Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 4: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:24:48
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nàng tự ngã xuống thì liên quan gì đến !

 

Hắn quá oan ức !

 

Ngô lão thái thái giơ tay, nét mặt nghiêm nghị, “Trời cao thần Phật chứng giám, nếu lão thái thái một lời nào là giả dối, nguyện trời giáng năm đạo sấm sét, rơi xuống hố phân c.h.ế.t chìm trong phân!”

 

Lão thôn trưởng trong lòng giật , tin đến bảy, tám phần.

 

Ngô lão thái thái như , thì chuyện chắc chắn đúng đến tám, chín phần.

 

Hắn để lộ vết tích, dùng ánh mắt chán ghét liếc Vương Lại Tử một cái.

 

Thằng nhóc , ngày nào cũng chỉ gây rắc rối cho !

 

Làm thôn trưởng thế ít nhất cũng mất ba năm tuổi thọ.

 

Tức c.h.ế.t !

 

Đối mặt với tình huống như , thử hỏi ngươi sẽ thiên vị nhà Ngô Thủ Nghĩa thật thà, chất phác hơn, là nhà Vương Lại Tử ngày ngày trộm cắp, lười biếng?

 

Thôn trưởng đương nhiên là thiên vị nhà Ngô Thủ Nghĩa .

 

Đừng thiên vị, lòng ai mà chẳng thiên vị.

 

Ngô lão gia tử lắc đầu, lời thề của lão thái thái chút mùi vị.

 

Hy vọng lát nữa chuyện qua , vẫn còn khẩu vị mà ăn cơm.

 

“Mẫu !”

 

Lâm Nương kinh hô một tiếng, mẫu thể phát lời thề độc như , nhưng Ngô lão đại vững vàng giữ .

 

Môi nàng giật giật vài cái, cuối cùng vẫn ngậm miệng.

 

Thôi , dù mẫu là sự thật!

 

Các vị thần tiên, Phật tổ trời, chắc sẽ trách tội chứ?

 

Nhị Nương chạy trong sân, kịp câu đó của Ngô lão thái thái, lạnh lùng liếc Vương Lại Tử một cái.

 

Hừ một tiếng, đúng là thấy quan tài đổ lệ.

 

Thằng nhóc ranh xem hôm nay Nhị Nương nàng xé nát thịt tên khốn !

 

“Thôn trưởng, nhà chúng nhân chứng! Tiểu Ngư, mau đây.”

 

Nhị Nương vẫy tay về phía Tiểu Ngư đang ở cửa c.ắ.n ngón tay.

 

Thì Nhị Nương chạy ngoài là để tìm Tiểu Ngư.

 

Nhị Nương vẫy tay về phía cửa, Tiểu Ngư c.ắ.n ngón tay, chạy lạch bạch tới, ngẩng đầu thôn trưởng.

 

, nếu thật, lát nữa sẽ cho kẹo!

 

Lời thật

 

Tiểu Ngư là đứa trẻ trung thực nhất!

 

Thôn trưởng nặn một nụ tự cho là hòa nhã, định xổm xuống hỏi Tiểu Ngư, kết quả Tiểu Ngư sợ đến mắt rưng rưng.

 

Tiểu Ngư: Ông nội thôn trưởng thật đáng sợ…

 

Thôn trưởng: …

 

Được!

 

Hắn lập tức thu nụ , cúi xuống Tiểu Ngư.

 

“Tiểu Ngư, con cho ông nội , thấy Vương Lại Tử dọa Ngô tam thẩm ?”

 

Tiểu Ngư liếc Vương Lại Tử một cái, “Con thấy chuyện với một dì bụng to, dì dọa sợ cứ lùi mãi, dì ngã.”

 

Tiểu Ngư dựa ký ức của thật, nhưng tin.

 

Vương Lại Tử nương tử như con chuột mèo giẫm đuôi, nhảy dựng lên dậy chống nạnh mắng chửi.

 

“Được lắm ngươi, thằng nhóc ranh! Dám càn! Con trai lương thiện nhất, thể dọa một bụng mang chửa!”

 

Lương thiện…

 

Lời , Vương Lại Tử còn đỏ mặt.

 

lâu ưỡn ngực, vẻ mặt đồng tình.

 

! Hắn chính là như thế!

 

Mẫu lương thiện, chính là lương thiện!

 

Một lương thiện đến nỗi ngay cả một con kiến cũng nỡ giẫm c.h.ế.t như thể dọa chứ.

 

Chẳng qua chỉ là với Ngô tam nương tử vài câu, nàng tự ngã thì liên quan gì đến !

 

Nàng la lớn một tiếng, dọa Tiểu Ngư đến mắt rưng rưng.

 

Miệng há hốc, nước mắt chực trào , trông thật đáng thương.

 

Thôn trưởng cau mày thật chặt, “Người nhà Vương Đại Trụ, ngươi còn dám la hét!”

 

Mèo Dịch Truyện

Không cái tật gì, mấy phụ nữ trong thôn cãi thì đứa nào cũng to hơn đứa nào, cứ như ai giọng lớn hơn thì đó !

 

Bị thôn trưởng mắng như , Vương Lại Tử nương tử dù trong lòng bất mãn đến mấy, cũng đành lẳng lặng ngậm miệng.

 

Thôn trưởng , là quan cũng , quan cũng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-4.html.]

 

Trong một việc nông vụ, vẫn thể gây khó dễ.

 

Mà đối với những ruộng như bọn họ, nông vụ chính là chuyện lớn nhất.

 

Không dám dễ dàng đắc tội .

 

Vương Lại Tử nương tử cũng điều, chẳng ngoan ngoãn ngậm miệng ?

 

Tiểu Ngư nãi nãi thấy cháu con tiện nhân chỉ mũi mắng, vẻ mặt đột nhiên sa sầm xuống.

 

“Khạc! Dám mắng cháu , ngươi là chán sống …”

 

Thôn trưởng ngắt lời bà , “Thôi , mau đưa Tiểu Ngư , đừng để đứa trẻ dọa đến sinh bệnh.”

 

Cứ tiếp tục cãi vã thế , đến bao giờ mới giải quyết xong vụ án !

 

Tiểu Ngư nãi nãi lúc mới chịu thôi, nhưng trong miệng vẫn lẩm bẩm ngừng những lời , lời lẽ trong ngoài đều mắng Vương Lại Tử nương tử là mơ giữa ban ngày…

 

Thấy Vương Lại Tử nương tử gào thét, thôn trưởng mặt mày đen sạm giận dữ quát: “Thôi ! Bây giờ lúc ngươi la hét lung tung.”

 

Vừa mới xong! Lại chịu nhớ ?

 

Cái chức thôn trưởng của đúng là, hừ.

 

Chẳng chút uy phong nào.

 

Thôn trưởng chằm chằm Vương Lại Tử nương tử, chỉ khiến nàng trong lòng hoảng sợ.

 

Nàng c.ắ.n răng nghiến lợi, ánh mắt lảng tránh, dám đối diện với thôn trưởng.

 

Muốn mắng dám, những lời thô tục nghẹn trong cổ họng, thực sự nàng nghẹn c.h.ế.t mất!

 

Ngô lão thái thái hừ lạnh một tiếng, khuôn mặt đầy nếp nhăn tràn ngập vẻ hung ác.

 

“Thôn trưởng, nhà chúng báo quan.”

 

Không thể cứ thế bỏ qua! Đây là một mạng sống sờ sờ, suýt nữa thì Vương Lại Tử hại c.h.ế.t.

 

“Báo quan? Tuyệt đối !”

 

Vương Lại Tử cha dẫn đến từ nãy đến giờ vẫn im lặng cuối cùng cũng lên tiếng, mặt đầy lo lắng.

 

Nếu báo quan, còn nhân chứng.

 

Tuy đứa trẻ còn nhỏ, nhưng cũng tính là chứng cứ.

 

Ít nhất cũng đ.á.n.h vài trượng.

 

Vài trượng đ.á.n.h xuống, con trai lớn của liệu còn lành lặn ?

 

E là m.ô.n.g cũng nở hoa .

 

Nói thế nào thì vụ cũng thể báo quan.

 

Ngô lão thái thái mặc kệ , tiếp tục .

 

“Nếu thôn trưởng giải quyết , thể đòi công bằng cho Huệ Nương nhà , sẽ báo quan, tin. Chúng nhân chứng, thể khiến Vương Lại Tử trả giá.”

 

Sắc mặt thôn trưởng cũng .

 

Chẳng điều rõ ràng đang năng lực, quản Vương Lại Tử ?

 

Đây là tự vả mặt ?

 

Điều .

 

Cái cái cái

 

Vương Lại Tử sợ đến mức đổ sụp xuống đất.

 

Mặt mũi xám xịt, môi run lẩy bẩy, một câu chỉnh.

 

Trong đầu chỉ , thể báo quan, tuyệt đối thể báo quan!

 

Nếu báo quan, chừng sẽ đ.á.n.h vài trượng!

 

Vậy… đau chừng nào!

 

Hơn nữa, Ngô lão tam tức phụ quả thật là tự ngã xuống.

 

Chuyện , còn nhân chứng…

 

Càng nghĩ càng bất lợi cho , xem nếu tống thì ít nhất cũng đ.á.n.h mười trượng trở lên!

 

Vương Lại Tử nhanh chóng nắm lấy tay mẫu , vẻ mặt cầu xin.

 

“Mẫu , con , con …” Tốt nhất là nàng thể chịu đòn, cái hình nhỏ bé của , chịu nổi đòn đánh.

 

Vương Lại Tử nương tử nghiến răng, tức giận Ngô lão thái thái quá chi li, xót con trai lớn nhà .

 

Nếu thực sự báo quan, chắc chắn sẽ kết cục .

 

Sau vài cân nhắc, nàng đành hạ thấp mặt mày sang cầu xin Ngô lão thái thái.

 

“Người nhà họ Ngô, là chúng sai , chúng xin bà, bà nể mặt lớn chấp nhặt kẻ tiểu nhân ?”

 

Ngô lão thái thái lạnh một tiếng.

 

Dưới ánh mắt mong chờ của bọn họ, bà lắc đầu.

 

“Đừng hòng nghĩ tới, một mạng , các ngươi nhẹ nhàng bỏ qua như ? Không cửa !”

 

 

Loading...