"Ồ, bé Lê, ngọt ngào quá , ai thế? Là ánh trăng sáng của ?"
"Không ." Khương Bảo Lê đặt điện thoại xuống.
" mà Berry, tớ tò mò lấy tên là Berry ?"
"Bởi vì hồi nhỏ, khi thím nhặt về nhận nuôi, tớ một tấm thẻ khắc ngày sinh và cái tên tiếng Anh “Berry”."
"Thế nên mới tên là Khương Bảo Lê ?"
"Ừ, là phiên âm theo tiếng Trung, cũng mà đúng ?"
" ." Tô Cảnh gật đầu, định hỏi thêm thì tiếng chuông điện thoại của Khương Bảo Lê ngắt lời.
Màn hình sáng lên, cái tên “Thẩm Dục Lâu” nhấp nháy ngừng.
Khương Bảo Lê liếc , chút do dự tắt máy.
...
Cùng lúc đó, du thuyền Elizabeth, Thẩm Dục Lâu bước khỏi khoang tàu.
Gió biển mang theo vị mặn nồng, Thẩm Dục Lâu ngoài để hít thở chút khí trong lành.
Anh gọi cho cô vài cuộc nhưng cô máy.
Lòng trống rỗng một cách khó tả.
Cảm giác đó hẳn là đau, mà giống như một cái gai nhỏ đ.â.m tim.
Âm ỉ... khó chịu.
Hôm nay, tham dự tiệc từ thiện tìm kiếm trẻ lạc do một ông lớn thương mại ở cảng đảo tổ chức với tư cách là tổng giám đốc của Thẩm Thị.
Trong buổi tiệc, giao tiếp khôn khéo với các doanh nhân tầm cỡ, đeo lên chiếc mặt nạ quen thuộc, mỉm đúng mực, lời lẽ thận trọng.
lòng ... vẫn luôn trống rỗng, như khoét một mảng lớn.
Trong điện thoại video buổi hòa nhạc của Khương Bảo Lê.
Anh cẩn thận lưu , cho album bảo mật trong máy.
Anh và Kiều Thị công bố đính hôn, chờ Kiều Mộc Ân nghiệp mới kết hôn.
hiện tại, Thẩm Dục Lâu còn quá quan tâm đến hôn ước với nhà họ Kiều nữa.
Điều đó khiến Kiều Mộc Ân ngày càng mất lòng tin , thường xuyên kiểm tra điện thoại của . Chỉ cần thấy chuyện với đối tác nữ nữ minh tinh nào đó, cô lập tức nổi cơn ghen.
Thẩm Dục Lâu luôn cách để dỗ dành cô . Đối với , việc nắm bắt cảm xúc của Kiều Mộc Ân là dễ dàng.
với một cô gái chỉ nhan sắc mà đầu óc rỗng tuếch , thật sự thể nảy sinh tình cảm.
Anh đặt điện thoại xuống, mặt biển xa xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-233.html.]
Bầu trời đêm sâu thẳm, thưa thớt.
Trên boong tàu, một đàn ông trung niên đang .
Thẩm Dục Lâu cứ tưởng ngoài gió lớn, chắc chẳng ai đây, ngờ .
Anh nhận ngay-
Đàm Ngự Sơn.
Ông cầm chiếc đồng hồ bỏ túi cũ màu vàng, chăm chú tấm ảnh em bé ố vàng bên trong.
Ánh mắt ông ... dịu dàng đến lạ.
Mê Truyện Dịch
Cảnh tượng đó khiến Thẩm Dục Lâu cảm thấy vô cùng trái ngược.
Đàm Ngự Sơn là ông trùm giới thương giới của ở bán đảo cảng đảo.
Cuộc đời ông là một huyền thoại với vô nhãn dán: cả hắc đạo lẫn bạch đạo đều phần, thủ đoạn thông thiên.
Thế lực của ông ở cảng đảo, ngoại trừ nhà họ Tư, ai sánh bằng...
Một ông trùm từng sống trong m.á.u lửa như ông hiếm khi để lộ cảm xúc dịu dàng như .
Ông tấm ảnh, đến ngẩn ngơ.
Đột nhiên, một con sóng lớn ập đến, du thuyền lắc lư nhẹ.
Đàm Ngự Sơn kịp đề phòng, chiếc đồng hồ bỏ túi màu vàng vô tình rơi xuống, lăn theo mép lan can tàu, rơi tõm xuống biển.
Tim ông thắt , phản xạ gần như theo bản năng, lao tới định nhảy xuống biển tìm .
Mà mà một thủy thủ phía phản ứng nhanh, lập tức giữ lấy vai Đàm Ngự Sơn: "Ngài Đàm, nguy hiểm lắm!"
Đàm Ngự Sơn màng gì nữa, mặt tái mét, ông với thủy thủ:
"Tìm giúp , trả mười triệu tệ, kèm một căn biệt thự ven biển ở khu bán đảo."
Người thủy thủ vẻ xao động trong giây lát, nhưng khi mặt biển đang dậy sóng... do dự.
Giữa đại dương như thế , dù bơi , nhảy xuống chỉ c.h.ế.t!
Ai dám đổi mạng lấy tiền chứ?
Ngay giây đó, một bóng lao vút qua.
"Ùm!"
Thẩm Dục Lâu chút do dự lao xuống biển.
Đàm Ngự Sơn boong tàu, sốt ruột mặt biển, hét lên với đội cứu hộ ở phía xa: