Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 135: --- Đạp cái bánh giòn đó?

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:37:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Đại ca, đây? Tiểu căn bản nhận chúng ..."

 

Ngô Thủ Gia giường Ngô Thủ Quốc, bứt tóc trong sự sụp đổ.

 

Mái tóc vốn thưa thớt, bứt như .

 

Càng thêm khó coi.

 

Ồ, là càng thêm ít .

 

"Kề cận cũng , dùng cha cũng , phương pháp gì cũng thử qua !"

 

Ngô Thủ Gia tức c.h.ế.t .

 

Ban đầu nào nghĩ tới Ngô Thủ Nghĩa cái thằng khốn cảnh ngộ như thế a?

 

Lại ruột...

 

Dựa mà để gia sản?

 

Nuôi lớn lắm .

 

Sau quả thật cũng để gia sản, gần như là trừ quần áo , cả một nhà lớn đều đuổi ngoài.

 

Khi đó bọn họ từng nhà từng hộ vay lương thực, bọn họ xem náo nhiệt lâu.

 

Ai mà ngờ nhà bọn họ qua bao nhiêu năm như phát đạt chứ a!

 

Kết quả bây giờ nối dây cũng nối .

 

Một phú quý vinh hoa lớn như đặt mắt, bản thể hưởng, khiến lòng giày vò chịu nổi.

 

Đêm nào cũng mơ nghĩ cách để nối tình với Ngô Thủ Nghĩa.

 

"Hắn căn bản thèm đáp , lòng lang sói, uổng công cha còn nuôi lớn như ! Không con ruột thì chính là dị tâm."

 

Ngô Thủ Quốc lạnh lùng , đối mặt với Ngô Thủ Nghĩa.

 

Đầy rẫy sự chán ghét.

 

Ban đầu cha Ngô Thủ Nghĩa c.h.ế.t vì tai nạn.

 

Cha Ngô Thủ Quốc với tư cách là đường 'thừa kế' nhà cửa, tài sản, và cả con trai của .

 

Cũng may mắn là khi đó Ngô Thủ Nghĩa trong tay còn nắm chặt một tờ ngân phiếu mà cha mất sớm nhét tay .

 

C.h.ế.t cũng chịu lấy .

 

Bằng khi đuổi ngoài, e rằng thật sự sống nổi.

 

Chưa đến những chuyện khác, chỉ riêng việc ăn uống của sáu miệng ăn trong nhà là vấn đề .

 

Đặc biệt hai , Ngô lão nhị và Ngô lão tam vẫn còn là thanh niên lớn, đặc biệt ham ăn.

 

Ngô lão nhị vẫn đang học kế toán.

 

Mặc dù học phí thấp hơn học đường, nhưng đó cũng là một khoản chi lớn.

 

Nếu hai mươi lượng bạc giấu .

 

Đã sớm c.h.ế.t đói .

 

Còn cơ hội sống đến bây giờ, ngày tháng như ?

 

"Nhà bọn họ cái bánh ngọt gì đó, ở tửu lầu trong trấn một miếng bán một trăm văn!"

 

Một trăm văn a!

 

Ngô Thủ Gia duỗi hai tay , trừng mắt chằm chằm.

 

Con ngươi đều sắp xanh lè.

 

"Một trăm văn, còn thường xuyên đủ để bán!"

 

Thật là ghen tị hận thấu xương!

 

"Hay là chúng trộm..."

 

Ngô Thủ Gia nghĩ một chủ ý tồi, do dự hỏi.

 

"Trộm? Huyện thừa đều về phía bọn họ, ngươi thấy ?"

 

Phải ha.

 

Ngô Thủ Gia lập tức tắt tiếng.

 

nghĩ đến phú quý hiện tại của nhà Ngô Thủ Nghĩa.

 

Lại nhịn mà thèm thuồng.

 

"Mẹ kiếp, thật là cam tâm a!"

 

Ngô Thủ Quốc nào khác gì?

 

Ngô Thủ Nghĩa bây giờ chính là thuần túy mềm ăn cứng chịu.

 

Bức bách quá mức khiến Huyện thừa hoặc một khác giao tình với nhà bọn họ đến gây phiền phức thì ?

 

Mấy cái cánh tay chân a, dám chơi trò .

 

"Ta nghĩ thêm ."

 

Ngô Thủ Gia lầm bầm, mấy vui vẻ.

 

vẫn rời .

 

Đàm thị bên cạnh bức tường khác.

 

Tim đập loạn xạ.

 

Đương gia rốt cuộc gì?

 

Ngô Thủ Nghĩa còn cố gắng.

 

Huống chi bây giờ chỗ dựa.

 

đối đầu với quý nhân ?

 

Đàm thị trong lòng sợ c.h.ế.t, thầm kín bắt đầu ảo tưởng khi cướp việc kinh doanh bánh ngọt.

 

Bản sẽ cuộc sống thế nào.

 

Sau đó từ lúc nào.

 

Chỉ cảm thấy hình như nên quản.

 

Thua thắng, đều là một phụ nữ như nàng thể quyết định.

 

, chuyện của hai Ngô Thủ Quốc, nàng cũng quản .

 

Nghĩ như , nàng như chuyện gì xảy mà rời , coi như gì cả.

 

Bên Phúc Nha.

 

Bệnh của nàng khỏi.

 

Có lẽ là tối qua nhân lúc bọn họ để ý bều một viên ibuprofen miệng, nên mới khỏi nhanh hơn chăng.

 

Chưa từng uống những loại t.h.u.ố.c , d.ư.ợ.c hiệu hẳn là hơn.

 

Thật sự .

 

Vài canh giờ hạ sốt.

 

"Phúc Nha, con đang ngẩn ? Vừa khỏi bệnh, đừng để gió thổi nữa nhé."

 

Buổi tối vẫn còn chút gió.

 

Huệ Nương sợ Phúc Nha sinh bệnh.

 

Hôm qua nàng sợ đủ a.

 

đều bệnh đến như núi đổ, bệnh như rút tơ.

 

Bệnh của Phúc Nha khỏi cũng quá nhanh một chút.

 

"Biết ạ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-135-dap-cai-banh-gion-do.html.]

Phúc Nha đóng cửa sổ nhỏ , vững vàng giường.

 

Tay chống cằm, chút buồn chán.

 

Bệnh khỏi, nương nàng cho nàng ngoài chơi.

 

Ai~

 

Thực nàng bé tí, vốn dĩ phép ngoài chơi.

 

đây ít nhất vẫn thể chơi trong viện.

 

Hôm nay ngay cả cơ hội chơi trong viện cũng còn.

 

Thật là rơi lệ, thấy đau lòng a.

 

"Con ngoan ngoãn nhé, nương nấu sữa nóng cho con uống."

 

Huệ Nương Phúc Nha bé tí, buồn chán giường, khỏi chút xót xa.

 

mà...

 

Vẫn thể ngoài chơi!

 

Mới khỏi bệnh, cho phép!

 

Lão mẫu chính là .

 

Phúc Nha cũng nhận mệnh .

 

Uể oải gật đầu.

 

Thân ngả sang một bên, liền ngủ .

 

Ai, cuộc sống như sâu gạo ~

 

'Xoẹt xoẹt xoẹt——'

 

Tiếng gì ?

 

Phúc Nha bật dậy, nhịn mở cửa sổ nhỏ ngoài.

 

Là một đám tráng đinh, đang khuấy động bùn đất trong sân nhà nàng.

 

Bên cạnh còn rải rác đặt gạch xanh.

 

Đây là...

 

Sắp xây nhà ?

 

Không , đây là phá nhà cũ xây ?

 

Không giống lắm...

 

Sao động thủ với đường đường mà đại bá cùng gia gia nãi nãi bốn đang ở chứ a?

 

Bọn họ đây?

 

Ngô lão bà tử đương nhiên là ở cùng Phúc Nha .

 

Đã ôm chăn đệm .

 

Trải giường Phúc Nha.

 

Tấm chăn đệm hoa hòe lòe loẹt, so với của Phúc Nha.

 

Thật là sự đối lập giữa Thúy Hoa ở đầu thôn và Tiểu Mỹ thành thị.

 

Có lẽ lão thái thái lớn tuổi thì thích màu mè hoa lá cành chăng.

 

Phúc Nha vẫn thấy của hơn.

 

"Chúng ngủ chung, ?"

 

Ngô lão bà tử hỏi, trải giường.

 

Phúc Nha: ...

 

Nãi, nếu đừng trải giường , sẽ tin thật sự đang hỏi ý kiến của .

 

Kết quả chỉ là đang thông báo cho thôi mà!

 

"Nãi, bắt đầu từ khi nào ?"

 

"Chiều nay đó a."

 

Phúc Nha mở to mắt, chút dám tin.

 

"Hôm qua mới mà hôm nay bắt đầu ?"

 

Tốc độ , quả thật là nhanh như chớp!

 

13_Ngô lão bà tử trong mắt mang theo nghi hoặc: "Cái gì mà đạp cái bánh giòn ?"

 

Phúc Nha tặc lưỡi, hóa nàng lẩm bẩm ?

 

Vội vàng xua tay lắc đầu, biểu thị gì.

 

"Không , lung tung đó."

 

14_Ngô lão bà tử trải giường xong, ghé gần hỏi nàng: "Con ăn bánh giòn ?"

 

Phúc Nha: ...

 

Khô khan gật đầu, "Ưm... chăng?"

 

Ngô lão bà tử từ chối.

 

"Vẫn , chờ con khỏi hẳn hãy ăn."

 

Đường đường phá tiên.

 

Gạch đất lâu năm.

 

Sau khi phá , bụi đất bay mù mịt khắp nơi.

 

Khiến sặc sụa mở mắt .

 

Mèo Dịch Truyện

Nhà bếp cũng tạm thời dời sang lán cỏ bên .

 

Hiện tại bên đó bốn cái nồi.

 

Chỉ là bếp lò đủ.

 

Đến lúc đó sẽ nấu cơm ở đó.

 

"Nãi, trong nhà sửa thành dạng gì ?"

 

Thật nàng còn hỏi.

 

Sáu căn phòng của mấy cháu chắt bọn họ, phá xây ?

 

Xây mới ư...

 

Lão nhân gia sẽ nỡ lòng nào?

 

sáu căn nhà gạch đất trong căn nhà gạch xanh, hình như cũng lắm.

 

"Con chờ chút nhé."

 

Ngô lão bà tử đầu ngoài.

 

Nhịn khói bụi.

 

Mang giấy về.

 

“Đây là bản vẽ chúng bàn bạc tối qua khi con ngủ, do đại bá con vẽ đó.”

 

Phúc Nha đón lấy xem.

 

Dù Ngô lão thái thái nghĩ Phúc Nha thể hiểu.

 

vẫn cứ đưa cho con bé xem.

 

“Chẳng đây là…”

 

Tứ hợp viện ư?

 

 

Loading...