Khương Bảo Lê đuổi theo, ôm chặt lấy , để vì tự ti mà rời .
“Bây giờ em bí mật của , một ngày nào đó, sẽ g.i.ế.c em. Tránh xa mới là lựa chọn đúng đắn.” Tư Độ cố ép giọng, giả vờ hung dữ.
“Anh cần hù dọa em.” Khương Bảo Lê nghiêm giọng: “Nếu em để tâm thì ngay khoảnh khắc đoán bí mật , em bỏ . em nỡ để cô độc một .”
Khương Bảo Lê ôm chặt , như thể cả đời cũng sẽ buông tay.
Một lúc , Tư Độ xoay , ép cô tường.
Ánh nắng xuyên qua ô cửa kính, chiếu rọi trong đôi mắt đen láy của . Anh cô chằm chằm.
Ở bên ác ma cần dâng hiến một linh hồn thuần khiết…
Hoặc một trái tim đẫm máu, đầy chân thành.
Anh bóp cổ cô, hôn cô một cách dữ dội.
Anh cho cô một chút khí nào, chiếm hữu đôi môi .
Anh như càn quét, từng bước xâm chiếm.
Hơi thở của vô cùng mãnh liệt, tỏa pheromone sinh học bản năng, xâm chiếm từ phía.
Khương Bảo Lê hôn đến choáng váng, vì thiếu oxy mà cơ thể run rẩy, xen lẫn chút khoái cảm kỳ lạ.
Cô chỉ còn nắm chặt lấy vạt áo , đó là thứ duy nhất cô thể bấu víu lúc .
Chợt, bàn tay đang bóp cổ cô dần buông lỏng, trượt xuống, nắm lấy tay cô.