Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 28: Quà tặng ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:25:11
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngô lão tam cũng chẳng màng vẻ mặt của bọn họ, thu dọn đồ đạc xuống núi.
Quách quả phụ lòng đầy sợ hãi che mặt .
Vẫn thể cảm nhận trái tim đang đập thình thịch.
Có chút mơ màng, .
Thị nãy, suýt chút nữa đ.á.n.h một trận!
Vương Lại Tử bò dậy, vẻ mặt lắm.
Ai mà , chẳng qua là bừa vài câu, đối phương đang ở ngay bên cạnh lắng chứ?
Mèo Dịch Truyện
Điều dọa đến mức e rằng dám tùy tiện bôi nhọ khác nữa.
Thần sắc hoảng hốt, khuôn mặt sưng vù vẫn âm ỉ đau nhức.
Vương Lại Tử cũng chẳng bận tâm Quách quả phụ, một lảo đảo xuống núi.
Những vết thương nhẹ, cần nhanh chóng về nhà.
Xoa chút tro thảo mộc cũng !
Nếu m.á.u chảy hết, cũng sẽ còn!
Quách quả phụ cứ thế Vương Lại Tử, kẻ hai khắc còn đang tình nồng ý đậm với thị, cứ thế mà bỏ .
Ngay cả một lời cũng để cho thị.
Lòng thị lạnh .
Người , khi đến còn với thị .
Dỗ ngọt khiến thị vui vẻ khôn xiết.
Bất chấp thể diện mà đến núi hẹn hò riêng với , kết quả thì ?
Tự bỏ .
Ngay cả một tiếng gọi cũng .
Giống hệt cái tên tướng công c.h.ế.t tiệt của thị!
Quách quả phụ đợi một lát, sửa sang búi tóc của .
Thị tùy ý nhặt vài bó củi, từng bước một, thong thả xuống núi.
Đi ngang qua nhà Vương Lại Tử, vẫn thể thấy tiếng mắng c.h.ử.i vọng từ bên trong.
Nương của Vương Lại Tử đang lóc om sòm trong nhà.
Ghế cũng đẩy đổ ầm ầm.
"Cái tên vương bát đản đáng nguyền rủa , dám ức h.i.ế.p con trai ! Để lão nương , nhất định sẽ lột da !"
Quách quả phụ lắc đầu, cúi gằm mặt vội vã đường thôn.
Lột da Ngô lão tam ?
Thị dám ?
Cũng chỉ là cho sướng miệng mà thôi!
Thật sự thị , thì vạn cũng dám.
Chỉ ở nhà đập phá lung tung.
Vương Đại Trụ ủ rũ xổm cửa nhà, "ba ba " hút t.h.u.ố.c lào.
Nhìn hàng lông mày nhíu , thể kẹp c.h.ế.t cả một con ruồi.
"Tiểu Lan, lên núi ?"
Quách quả phụ ngẩng đầu lên, vẫn là vẻ mặt đầy tâm sự đó.
" , nhặt củi đó."
Liễu đại nương khóe môi nhếch lên, nhạt một tiếng.
Không thêm lời nào.
Nhặt củi ?
Diễn cũng diễn cho giống chứ, mấy bó củi ôm trong tay đó, tác dụng gì .
Còn đủ đun một ấm nước nóng.
Không lên núi chuyện gì .
thị cũng sở thích dò la chuyện riêng của khác, cúi đầu tiếp tục việc nông của .
Ngô lão tam tức giận đùng đùng trở về nhà, oán khí lớn đến mức Ngô lão thái thái từ xa cảm nhận .
Nhìn phía y trống rỗng, bà còn tưởng là vì săn dê cái nên trong lòng khó chịu.
Bà ân cần khuyên nhủ y: "Chẳng là săn thôi , nương đây còn thể vì chuyện mà đuổi con khỏi nhà , ủ rũ thế."
Ngô lão tam há miệng, "Nương, hiểu lầm ."
Chuyện y phiền lòng chuyện .
nếu , Ngô lão thái thái nhất định sẽ truy hỏi rốt cuộc là chuyện gì.
Đến lúc đó, nếu Ngô lão thái thái Vương Lại Tử ăn xằng bậy, e rằng sẽ đ.á.n.h tới nhà họ Vương.
Như thì chút nào.
Do đó, Ngô lão tam quyết định vẫn là nên im miệng.
Cứ coi như y vì săn dê cái mà buồn bã .
Ngô lão tam khổ lắc đầu, buồn bã thở dài một .
Ngô lão thái thái phất tay, "Thôi thôi , con về y phục , dê cái thì bảo nhị ca con để ý, khi nào thì mua về, hai ngày nay tạm thời để Phúc Nha uống chút nước cháo gạo ."
Nếu chịu uống sữa, thì nhất là cứ tiếp tục uống.
Ngô lão tam gật đầu, đột nhiên nhớ còn đồ lấy .
Y vội vàng từ cởi xuống mấy cái túi vải đưa cho Ngô lão thái thái.
"Bên trong cái là củ mài hái , trong cái là một con chim thương, còn cái là một con cá đầu to c.h.ế.t."
Ngô lão thái thái nhận lấy, hài lòng gật đầu.
"Được, đưa ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-28-qua-tang.html.]
Cho dù tìm thứ Ngô lão thái thái , nhưng y vẫn mang về ít đồ.
Củ mài, đây là lương thực đó.
Cá đầu to, tuy nhiều xương.
dù cũng là một món mặn ?
Còn về con chim ?
Ngô lão thái thái vẻ mặt ghét bỏ, gẩy gẩy đầu con chim.
"Con chim , năm lạng thịt ?"
Nhà nhiều như , con chim , còn đủ nhét kẽ răng.
Lại chẳng ngon.
Trừ bỏ nội tạng và xương, phần thịt ăn một hai lạng là .
Ngô lão tam ngượng ngùng gãi đầu.
Ban đầu y chỉ nghĩ nên về nhà tay , nghĩ tới con chim nhỏ đến , còn đủ nhét kẽ răng.
Ngô Gia Nghĩa từ gian tây ló đầu .
"Chim? Là cha đ.á.n.h cho con ?"
"Ô!"
Ngô lão tam đột nhiên nhớ , thằng nhóc tháng sinh nhật, y hỏi nó quà gì, nó nuôi một con chim nhỏ thật .
Thế cũng coi như là, vô tình mà thành công .
"Chỉ là..."
Ngô lão tam chút lúng túng, chỉ cánh chim thương, ghé sát mặt Ngô Gia Nghĩa cho nó xem.
"Thằng Nghĩa, con chim chút thương , nếu con thích, cha sẽ săn cho con một con khác."
Ngô Gia Nghĩa cẩn thận nhận lấy con chim, cánh nó một vết thương nhỏ.
Đã còn chảy m.á.u nữa.
Giờ phút , nó đang mở to đôi mắt, đáng thương .
Chim: "Trời ơi, nhất định nuôi nha! Chim gia c.h.ế.t!"
Lòng mềm , ánh mắt về phía Ngô lão tam.
"Cha, con con , cánh của nó thương thế nào, con nên chữa cho nó thế nào đây?"
Ngô lão tam gãi đầu, "Cái ..."
Nói thật ?
Y cũng con chim thương thế nào.
Thậm chí chữa lành con chim .
Ngô lão thái thái sự khó xử của y, tiến lên giảng hòa.
"Thôi thôi , con mang cho ông nội con xem, ông nội cách xử lý đó."
"Hay quá!"
Ngô Gia Nghĩa ôm chú chim nhỏ, hớn hở nhảy cẫng lên, vội vã chạy về phía Ngô lão gia.
Ngô lão thái thái vỗ vỗ vai Ngô lão tam.
Cầm hai túi đồ bước nhà bếp.
Con cá chắc c.h.ế.t một thời gian.
Nếu nhanh tay sạch, bà sợ nó sẽ bốc mùi mà ăn .
Ngô lão tam kiễng chân tại chỗ, thấy nương đang loay hoay với con cá đầu to trong bếp, liền xoay về tây ốc.
Chuẩn y phục.
Vừa bước cửa, liền bắt gặp ánh mắt to tròn của Phúc Nha.
Phúc Nha chớp chớp mắt.
“Ô hô~”
Là lão cha, về .
Huệ Nương , vỗ vỗ vai Phúc Nha, ghé đầu sát bên đầu nàng.
Cọ cọ.
“Cha cha về , ?”
Ngô lão tam lập tức mềm lòng đến rối bời.
Đưa tay vuốt mái tóc Phúc Nha, mềm mại vô cùng.
“Ta y phục .”
Huệ Nương gật đầu, ôm Phúc Nha, dỗ dành ngoài.
Phúc Nha thò đầu khỏi lòng nương mà quanh.
“A~”
Trốn cái gì chứ, gì là thể gặp , chính là nữ nhi của hai mà!
Đợi Ngô lão tam xong y phục , chơi với Phúc Nha một lúc lâu, thì đến giờ ăn cơm.
Dưới làn gió đêm hiu hiu.
Cả gia đình quây quần ăn bữa tối ấm cúng.
Mấy đứa trẻ uống canh cá.
Ực ực, uống xong, miệng đứa nào đứa nấy đều bóng nhẫy.
Thỏa mãn vỗ vỗ bụng.
“Ngon thật!”
Ngô Gia Nhân hì hì.
Ăn no thật là tuyệt!