Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 3: Bị chính thê tử của mình trêu chọc đến đỏ mặt ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:24:46
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạm thời kể đến cảnh tượng bên ngoài , Ngô lão tam trong nhà, đang bận rộn xoay như chong chóng.
Bởi vì đều ở ngoài cửa, vả Ngô lão thái thái vất vả, nên tất cả công việc trong phòng, đều do một .
Một lát thì xem tiểu nữ nhi tỉnh , nếu tỉnh thì bưng cháo gạo đến đút vài muỗng.
Một lát thì xem thê tử tỉnh , thể gì bất thường ?
Nếu cả hai đều tỉnh, thì vẫn bận rộn dọn dẹp phòng sinh.
Thật sự là bận rộn đến mức chân chạm đất.
Hắn đang dọn dẹp trong buồng trong, bên ngoài, một cuộc chiến tiếng s.ú.n.g bắt đầu ——
Tiếng than của Vương Lại Tử từ xa vọng gần, mà đến tận cửa .
Ngô lão tam khựng , nắm chặt tấm chăn trong tay.
Ánh mắt căm hờn ngoài cửa.
Dường như xuyên qua cánh cửa đang đóng chặt , thẳng thừng b.ắ.n thẳng cái gia đình ba .
Nếu Vương Lại Tử đến gần, e rằng sẽ dọa sợ đến mức co rúm góc dám hú hét nữa.
Thôi , thôi .
Ngô lão tam từ từ nới lỏng tấm chăn đang nắm chặt trong tay.
Nương cho mặt, thì ngoài.
Nương cũng là xót xa cho Huệ Nương thôi mà.
Thật Ngô lão thái thái đơn thuần chỉ sợ rằng nếu Ngô lão tam mặt, với sức mạnh trời sinh của , sẽ lỡ tay đ.á.n.h nông nỗi gì đó.
Vậy thì sự việc sẽ .
Tuy họ là đại họ ở thôn Ngô gia, nhưng họ Vương ở thôn Ngô gia cũng ít.
Thật sự mà vì chuyện mà đối đầu, thì đáng, đáng chút nào!
Cha Vương Lại Tử Ngô gia lão đại xách đến mặt Ngô lão nhị.
Vững vàng ném xuống, giống như xách một con gà con .
Sau khi thành nhiệm vụ liền sang một bên, mặt mày đen sầm một lời.
Tuy gì, nhưng trong lòng đang suy tính.
Suy nghĩ lát nữa thế nào để giải quyết thỏa chuyện .
Đánh Vương Lại Tử một trận?
Cái tên tay chân gầy gò , dùng sức đ.á.n.h thì sợ đ.á.n.h c.h.ế.t .
Không dùng sức đánh, thì cảm thấy .
Đánh uổng một trận.
Vẫn tìm một cách khác.
Khiến nhà Vương Lại Tử đau xót!
Nhất định cho Vương Lại Tử sự lợi hại của nhà !
Xem còn dám ăn lung tung nữa !
Phản trời , ban ngày ban mặt dám trêu ghẹo thê tử của tam !
Mẹ Vương Lại Tử ở phía thấy con trai Ngô lão nhị giẫm chân, sốt ruột thôi.
Từng hàng nước mắt cứ thế tuôn rơi lã chã.
Lại la hét, cứ như thể Vương Lại Tử đất biến thành một cái xác .
Dựa là bậc trưởng bối, còn là nữ giới.
Suýt nữa thì đẩy Ngô lão nhị , nhào lên Vương Lại Tử mà giở trò vô .
“Con trai ơi... con chứ? Bọn ngươi đáng ngàn đao vạn kiếm, đối xử với con trai như . Cái bọn thối ruột nát gan thối nát hết cả !”
Mẹ Vương Lại Tử than om sòm, tiếng cao vút như xuyên thủng trời, dường như ai la lớn hơn thì đó lý .
Đây là cái thế gọi tất cả đến đây đây mà.
Xem cái giọng cao vút , chắc nhà bà chẳng thiếu đồ ăn ngon .
Mấy kẻ hóng hớt nhà bên cạnh ở cửa nhón chân lén lút sang.
Trong lòng đều đang đoán xem nhà Ngô Thủ Nghĩa xảy chuyện gì, dính dáng đến tên vô nổi tiếng trong làng .
Trông chẳng chuyện lành gì...
Nhị Nương trực tiếp xông lên đẩy bà , chống nạnh mắng chửi.
“Chiêu Đệ thẩm! Ta kính trọng là bậc trưởng bối mới gọi một tiếng thẩm, nhưng nãy cái chuyện gì chứ! Ban ngày ban mặt xông nam nhân của ! Sao , là thiếu nam nhân , Đại Trụ thúc của thể thỏa mãn ?!”
Khuôn mặt đen sạm của Ngô lão nhị chợt đỏ bừng lên vì hổ.
Mèo Dịch Truyện
Đen đỏ đen đỏ, hẳn là nên may mắn vì da đen giống thường.
Nếu thì sẽ để tất cả đều Ngô lão nhị , hôm nay chính thê tử của trêu chọc đến đỏ mặt.
Vương Đại Trụ sắc mặt lập tức đen sầm, Nhị Nương, miệng há khép , lồng n.g.ự.c phập phồng lên xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-3-bi-chinh-the-tu-cua-minh-treu-choc-den-do-mat.html.]
Đơ vì tức giận lời nào.
Mẹ Vương Lại Tử cũng kinh ngạc đến ngây .
“Ngươi, cái đồ tiện nhân nhỏ bé! Phản trời còn dám đặt điều chê bai trưởng bối!”
Ngô lão thái thái mặt mày âm trầm, chỉ huy Lâm Nương.
Trong lòng khen ngợi, thê tử của Nhị Nương thật đúng là hổ cái.
Không cưới nhầm .
Trong nhà lẽ một đanh đá như , nếu thì chẳng sẽ ngoài ức h.i.ế.p đến c.h.ế.t .
“Lâm Nương, xem cha con gọi thôn trưởng đến .”
Câu của bà, vặn chặn những lời Ngô lão nhị định mắng trả.
Lâm Nương lớn tiếng đáp lời, vòng qua Vương Lại Tử đang ngăn cản , vèo một cái chạy nhanh.
“Đồ tiện nhân nhỏ, ngươi... ngươi cho !”
Ngô lão đại một ánh mắt sắc lạnh lướt qua, nắm chặt nắm đấm, vẻ mặt mấy thiện ý.
“Ngươi mắng ai đấy?”
Dám ức h.i.ế.p đến thê tử của ?
Bao nhiêu năm nay, tuy vợ chồng là nồng nàn thắm thiết, nhưng cũng là tương kính như tân.
Đối với thê tử sinh cho hai đứa con trai, còn quán xuyến việc trong nhà ngoài ngõ đấy, Ngô lão đại kính trọng, thể nhịn ngoài mắng c.h.ử.i thê tử của như .
Mẹ Vương Lại Tử lập tức dọa cho im bặt.
“Cái nhà Ngô Thủ Nghĩa ... là lũ ma đầu ăn thịt !”
Vương Lại Tử ôm ngực, miệng ngừng phát tiếng rít.
Cha đều đến , cảm thấy cứu , cũng bắt đầu mắng c.h.ử.i khác.
“Ngô lão nhị, ngươi cũng quá đáng lắm !”
Ngô lão thái thái hung hăng trợn mắt: “Nhà quá đáng ? Vậy ngươi dọa con dâu sinh non, rốt cuộc là ai quá đáng? Hả? Đứa bé trong bụng con dâu còn đủ tám tháng! Chúng mong ngóng từng ngày, cẩn thận nuôi dưỡng. Chỉ một khắc rời mắt , cái tên đáng ngàn đao vạn kiếm nhà ngươi dọa cho một trận, đứa bé suýt nữa thì mất !”
Nói đến cuối cùng, Ngô lão thái thái đau lòng thôi, đôi mắt già nua đều ngấn lệ.
Trong nạn đói năm xưa mất một đứa cháu gái nhỏ, khó khăn lắm mới vượt qua nạn đói, con dâu út m.a.n.g t.h.a.i một đứa bé, vơi nỗi buồn của trong nhà.
nào ngờ, hại mà sinh non!
Trong phòng sinh, khi bà đỡ câu đứa bé , thực sự trái tim nàng như khoét !
Đợi chờ mỏi mòn như mong mong trăng, cuối cùng suýt mất !
Dù sinh nữa, đứa bé thiếu tháng, còn nuôi sống !
Ngay cả đứa con gái đủ tháng của Nhị Nương cũng mất , đứa bé thiếu tháng … e là cũng khó giữ!
Làm Ngô lão thái thái đau lòng cho !
Hôm nay, gì thì , cũng lột da nhà Vương Lại Tử một lớp mới cam!
Thôn trưởng bước tới cửa, đúng lúc câu , sắc mặt liền đại biến.
Trong thôn xảy chuyện như !
Đây chính là sự sơ suất của .
“Có chuyện gì!”
Chưa đợi nhà họ Ngô lên tiếng, Vương Lại Tử nương tử thấy thôn trưởng liền bò đến bên chân , há miệng là bắt đầu đổ vấy nước bẩn lên đầu bọn họ.
“Thôn trưởng , ngài hãy phân xử , đám thất đức đ.á.n.h con trai , xem con đ.á.n.h thành thế nào , bọn họ bồi thường tiền!”
Ngô lão thái thái gạt nước mắt, ánh mắt như d.a.o sắc b.ắ.n về phía nàng .
Nếu thể hóa thành thực chất, nàng e rằng ngàn vết thương chồng chất!
Thôn trưởng dịch chân , tránh xa nàng .
Trong lòng ghét bỏ sợ hãi.
Vương Lại Tử nương tử là kẻ duy nhất trong thôn thích quấy phá gây rối, đừng để nàng bám lấy .
Hắn ngẩng đầu Ngô lão thái thái, “Lời bà là thật ?”
Nếu là thật, thì chuyện khó xử lý .
Việc liên quan đến một mạng , dù chỉ là một đứa con gái…
Dù chỉ là một đứa con gái!
Ánh mắt thôn trưởng trở nên kiên định, sắc bén về phía Vương Lại Tử.
Đối diện với ánh mắt của thôn trưởng, Vương Lại Tử đang bò đất trong lòng run lên.
Môi trắng bệch vì sợ.
Không, chứ, chỉ là trêu chọc nàng vài câu.
Nàng tự bất cẩn ngã xuống bờ ruộng, chuyện cũng đổ cho ?