Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 194: .

Cập nhật lúc: 2025-10-25 03:36:05
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Còn hơn nữa ?”

 

“Không dám chắc, ngày mai em tự mà đ.á.n.h giá.”

 

Khương Bảo Lê khỏi cảm thấy mong chờ.

 

Từ khi xác định mối quan hệ với Tư Độ, cô hầu như còn trò chuyện riêng với “D” nữa.

 

Lần cuối cùng chuyện, bảo theo đuổi thích. Cô chúc mừng xong cũng chẳng thêm gì.

 

Dù chỉ là bạn qua mạng, nhưng nếu cả hai yêu thì cũng nên liên lạc thêm.

 

Việc thần tượng diễn tấu trực tiếp, đối với Khương Bảo Lê mà , chẳng khác gì đang mơ.

 

“Tư Độ.”

 

“Ừ.”

 

Chuyên cơ riêng yên tĩnh, ngoài tiếng hô hấp đều đặn của thì còn âm thanh nào khác.

 

“Bay mất mấy tiếng ?”

 

Tư Độ đồng hồ: “Trước 0 giờ sẽ về đến nhà.”

 

Anh cố ý muộn một chút, dành cho cô một bất ngờ.

 

“Vậy , quá.”

 

“Sao ?”

 

“Em nhớ .” Khương Bảo Lê căng thẳng xong câu đó, đầu dây bên im lặng vài giây.

 

Mặt cô bỗng đỏ lên, ngượng ngùng.

 

Cô đang định cúp máy thì chợt bên truyền đến một tiếng khẽ:

 

“Về chứng minh cho xem.”

 

“Cúp máy đây!” Khương Bảo Lê thật sự thấy ngượng: “Nào về thì tiếp!”

 

“Cục cưng, cũng nhớ em.”

 

 

Cúp máy xong, Khương Bảo Lê một trong thư phòng yên tĩnh, lắng tiếng tim đập.

 

Thình thịch… thình thịch…

 

Tư Độ là lạnh lùng như , lời ngọt ngào, phần lớn thời gian còn cứng đầu.

 

Phải nhớ cô đến phát điên , miệng mới chịu mềm một chút như .

 

Khương Bảo Lê cảm thấy cơ thể dường như thể kiểm soát, đang tiết từng đợt dopamine hạnh phúc, khiến cô cảm giác lâng lâng như đang mây.

 

úp mặt bàn gỗ lim của , đầu ngón tay mân mê cây bút máy chạm khắc tinh xảo.

 

Từng giây từng phút trôi qua, cô đang đếm thời gian, chờ đợi.

 

Cho đến khi một cuộc gọi đến, kéo cô khỏi giấc mơ .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-194.html.]

Trên màn hình, cái tên “Thẩm Dục Lâu” nhấp nháy.

 

Khương Bảo Lê khẽ nhíu mày, do dự vài giây vẫn bắt máy.

 

Khuôn mặt cô vô cảm, thậm chí phần lạnh nhạt.

 

giọng giống như đang tươi , dễ gần. Cô vốn dĩ giỏi trong việc ngụy trang:

 

“Anh Dục Lâu, lâu liên lạc, dạo thế nào ?”

 

còn là cô gái từng cau , khó chịu với như mấy tháng nữa.

 

Không còn tình yêu, thì tự nhiên… cũng chẳng còn căm ghét.

 

“Chúc mừng sinh nhật, bé Lê.”

 

“Vẫn còn mấy tiếng nữa cơ mà.” Khương Bảo Lê lạnh nhạt từ chối lời chúc mừng của : “Anh tìm em việc gì ?”

 

“Chắc Tư Độ vẫn đang ở nước ngoài, hôm nay em rảnh ? Ra ngoài gặp một lát , chuyện .”

 

“Việc công việc riêng?”

 

Thẩm Dục Lâu ngập ngừng một lát, : “Việc công.”

 

Thật Khương Bảo Lê ngoài lắm, cô còn đợi Tư Độ về.

 

nghĩ đến chuyện khi Tư Độ về thì cô và Thẩm Dục Lâu sẽ khó cơ hội gặp .

 

Hơn nữa, cô còn nhận của hai ngàn vạn tệ, gặp mặt một cũng chẳng .

 

thì… giờ cô cũng đang yêu đương theo kiểu tài trợ, tính vẫn lời.

 

“Gặp ở ?”

 

“Phòng Tùng Cư, đang ở đây , phòng Đinh Khê.”

 

Khương Bảo Lê cầm cây bút bàn lên, bơm thêm mực, định một dòng nhắn sổ ghi chép của Tư Độ:

 

“Em ngoài chút việc, sẽ về ngay.”

 

nghĩ , mới cất cánh từ Singapore, thể về nhanh như .

 

Cô xé tờ giấy, vo thành một cục ném thùng rác.

 

Khương Bảo Lê tiện tay cầm luôn cây bút máy bạc chạm khắc tinh xảo .

 

 

Quản gia Triệu tiễn Khương Bảo Lê mười lăm phút, chiếc Maybach của Tư Độ dừng bãi cỏ gara biệt thự.

 

“Ơ? Cậu chủ, cô Khương 0 giờ mới về cơ mà.”

 

“Chuyến bay về sớm hơn.” Tư Độ mặc bộ vest đen chỉnh tề, mệt mỏi bước xuống xe, sải bước biệt thự.

 

“Sớm quá mức luôn đó!”

 

Mê Truyện Dịch

“Hôm nay nhiều thật đấy.” Giọng Tư Độ bình thản, nhưng khí thế khiến dám cãi .

 

Quản gia Triệu vội bịt miệng , lo lắng bóng lưng sốt ruột của Tư Độ, trong lòng thầm nghĩ: Xong .

Loading...