Ánh đèn sân khấu dần lan tỏa quanh cô, hóa thành vầng trăng dịu dàng.
Đèn trong khán phòng lượt bật sáng, rọi lên hàng ghế khán giả, cô lập tức nhận đàn ông chính giữa hàng ghế.
Anh mặc áo sơ mi trắng tinh tươm, khí chất cao quý và lạnh lùng.
Đôi mắt đen sâu như giếng cổ, như hồ nước lạnh giá.
Khi ánh mắt họ chạm , Khương Bảo Lê đột nhiên chơi lạc nhịp, kéo sai nốt.
Các thành viên dàn nhạc ngạc nhiên về phía vị trí concertmaster.
Ngón tay Khương Bảo Lê siết chặt cần đàn, cô thất thần , ngây mất mấy giây.
Anh... gầy .
Anh khỏe ?
Còn hận cô ?
Vô suy nghĩ ùa về, cô quá nhiều điều hỏi .
Mãi đến khi tiếng xì xào vang lên từ hàng ghế khán giả, cô mới sực tỉnh, nhận bỏ lỡ ba nhịp.
Cô nhắm mắt , đặt vĩ kéo đàn lên dây, tiếp tục chìm đắm trong bản “Rose”.
Bản nhạc cô chơi vô .
tối nay thật khác, mỗi nốt nhạc đều chứa chan nỗi nhớ, thể nào thoát khỏi.
Nốt cuối cùng dứt, cả khán phòng im phăng phắc, cô như thấy cả tiếng tim đập, đôi mắt phủ mờ bởi nước.
Ngay đó, tiếng vỗ tay vang dội như sấm.
Khương Bảo Lê vội vã rời khỏi sân khấu, chạy hậu trường. Cô kịp tẩy trang, kịp bộ váy đuôi cá đen, vẫn mang giày cao gót chạy vụt khỏi cánh gà.
Cô gặp , ngay bây giờ.
Rất nhiều ùa đến vây quanh cô.
Khán giả, phóng viên, tất cả đều bày tỏ sự yêu thích.
Hoa tươi, tiếng vỗ tay và ánh đèn flash chặn kín lối của cô.
"Cô Khương! Xin hỏi cô nhận lời phỏng vấn một chút ?”
“Có thể ký tặng cho ?”
Cô chạy thật nhanh, đuổi theo Tư Độ, hỏi tối nay rảnh , trò chuyện cùng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-242.html.]
Muốn… dốc hết sức để vãn hồi.
Cô nhớ đến phát điên, nhớ đến cháy lòng.
Ngay khi sắp thoát khỏi đám đông, cô đột nhiên cứng đờ tại chỗ.
Giữa dòng cuồn cuộn, Tư Độ đưa bó hoa hồng Bulgaria tay cho một cô gái tên là Aria trong dàn nhạc.
Aria ngạc nhiên vui mừng hỏi: “Anh Tư Độ, đặc biệt đến xem em biểu diễn ?”
“Ừ.”
Aria nhận lấy bó hoa, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc, như thể cả cô bao quanh bởi bong bóng hồng: “Vui quá! Đây là đầu tiên đến xem em biểu diễn đó. Em thấy nhiều hoa hồng trong vườn nhà , em thích lắm!”
Khương Bảo Lê quen Aria. Trước khi cô trở về, Aria chính là concertmaster của dàn nhạc.
Sự trở của cô khác gì cướp vị trí của Aria.
Ban đầu, cô thậm chí còn ác ý suy đoán, liệu Aria ghi thù cô , cố tình khó cô trong buổi tập , ghét cô .
Không ngờ, Aria đối xử với cô .
Cô còn thích màn biểu diễn của cô, tự nhận kỹ năng bằng nên vui vẻ nhường vị trí.
Thậm chí cô còn kết bạn, rủ cô cùng khám phá các món ngon ở thành phố cảng.
Khương Bảo Lê từ chối khéo, vốn là cảng đảo. Aria chẳng hề để ý, còn vui vẻ khoác tay cô, rằng mới đến thành phố cảng việc hai năm. Trước đây cô học ở Malaysia, nếu thời gian, cô hy vọng Khương Bảo Lê dẫn chơi vòng quanh thành phố.
Khương Bảo Lê gia đình Aria giàu, toát lên vẻ hồn nhiên của một quý cô nuôi dưỡng trong nhung lụa.
Cô như đóa mẫu đơn lớn lên trong nhà kính, từng trải qua gió mưa, vĩnh viễn rực rỡ tươi sáng.
Mê Truyện Dịch
Còn cô? Cô là đóa tường vi hoang dã mọc lên từ bùn lầy, đầy gai nhọn, ngay cả khi yêu một … cũng mang theo bộ giáp sắc nhọn.
Cô và Aria khác .
Khương Bảo Lê trơ mắt Aria bước lên chiếc Maybach của Tư Độ.
Cô bên đường, gió đêm mang theo lạnh lùa qua khiến mắt cay xè.
Trái tim cô trống rỗng.
Họ… đang hẹn hò ?
Tính cách ấm áp như Aria, hẳn sẽ hợp với Tư Độ.
Không như cô, ích kỷ và sắc bén, luôn đặt nhu cầu và cảm xúc của bản lên hàng đầu.
Thứ tình yêu mà Tư Độ mong , lẽ Aria thể cho .