Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 210: .

Cập nhật lúc: 2025-10-28 02:17:55
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô tình cờ đụng Tư Độ cũng xuống xe, đang lao đám đông tìm kiếm.

 

Anh thở hổn hển, thậm chí chẳng buồn để ý đến chứng sạch sẽ của .

 

Anh bẩn, cực kỳ bẩn…

 

Trên mặt, đều là bùn đất, tay cũng thế, giống như một cái xác bò lên từ trong bùn lầy, trong kẽ móng tay đầy bùn, trong bùn cả máu.

 

Mái tóc ướt đẫm dính bết lên trán, cả chật vật vô cùng.

 

Trong khoảnh khắc , Khương Bảo Lê còn tưởng đang mơ.

 

Tư Độ bước về phía cô, giọng khàn đặc đến tột cùng.

 

Đôi mắt cũng đỏ hoe.

 

“Cục cưng, tưởng em c.h.ế.t .”

 

Tư Độ bước lên một bước, đưa tay , ôm cô.

 

Khương Bảo Lê nhạy cảm lùi về hai bước, tránh né sự tiếp xúc của .

 

Lúc gặp , cô nơm nớp lo sợ, sợ hãi vô cùng.

 

Thế nhưng khi gặp , cô cách nào ngăn nhớ đến “tội từng định kéo cô c.h.ế.t cùng.

 

Không thể tha thứ.

 

Khương Bảo Lê lạnh lùng hỏi:

 

“Sao còn c.h.ế.t?”

 

Tay của Tư Độ lơ lửng giữa trung, một lát mới từ từ rút .

Mê Truyện Dịch

 

Ánh mắt nóng bỏng của cũng dần dần nguội , khẽ nhếch môi :

 

“Em mong c.h.ế.t ?”

 

.”

 

Cô ngẩng đầu lên, với vẻ giận dỗi:

 

“Cầu ước thấy, chẳng ?”

 

Sau một lặng khó xử, Tư Độ bỗng bật , tiếng trầm thấp.

 

Anh bước tới mặt Khương Bảo Lê, chậm rãi nắm lấy tay cô. Từng ngón tay cô nhẹ nhàng bẻ , đan chặt lòng bàn tay .

 

Tay dính bùn, cả máu, cũng bẩn tay cô.

 

Khương Bảo Lê cố gắng rút tay , nhưng siết chặt.

 

“Cục cưng còn sống, nỡ c.h.ế.t .”

 

Giọng Tư Độ dịu dàng, nhưng đôi mắt đen dán chặt cô đầy bệnh hoạn.

 

 

Buổi tối, ngày càng nhiều mắc kẹt sắp xếp tạm trú sân trường.

 

Bên ngoài ồn ào hỗn loạn, , kêu la, còn cả tiếng còi cảnh sát vang lên inh ỏi.

 

Khương Bảo Lê trằn trọc mãi ngủ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-210.html.]

 

Rèm lều vén lên, Tư Độ bước .

 

Anh vẫn mặc chiếc áo hoodie màu đen , chỉ khác là vết bùn đất biến mất, quần áo sạch sẽ chỉnh tề, cũng tắm rửa, còn vẻ thê t.h.ả.m như lúc .

 

Anh trở về dáng vẻ vốn của .

 

Sạch sẽ, lạnh lùng.

 

Khương Bảo Lê liếc một cái, thầm nghĩ: Anh đúng là giỏi thật đấy.

 

Trong cảnh như thế mà vẫn giặt quần áo cho , sấy khô nhanh chóng.

 

“siêu năng lực tiền bạc”.

 

Tư Độ hề khách sáo, thản nhiên xuống bên cạnh Khương Bảo Lê, đưa cho cô một quả cam.

 

Khương Bảo Lê nhận, bèn tự bóc vỏ, ăn một múi:

 

“Vật tư khan hiếm, còn lều nào khác nữa. Cục cưng, tối nay chúng ngủ cùng .”

 

“…”

 

Khương Bảo Lê đáp , đuổi cũng chẳng đuổi , nên cô lười mở miệng phí lời, chỉ một câu:

 

mệt, đừng phiền .”

 

Nói xong, cô xoay xuống, lưng về phía .

 

Tuy cô cố gắng để ngủ, nhưng sự hiện diện của Tư Độ thật sự quá rõ ràng.

 

Từng cử động của , từng thở, nhịp tim đập, ánh mắt của

 

Tựa như mạng nhện ngoài hiên mưa rơi ngừng đ.á.n.h , từng giây từng phút đều ảnh hưởng đến cô một cách vô hình.

 

Khương Bảo Lê căn bản thể nào ngủ nổi.

 

Tư Độ cũng gì quá đáng, chỉ yên lặng trong lều.

 

Đầu gối gập , tay thả lỏng đùi.

 

Ánh mắt luôn dừng cô, như thể khắc ghi bóng lưng trong mắt, mang xuống mồ.

 

Nồng nhiệt, chăm chú.

 

Anh cứ chằm chằm cô như suốt nửa đêm.

 

Khương Bảo Lê đang , lòng cứ cảm thấy bất an.

 

Cuối cùng, cô chịu hết nổi, bật dậy, đầu trừng mắt .

 

Ánh mắt cô chạm ngay đôi mắt âm trầm sâu thẳm của đàn ông .

 

Cô cảm thấy khoảnh khắc , chính trong mắt chẳng khác gì một xác c.h.ế.t, mà thì … giải phẫu cô.

 

“Nhìn cái gì?” Khương Bảo Lê bực bội hỏi.

 

“Em.”

 

Khương Bảo Lê đè nén sự khó chịu trong lòng, hỏi thẳng :

 

“Đêm sinh nhật, lén ?”

Loading...