Cô  đau đến gập , ôm đầu, nước mắt rưng rưng.
 
"Cậu…  cố ý!" Cô  ngẩng đầu lên, giọng nghẹn ngào đầy uất ức.
 
Bên  sân, Khương Bảo Lê  thẳng , bình thản  cô .
 
Rồi cô  khẽ.
 
Nụ   rực rỡ kiêu sa, tựa hoa  đào tháng Hai.
 
"Chỉ là chơi thôi mà,  sẽ  giận chứ, Mộc Ân?"
 
Cái boomerang “ xanh” do Kiều Mộc Ân ném  cuối cùng   về đ.â.m chính .
 
Đau thật đấy.
 
Kiều Mộc Ân tức đến run .
 
Khương Bảo Lê  đợi cô  chuẩn ,  vung một cú đ.á.n.h mới. Quả bóng bay tới  nữa, nhắm thẳng  đầu Kiều Mộc Ân!
 
Ngay lúc đó, một bóng  cao lớn lao tới  chắn  mặt Kiều Mộc Ân.
 
"Bộp!" Quả bóng tennis  đ.á.n.h bật .
 
Kiều Mộc Ân suýt nữa òa , mắt đỏ hoe ngẩng lên  Thẩm Dục Lâu.
 
Anh  như một kỵ sĩ xuất hiện bên cạnh cô .
 
Vẻ ngoài lạnh lùng, ánh mắt băng giá.
 
Khoảnh khắc , tình yêu dành cho   trào dâng tận óc, cô  thề cả đời  sẽ  lấy ai khác ngoài  !
 
Thẩm Dục Lâu trầm giọng quát: "Khương Bảo Lê, em đ.á.n.h bóng  đ.á.n.h ?"
 
Khương Bảo Lê   đàn ông đang che chở Kiều Mộc Ân.
 
Đã từng  thời gian,   cũng như … vô    chắn  mặt cô để bảo vệ.
 
Mọi tính  của cô, đều là do  cưng chiều mà .
 
Khương Bảo Lê bật .
 
Thật là… buồn nôn.
 
Cô cất vợt,  với Thẩm Dục Lâu: "Lo mà dỗ dành vị hôn thê của  . Giữ cô  kỹ , đừng để cô  chạy  ngoài một  sủa bậy nữa. Anh  mà,   kiểm soát  lực tay …"
 
Nói xong, Khương Bảo Lê   định rời .
 
 Kiều Mộc Ân  nuốt nổi cục tức , cô  kéo tay Thẩm Dục Lâu, nũng nịu:
 
"Thẩm Dục Lâu…  giúp em, em nhất định  thắng cô !"
 
"Mộc Ân…"
 
"Em nhất định  thắng!"
 
Chuyện  thú vị  đây.
 
Khương Bảo Lê dừng bước, ngẩng đầu  Thẩm Dục Lâu.
 
Thẩm Dục Lâu hiểu  rõ, trình độ tennis của Khương Bảo Lê cực kỳ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-222.html.]
 
Từ nhỏ, chính    dạy cô chơi tennis.
 
Có thể , cô giỏi như ngày hôm nay là nhờ một tay   kèm cặp.
 
Mà bản  Thẩm Dục Lâu  đây  từng giành chức vô địch giải tennis nghiệp dư nhóm thanh niên ở cảng đảo.
 
Kỹ thuật của Khương Bảo Lê đương nhiên  kém.
 
Anh  nhẹ nhàng  với Kiều Mộc Ân: "Mộc Ân,  cần  so đo với cô . Em   nhiều mặt khác vượt trội hơn cô ."
 
"Không !" Kiều Mộc Ân hằn học  Khương Bảo Lê, gằn giọng : "Hôm nay, em nhất định  thắng cô !"
 
Trong thời gian ngắn như , cô  thể nào đ.á.n.h thắng Khương Bảo Lê.
 
Dù Thẩm Dục Lâu  trực tiếp chỉ dẫn, cô  cũng  thể thắng.
 
Cách duy nhất, là để Thẩm Dục Lâu đ.á.n.h  cô .
 
Như  may  mới  hy vọng.
 
Khương Bảo Lê ngẩng đầu, ánh mắt hướng về  đàn ông đối diện.
 
Cô  xem, Thẩm Dục Lâu vì      mà  thể  đến mức nào.
 
Mà Thẩm Dục Lâu vì để  Kiều Mộc Ân vui, gần như  chút do dự  với Khương Bảo Lê:
 
"Chơi thêm một ván nữa, hai chúng ,  chứ?"
 
Khương Bảo Lê khẽ nhếch môi, giọng mỉa mai:
 
"Được thôi, thầy giáo."
 
Hai từ "thầy giáo" khiến Thẩm Dục Lâu khẽ khựng .
 
Anh  bỗng nhớ về những ngày  khi dạy cô chơi tennis, Khương Bảo Lê luôn thích gọi   là "thầy giáo".
 
Giọng cô như pha mật ong, ngọt ngào vô cùng.
 
Lúc , trong mắt cô chỉ   , trong lòng cũng chỉ    .
 
Ngay lúc   mất tập trung, Khương Bảo Lê  phát bóng, tốc độ cực nhanh.
 
Thẩm Dục Lâu  kịp phản ứng, bóng bay thẳng  ngoài sân.
 
Kiều Mộc Ân tức đến phát điên, dậm chân hét lên với Thẩm Dục Lâu:
 
"Em  cô  đ.á.n.h trúng hai quả ,   trả thù cho em!"
 
Thẩm Dục Lâu đột ngột  đầu  cô .
 
Kiều Mộc Ân ôm trán đỏ ửng, giận dữ :
 
"Trả thù cho em, Thẩm Dục Lâu. Em  lệnh cho ,  trả thù cho em!"
Mê Truyện Dịch
 
Thẩm Dục Lâu siết c.h.ặ.t t.a.y cầm vợt.
 
Bỗng, ánh mắt   trầm xuống, giơ tay tung bóng lên . Quả bóng lao vút   một cú đ.á.n.h cực mạnh.
 
Bóng tennis xoáy tít, mang theo uy lực kinh hoàng, lao thẳng về phía Khương Bảo Lê.