Khương Bảo Lê loạng choạng  theo,  dám phản kháng, bởi hợp đồng enzyme kháng môi sinh học còn  ký kết, cô  thể  hỏng chuyện của Thẩm Dục Lâu.
 
Phía , Thẩm Gia Thanh lo lắng đuổi theo,    hét: "Anh định đưa chị   ! Thả ! Đồ  xa!"
 
Khương Bảo Lê  đầu  với Thẩm Gia Thanh: "Anh trai  là bạn của chị. Không  , Gia Thanh, em cứ về  , lát nữa chị sẽ gọi cho em."
 
Thẩm Gia Thanh hiểu rằng Khương Bảo Lê đang bảo vệ .
 
Cậu   khiến cô lo lắng, bèn ngoan ngoãn  yên tại chỗ,  họ bước  thang máy.
 
Cửa thang máy từ từ khép .
 
Cậu lập tức lấy điện thoại , gọi cho Thẩm Dục Lâu.
 
Khương Bảo Lê  Tư Độ kéo  thang máy.
 
Thang máy  thẳng lên tầng cao nhất của Bệnh viện tư nhân Mạc Sâm. Cửa  mở , cô mới phát hiện tầng  cùng là một căn hộ sinh hoạt tiện nghi, sang trọng.
 
Tư Độ    rằng, lôi cô  phòng,  ném lên sofa.
 
Khương Bảo Lê còn  kịp  vững  thấy Tư Độ thẳng thừng cởi áo ngay  mặt cô.
 
Trước đây   cô  từng thấy nửa   của , nhưng lúc đó ánh sáng mờ ảo, chỉ lờ mờ   đường nét.
 
Còn bây giờ, ở  cách gần như , cô  thể thấy rõ ràng  hình gần như  mỹ của . Làn da mỏng bao phủ lên cơ bắp rắn chắc, giữ ở mức độ  , trông  tao nhã   mắt.
 
Tám múi bụng rõ ràng, hai bên hông còn  đường v-cut sắc nét…
 
Khương Bảo Lê nuốt nước bọt.
 
Cô    từng gặp   dáng , nhưng  khi thấy vóc dáng của Thẩm Dục Lâu,  hiếm ai  thể lọt  mắt cô nữa.
 
Dù  ghét cay ghét đắng tên khốn Tư Độ , cô cũng  thừa nhận,  hình  đúng là... quá đỉnh!
 
Khương Bảo Lê cứ tưởng  sắp  gì , căng thẳng lùi mãi  .
 
Cho đến khi Tư Độ ném chiếc áo hoodie  bẩn lên  cô, lạnh nhạt : "Giặt sạch cho ."
 
"À... chỉ  thôi ?"
 
Khóe môi Tư Độ khẽ nhếch lên: "Cô đang mong đợi cái gì nữa?"
 
"..."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-tinh-doc-chiem/chuong-34.html.]
Không  gì,   gì cả.
 
Làm bẩn quần áo  , thì giúp giặt sạch  cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
 
Khương Bảo Lê  từ chối, nhận lấy áo   về phía phòng giặt, ném thẳng  máy giặt.
 
Cô nghiêng đầu , thấy    một chiếc áo ở nhà khác. Anh dựa  khung cửa, khoanh tay  ngực, chậm rãi :
 
"Giặt tay."
 
Khương Bảo Lê  nhiều năm  giặt quần áo bằng tay, hơn nữa với những  ấm nhà giàu như Tư Độ, áo quần đắt tiền như thế  bình thường cũng chỉ mặc một   bỏ.
 
Cô  tin  sẽ mặc   thứ hai.
 
Bảo cô giặt tay, chẳng  là cố tình gây khó dễ .
 
 so với việc thả ch.ó c.ắ.n cô,  bắt cô uống rượu đến c.h.ế.t...
Mê Truyện Dịch
 
Thì giặt đồ chỉ là chuyện cỏn con.
 
Khương Bảo Lê  tít mắt : "Anh yên tâm,  nhất định sẽ giặt cho  sạch bong kin kít."
 
"Thấy cô nịnh bợ thế ." Tư Độ lười biếng : "  càng nhớ dáng vẻ kiêu ngạo bất kham của cô hơn."
 
"…"
 
Khương Bảo Lê trợn mắt một cái, tức tối ném mạnh chiếc áo lên bồn giặt.
 
Tư Độ  rời khỏi đó, cô qua loa vò sơ chiếc áo, vết dầu mỡ  n.g.ự.c cơ bản  mờ , nhưng  giặt sạch   thì  dễ, nếu  kỹ vẫn còn một lớp mờ nhạt.
 
Khương Bảo Lê thầm nghĩ, dù  thì  cũng chẳng thèm mặc  chiếc áo , giặt sơ qua coi như xong việc.
 
Cô vắt khô chiếc áo, định vứt  máy sấy,  nghĩ sợ  lấy cớ để gây chuyện tiếp, thôi thì  giặt , giặt cho sạch hẳn .
 
Khương Bảo Lê lấy áo , trải phần  bẩn , tìm thấy một chai nước giặt chuyên dụng cho vết dầu mỡ  bồn giặt.
 
Cô dùng sức mạnh kỳ tích, tưởng tượng vết dầu mỡ  áo là gương mặt của ,  sức vò mạnh vài , cuối cùng cũng giặt sạch   vết bẩn còn sót .
 
Cô thở phào nhẹ nhõm, ném chiếc áo  máy sấy, lau khô tay, chuẩn  rời .
 
Cô như một con chuột nhỏ, thò đầu  khỏi phòng giặt,  quanh một vòng. Phòng khách trống , chẳng thấy ai.
 
"Đàn  Tư Độ, áo giặt xong ,   việc gì thì  về  nhé!"