Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 196: .

Cập nhật lúc: 2025-10-25 03:36:07
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong sân, cô thấy Thẩm Dục Lâu.

 

Anh một gốc mai già dáng vẻ gập ghềnh cổ quái, mặc một chiếc áo len trắng mềm mại, trông thanh thoát, nhẹ nhàng, khuôn mặt như tranh vẽ.

 

Một con mèo trắng đang ôm một cục bông chơi đùa chân .

 

Cảnh tượng mắt tái hiện ấn tượng đầu tiên của Khương Bảo Lê về Thẩm Dục Lâu: Ôn hòa, dịu dàng, vô hại…

 

Tựa như sóng gió thế gian chẳng thể lay động lòng , cứ tĩnh lặng và vững vàng như giếng cổ.

 

Khương Bảo Lê rõ, nội tâm bình yên.

 

Mê Truyện Dịch

Đáy lòng chứa đầy thù hận cực đoan, cả bất mãn, khát vọng báo thù, và một ý chí mạnh mẽ ngừng vươn lên, quyết tâm ở đỉnh cao.

 

Nơi cao thường lạnh lẽo.

 

Chỉ mong đủ sức chịu đựng .

 

Khi bước , sắc mặt Khương Bảo Lê lạnh nhạt. khi , cô lập tức đeo lên chiếc mặt nạ quen thuộc, mỉm chào hỏi:

 

“Anh Dục Lâu, lâu gặp.”

 

Thẩm Dục Lâu ngẩng đầu cô, ánh mắt điềm tĩnh:

 

“Em cần gượng với , em hận .”

 

Hận ư?

 

Khương Bảo Lê bật .

 

Chữ “hận” đó, e rằng quá tự cho là trung tâm .

 

Giờ đây lòng cô chỉ còn sự dửng dưng.

 

Thậm chí cô cũng chẳng buồn giải thích.

 

Ánh mắt Khương Bảo Lê dừng con mèo nhỏ bên chân :

 

“Anh ở đây gì?”

 

“Chơi với mèo.”

 

Thẩm Dục Lâu xổm xuống, nhẹ nhàng gẩy nhẹ tai mèo bằng đầu ngón tay.

 

Con mèo lập tức cảnh giác ngẩng đầu, đôi mắt màu lục bảo như ngọc chằm chằm .

 

“Con mèo , giống với Mao Đoàn chúng từng nuôi lúc nhỏ.”

 

Khương Bảo Lê con mèo trắng như tuyết và mềm mượt , nhàn nhạt đáp:

 

“Không giống . Mao Đoàn là mèo hoang, còn con cái là giống quý hiếm .”

 

Ánh mắt Thẩm Dục Lâu thoáng lóe lên một sự tiếc nuối:

 

“Đáng tiếc là, Mao Đoàn sống lâu.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-196.html.]

“Vì em gái , Thẩm Chân Chân cho nó ăn socola.”

 

Sắc mặt Khương Bảo Lê trầm xuống.

 

“Em đặt và Thẩm Chân Chân cùng một chiến tuyến từ khi nào ?”

 

Thẩm Dục Lâu cô, giọng vẫn bình thản:

 

“Còn em, em đối đầu với ?”

 

Khương Bảo Lê im lặng một lúc, nở một nụ ngọt ngào:

 

“Sao thế , em bản lĩnh để đối đầu với trai.”

 

Nể mặt hai ngàn vạn tệ , cũng đến mức quá căng thẳng.

 

dây dưa thêm, bèn thẳng vấn đề:

 

“Hôm nay gọi em đến là chuyện gì?”

 

“Anh đặt phòng riêng , sang đó .”

 

Khương Bảo Lê theo Thẩm Dục Lâu đến phòng Đinh Khê.

 

Phòng riêng ở cuối hành lang phòng , là một khu vườn bán lộ thiên, thể thấy suối nhỏ trong veo, nước chảy róc rách, vài chiếc lá rơi lác đác mặt nước.

 

Trên bàn bộ ấm chén tử sa [*].

 

[*] Ấm tử sa: là loại ấm pha từ đất tử sa của vùng Nghi Hưng, Giang Tô, Trung Quốc. Loại ấm lịch sử lâu đời và chế tác theo phương pháp thủ công truyền thống, tráng men.

 

Thẩm Dục Lâu xuống, thuần thục rót nước nóng chén, đun sôi, thong thả pha cho cô một ly thật công phu.

 

Khương Bảo Lê đệm đối diện, lặng lẽ quan sát .

 

Trước , từng cử chỉ, từng câu của đều khiến trái tim cô lay động.

 

giờ , lòng cô phẳng lặng như mặt hồ.

 

là cô vô tình, chỉ cần ai chạm đến giới hạn của cô thì tuyệt đối còn đường lui.

 

Mà cô… cũng bao giờ lưng chừng với họ.

 

Tình cảm của cô đối với Thẩm Dục Lâu nguội lạnh, đến cả oán hận cũng chẳng buồn .

 

Thẩm Dục Lâu đẩy một ly công phu bốc khói nghi ngút đến mặt Khương Bảo Lê, như thể đang tán gẫu chuyện gia đình, khẽ hỏi:

 

“Em yêu Tư Độ ?”

 

Khương Bảo Lê suýt sặc ngụm nóng đó, ho sặc sụa mấy tiếng, vội vàng rút khăn giấy lau miệng.

 

Cô ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt dò xét của Thẩm Dục Lâu.

 

Yêu yêu thì liên quan gì đến ?

 

Dù đây là “mối tình công vụ” tài trợ, mỗi đều mục đích riêng. Cô… dù là giả tình thật diễn thật tình giả diễn, thì ít nhất cũng giúp thành “nhiệm vụ”.

Loading...