Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 245: .

Cập nhật lúc: 2025-10-28 02:18:30
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Bảo Lê bò khỏi giường, chân trần đạp lên tấm t.h.ả.m len mềm mại.

 

Trong gương, cô vẫn mặc nguyên chiếc váy tối qua, eo váy dây buộc phức tạp, chỉ kiểu thắt , nên rõ ràng ai động quần áo cô. Điều khiến cô yên tâm phần nào.

 

Chắc .

 

Khương Bảo Lê cố nhớ sự việc đêm qua, chỉ lờ mờ nhớ đại khái.

 

Hình như cô gặp mấy tên lưu manh, đó cứu.

 

Còn chuyện đó, cô thật sự nhớ nổi.

 

Khương Bảo Lê lo lắng bước khỏi phòng, và ngay lập tức như lạc một thế giới khác.

 

Phòng cô ngủ trang trí theo phong cách ấm áp, thứ đều mềm mại như phòng công chúa trong thế giới cổ tích.

 

bên ngoài trái ngược.

 

Phong cách tối giản đen trắng lạnh lùng, sàn gạch xám mờ, giữa phòng khách là bộ sofa da đen đối diện cửa kính sát đất cực lớn.

 

Cô rón rén trong căn nhà xa lạ, lòng đầy hoang mang.

 

Rốt cuộc đây là ?

 

Khương Bảo Lê bước xuống cầu thang, mùi bánh ngọt thơm ngào ngạt lập tức xộc mũi.

 

Trong gian bếp xây theo kiểu nửa mở, đàn ông đang lưng về phía cô đang đ.á.n.h trứng, vai rộng eo thon, ông đeo tạp dề hoa nhí.

 

Ống tay áo xắn lên để lộ vài vết sẹo cũ cổ tay.

 

Cô tò mò bước tới: "Xin chào, cho hỏi..."

 

Người đàn ông , chiếc phới đ.á.n.h trứng rơi “Cạch” tô.

 

Ông luống cuống tắt lò nướng, thể thấy rõ sự căng thẳng: "Cháu... cháu tỉnh ? Chú đang bữa sáng, cháu thích ăn gì... Cháu thích bánh ngọt ? Chú soufflé và Black Forest, cháu thích loại nào?"

 

Khương Bảo Lê tò mò quan sát đàn ông .

 

Gương mặt ông góc cạnh, chính trực, đuôi mắt vài nếp nhăn nhỏ, khí chất nho nhã.

 

Trông … đỗi thiện.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-245.html.]

Cô thấy ông quen quen, nhưng nhớ gặp ở .

 

"Xin hỏi chú là...?"

 

"Xin , quên tự giới thiệu." Ông lau sạch bột tay: "Chú họ Đàm, tên Đàm Việt. Quán bar cháu đến tối qua là một trong những cơ sở kinh doanh nhỏ của chú. Chú trách nhiệm đảm bảo an cho cháu. Vì cháu say quá, chú cháu ở nên đành đưa cháu về nhà."

 

Khương Bảo Lê cảnh giác lùi một bước.

 

Đàm Ngự Sơn lập tức nhận sự dè chừng trong mắt cô, vội : "Cháu đừng sợ, chú . Chú cũng con gái. Phòng cháu ngủ tối qua là phòng của con gái chú. Nếu cháu yên tâm, chú thể cho cháu xem chứng minh thư."

 

Giọng ông chân thành, thái độ vô cùng đúng mực.

 

Nhìn ông , Khương Bảo Lê bỗng dưng cảm thấy gần gũi... hiểu tin tưởng lời của đàn ông .

 

"Tối qua, cảm ơn chú Đàm giúp đỡ."

 

Cô nghĩ đến căn phòng công chúa , quanh…

 

Biệt thự chẳng kém gì biệt thự Sơn Nguyệt Lư của Tư Độ.

 

Ngài Đàm trang trí phòng con gái mộng mơ như , hẳn là yêu thương cô lắm.

 

"Chú Đàm, cháu ngủ phòng con gái chú, cô phiền ?"

 

"Không ." Đôi mắt sâu thẳm của Đàm Ngự Sơn chằm chằm gương mặt cô gái giống hệt vợ ngày xưa.

 

Ông xót xa : "Con gái chú... mất từ lâu ."

 

"A?"

 

"Năm con bé ba tuổi, vì chú bảo vệ con, khiến con bé rơi tay kẻ ... và rời xa chú mãi mãi."

 

Đàm Ngự Sơn mặt , thở dài: "Những năm qua, chú đếm từng tuổi của con bé. Mỗi năm con bé thêm một tuổi mới, chú sửa phòng, mua búp bê, váy phù hợp với độ tuổi , như thể con bé vẫn đang sống và lớn lên từng ngày."

 

Khương Bảo Lê thể cảm nhận nỗi đau của đàn ông , cũng thấy xót xa: "Chú Đàm, cháu xin chú nhớ chuyện vui."

 

Mê Truyện Dịch

Đàm Ngự Sơn mỉm dịu dàng với cô: "Không . Nếu con bé còn sống, chắc cũng lớn bằng cháu . Đồ đạc của con bé, cháu dùng hết. Tối qua ngủ ngon ? Chú đặc biệt dặn giúp việc lên tầng phiền cháu. Sáng nay cả vườn cũng yêu cầu cắt tỉa cây."

 

"Vâng, cháu ngủ ngon, cảm ơn chú Đàm."

 

"Mau , bánh sắp xong ."

Loading...