Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 27: Tiếng Động ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:25:10
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngô lão tam chầm chậm xuống núi, bắt dê , về nhà mắng .
Ngô lão tam mắng suốt hai mươi bảy năm cảm thấy, y sắp mắng .
Mà mắng nhẹ , dù tìm thì tốn bạc mua.
Bạc ?
Đó chính là ruột gan của Ngô lão bà tử.
Phải tốn nhiều bạc đến thế để mua dê, khác gì cắt thịt của bà.
Dù thì cũng chắc dê để bán.
Để tránh mắng sớm, Ngô lão tam trong lòng thắc thỏm, chậm rãi vòng quanh trong núi một lát.
Gà rừng mà y thấy trong núi sâu, bất ngờ gặp ở vành ngoài.
Cũng là một điều bất ngờ.
Một khắc , Ngô lão tam đầu đầy lông gà, vô cùng chật vật từ phía một cây đại thụ xuất hiện.
Vừa định ngoài, y thấy điều gì đó nên .
"Ưm... ưm~"
Ngô lão tam cứng đờ , chút ngượng nghịu.
Chuyện gì chứ, đây là đôi uyên ương hoang nào lên núi hẹn hò.
Thật khốn nạn , để y gặp !
Thật là...
Dù hiện tại cho phép tư tình, nếu Ngô lão tam tố giác hai , e rằng cả hai sẽ chịu cảnh trầm đường, nhưng Ngô lão tam gây chuyện.
Người thường : "Nơi nào tha thì nên tha", huống chi y hề quen họ.
Hôm nay cứ coi như là thấy gì .
Vừa định xuống, y đột nhiên thấy một câu, câu , khiến Ngô lão tam suýt chút nữa xông cho một bạt tai.
Mẹ kiếp, thật là vô sỉ!
"Trông bằng thê tử nhà Ngô lão tam, nhưng chơi thì cũng tệ."
Những lời kế tiếp nữa.
Dù thì thê tử nhà Ngô lão tam thế nào cũng .
Chỉ thể thỏa mãn cái miệng thôi.
Ngô lão tam lập tức siết chặt cây gậy gỗ trong tay, nhẫn nhịn hồi lâu mới xông lên thẳng tay tát một cái.
Cái thứ gì !
Chỉ dựa cái thứ mà cũng dám dùng lời lẽ lăng mạ nương tử của y!
Nương tử của y há là kẻ hỗn đản thể ?
"Hừ, mặc quần thì nhận nữa, lúc hẹn đến thì ngọt như mía lùi, giờ thì..."
Quách quả phụ lườm một cái.
Ánh mắt lẳng lơ như tơ, Vương Lại Tử trong lòng ngứa ngáy.
Không kìm sờ lên đùi nàng một cái.
Trơn tuồn tuột.
Da thịt so với đàn ông bọn họ mềm mại hơn nhiều.
Mèo Dịch Truyện
Sờ cũng thoải mái.
"Haiz, nàng đúng là bằng nàng mà."
Lại còn !
Quách quả phụ suýt chút nữa trợn mắt.
"Nói nữa là đấy."
Coi ai tính khí , còn đang ở đây mà nàng bằng .
Quách quả phụ trừng mắt Vương Lại Tử, con ngươi đảo tròn, khóe môi khẽ nhếch.
"Nhà ngươi đền nhà Ngô ba lượng bạc, còn bạc nữa ?"
Vừa tựa hờ Vương Lại Tử.
Trong mắt nàng hiện lên ánh sáng u ám, chớp động liên hồi rõ ràng.
Ngô lão tam tức đến nghiến răng nghiến lợi, tiếng "ken két" vang lên.
Cũng là hai kẻ lòng lớn mật, căn bản hề chú ý tới.
Nếu , Ngô lão tam phát hiện lén trộm, còn sẽ nữa.
Vương Lại Tử nghĩ đến năm lượng bạc mà nhà bồi thường, trong lòng liền dâng lên một cỗ lửa giận ngút trời.
Nghĩ rằng xung quanh ai, cũng chút năng bừa bãi.
"Hừ, chẳng qua trêu ghẹo nàng vài câu, nàng tự ngã xuống, liên quan gì đến ."
Hắn dừng một giây, nghiến răng nghiến lợi: "Cái tiện nhân , lừa năm lượng bạc, xem khi đạt mục đích sẽ thu thập nàng thế nào."
Quách quả phụ chau mày, "Đạt mục đích?"
Hắn định gì, còn thể đạt ?
Ngô lão tam cũng thắt chặt lòng, còn tưởng thủ đoạn hạ lưu nào, thể mang Huệ Nương rời khỏi bên cạnh y.
Vương Lại Tử hừ một tiếng, thờ ơ : "Nàng trêu ghẹo , Ngô lão tam trong lòng sẽ khúc mắc ? Có khúc mắc, truyền thêm chút lời đồn, đến lúc đó nhà họ Ngô chẳng sẽ bỏ nàng ? Bỏ , cơ hội của sẽ đến."
Nghĩ đến đây, Vương Lại Tử dường như thấy Huệ Nương ức h.i.ế.p đến mức lóc t.h.ả.m thiết, giận mà dám .
Hắn dâm hai tiếng, vẻ mặt vô cùng dữ tợn.
Quách quả phụ trong lòng dâng lên một trận bất mãn.
Thị cũng là một nữ tử trẻ tuổi xinh , tuy rằng sánh bằng vẻ của Huệ Nương, nhưng cũng kém.
Hai bọn họ đều qua , mà trong lòng chỉ nữ nhân sinh hai hài tử !
Quách quả phụ c.ắ.n cắn môi, mặt thoáng qua một tia khó chịu.
Ý gì đây?
Chẳng thị chỉ là sớm mất phu quân...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-27-tieng-dong.html.]
Kém ở điểm nào?
"Thật là..."
Xong việc liền phủi sạch!
Lời còn dứt, một con cá c.h.ế.t từ bay tới, vặn đập trúng mặt Quách quả phụ.
"A! Ai đó!"
"Tùy tiện vứt đồ!"
"Mặt của thị, đau c.h.ế.t mất!"
Vương Lại Tử cũng giật .
"Ai!"
Hắn lập tức cúi xuống, cảnh giác khắp bốn phía.
Đáng tiếc, cái hình nhỏ bé của căn bản tạo thành uy h.i.ế.p gì với Ngô lão tam.
Y vén đống cỏ che .
Với vẻ mặt âm trầm.
Y bóp nhẹ các khớp ngón tay, phát tiếng "khục khục".
Vương Lại Tử sợ đến tái mặt.
"Hắn, ở phía ?"
"Những lời , chẳng lẽ đều thấy cả !"
"Xong, xong ."
Quách quả phụ sợ hãi nép sang một bên.
"Thị, thị là nữ tử, hẳn là sẽ đ.á.n.h thị một trận chứ."
"... nhưng Vương Lại Tử về nương tử của ..."
Sắc mặt Quách quả phụ trở nên tái nhợt, run rẩy co rụt một góc.
Không dám thở mạnh.
"Cái đó... ngươi giải thích, đừng xúc động, thể giải thích! Ta..."
Ngô lão tam căn bản cầu xin.
Y nhắm thẳng mặt tung một quyền.
"A!"
Vương Lại Tử hét lên một tiếng, một chiếc răng cửa màu vàng trắng rơi .
Hắn cũng dám gì, ôm đầu xổm xuống.
Nắm đ.ấ.m của Ngô lão tam như mưa rào giáng xuống, đập lưng .
Đau chịu nổi.
Quách quả phụ một bên sợ đến mức sắp .
Đợi đến khi Ngô lão tam hả giận xong, Vương Lại Tử y đ.á.n.h cho tinh thần mơ hồ.
"Hừ, cho các ngươi , nếu dám hé răng ngoài, sẽ cáo phát các ngươi tư thông bất chính với thôn trưởng! Xem các ngươi dìm sông !"
Vương Lại Tử run rẩy, ngẩng khuôn mặt sưng vù lên, nước mắt nước mũi giàn giụa, khiến Ngô lão tam một trận ghê tởm.
"Ta, , , ngươi đừng với thôn trưởng."
Tư thông bất chính, còn với quả phụ.
Cho dù dìm sông, thể diện của nhà họ cũng mất sạch.
Nếu để lão nương , e rằng thật sự sẽ tức đến đổ bệnh.
Dù thị cũng để tâm đến thể diện của .
Quách quả phụ gật đầu lia lịa như một cái máy, nửa lời cũng dám .
Dùng hành động chứng minh tuyệt đối sẽ .
Thị vẫn còn trẻ như , tuyệt đối dìm sông!
"Còn nữa, nếu thấy trong thôn lời nào phỉ báng Huệ Nương, hai ngươi cứ đợi đấy!"
Vương Lại Tử và Quách quả phụ đồng loạt giật .
"Cái ..."
"Không truyền , cũng, cũng trách ?"
Vương Lại Tử cẩn thận thò đầu từ cánh tay, năng chút lắp bắp.
Quách quả phụ trong lòng nỗi khổ thể .
"Không chứ, khác lời cũng trách thị ?"
Ngô lão tam hừ một tiếng, "Ngươi nghĩ ?"
Vương Lại Tử ánh mắt lạnh lẽo của y dọa cho rùng , vội vàng .
"Ta nhất định sẽ trông chừng trong thôn!"
Sẽ để bọn họ những lời lung tung.
Ánh mắt Ngô lão tam quét qua Quách quả phụ.
Thị nuốt nước bọt, cẩn thận : "Ta, cũng sẽ trông chừng."
"Như còn tạm ."
Ngô lão tam bước tới, Quách quả phụ sợ hãi lập tức che đầu che mặt.
Chẳng lẽ y đ.á.n.h thị ?
Không hề.
Ngô lão tam nhặt con cá c.h.ế.t bên cạnh Quách quả phụ lên, từ cao xuống hai bọn họ một cái.
Y lạnh lùng một tiếng.
"Hừ."
Suýt chút nữa khiến Vương Lại Tử sợ đến vãi cả mật.