Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 44: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:25:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước bữa trưa
"Cha."
Ngô lão tam dựa tường đặt mộc bồn xuống, tiến lên chào hỏi.
"Ừm, con tới đấy ."
Hứa ngoại công khẽ gật đầu coi như chào.
Bên Hứa ngoại bà và Huệ Nương cùng bế Phúc Nha khuê phòng cũ của nàng.
Trong đó ở, vốn là để dành cho Huệ Nương về nhà ngủ.
Bởi cũng thường xuyên dọn dẹp, trong phòng hề bừa bộn.
Sạch sẽ, gọn gàng vô cùng.
Vương Cầm thò đầu hai cái, ôm mộc bồn về hậu viện, chuẩn phơi quần áo.
Đứa bé đáng yêu vô cùng, nàng cũng thích.
hai con rõ ràng chuyện riêng tư , nàng qua đó phiền.
"A Cầm, Hổ Oa ?"
Thấy Vương Cầm về hậu viện, Hứa Đại Dũng chợt nhớ từ lúc họ đến giờ thấy Hổ Oa , bèn hỏi một tiếng.
Hổ Oa là tên gọi mật của con trai họ, tên thật là Hứa Hách.
"Chắc đang chơi ở đầu làng, lúc con và ngoài thì nó , chắc lát nữa đến bữa sẽ về thôi."
Vương Cầm xong, nhanh chóng hậu viện phơi quần áo, trở bếp chuẩn bữa trưa hôm nay.
"Cha, con nai thật lớn nha."
Ngô lão tam thèm thuồng , y là do Hứa ngoại công dạy dỗ, săn con mồi lớn như chứ.
Hứa ngoại công liếc y một cái.
"Chắc chắn , và Đại Dũng sâu trong núi bắt đấy."
Thật sự tốn ít sức lực của họ.
thành quả cũng đáng mừng, một con nai lớn như , bán đến huyện, ít nhất cũng bảy, tám lượng bạc.
"Lại đây, Gia Nghĩa, cho cháu ăn kẹo."
Kẹo!
Mắt Ngô Gia Nghĩa sáng rỡ.
Tuy nhà họ đến mức túng thiếu, nhưng phần lớn bạc đều dùng để mua lương thực, trừ khi lễ tết mới mua chút đồ ăn vặt.
Bình thường ăn chút kẹo ngọt miệng thì cơ bản là thể.
Cũng là do Ngô lão gia đào củ nhân sâm bán lấy chút bạc.
Gần đây cũng chịu chi hơn .
cái miệng chịu thiệt thòi nhiều năm, lập tức khiến đứa trẻ hết thèm cũng mấy khả thi.
"Cháu cảm ơn !"
Đứa trẻ còn nhỏ, đang ở tuổi háu ăn, kẹo ăn thì mừng rỡ vô cùng.
Quấn lấy Hứa Đại Dũng chạy mấy vòng, chỉ thiếu điều cầm miếng kẹo chạy ngoài sân.
Ngô lão tam gãi gãi đầu, chút hổ.
Hứa ngoại công liếc Hứa Đại Dũng một cái, đối phương lập tức thẳng .
Hai cha con họ đều nhà Ngô đông , mấy năm nay sản lượng lương thực , cuộc sống chẳng dễ dàng gì.
Trẻ con ăn kẹo chỉ thể đợi đến dịp lễ tết.
cũng thể cứ thế mà đưa cho chúng mặt cha chúng .
Chẳng thế là sỉ nhục khác .
may mắn là Ngô lão tam căn bản nghĩ tới hướng .
Y liếc mắt thấy cái giỏ tre đặt đất.
Chạy tới xổm xuống, bắt đầu lấy từng thứ một ngoài.
"Ồ, đúng , đây là thịt heo, trưa nay nấu ăn . Mới mua hôm qua, ăn nữa là thối mất."
Ngô lão tam xách miếng thịt heo thẳng bếp.
Y cũng sai.
Miếng thịt là nhờ Ngô lão nhị mua lúc sáng sớm , đợi đến chiều tan ca mới mang về.
Nếu e rằng còn mua thịt ngon.
Đã qua một ngày , bên ngoài nóng bức như .
Nếu ăn sớm, thật sự khả năng sẽ bốc mùi.
"A? Cái ."
Vương Cầm cầm miếng thịt heo, chút do dự.
Nàng đây là...
Nên nấu nấu đây?
Hứa ngoại công là thợ săn, thịt gì cũng thấy qua nhiều .
Tự nhiên cũng là tươi tươi.
Ông chỉ liếc mắt một cái Ngô lão tam dối.
là ăn nhanh thôi.
Nếu e rằng thật sự sẽ bốc mùi mất.
"Nấu , lấy chút đường món thịt kho tàu."
Thơm lừng.
Đừng , ông thật sự thèm món .
Miếng thịt heo đỏ tươi.
Béo mà ngán...
Không thể nghĩ thêm nữa.
Hứa ngoại công lắc đầu, gọi Ngô Gia Nghĩa trong nhà ăn kẹo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-44.html.]
"Lão tam đây, giúp dọn dẹp một chút."
Thế là, Ngô lão tam, Hứa ngoại công, Hứa Đại Dũng ba đàn ông cao lớn vạm vỡ bắt đầu dọn dẹp chiến lợi phẩm đất.
G.i.ế.c thỏ một nửa, chợt nhớ trong nhà còn một đứa bé xem.
Hứa ngoại công lặng lẽ , lưng về phía Ngô Gia Nghĩa.
G.i.ế.c thỏ m.á.u me như , chớ dọa Gia Nghĩa sợ hãi.
"Con gà giữ , mang về nhà ."
Dọn dẹp xong, Hứa ngoại công dậy, đ.ấ.m bóp vai, vặn vẹo eo.
Ông cũng lớn tuổi , bận rộn cả ngày đến giờ, lưng đau vai mỏi.
Ông chỉ tay con gà rừng cố ý đặt sang một bên, .
Ngô lão tam nào dám nhận, vội vàng xua tay.
"Không cần cần, cha, nhà ăn ."
Nếu để già y còn mang gà rừng về nhà, chắc chắn sẽ tha cho y.
Hứa ngoại công trừng mắt, chống nạnh, khí thế mười phần.
Ông cất giọng thô kệch quát lên.
"Ta mang về thì mang về, con còn dám cãi ."
Hứa Đại Dũng ngơ, lặng lẽ nhà cạnh Ngô Gia Nghĩa.
Cười tủm tỉm hỏi y: "Ngon ?"
"Ngon ạ!"
Ngô Gia Nghĩa quen cảnh đó từ lâu, một chút cũng lo lắng cho cha và ngoại công , dù cuối cùng cũng là cha y cúi đầu.
Ngô lão tam miệng đầy vị đắng, ánh mắt hung dữ của nhạc phụ, y khó khăn gật đầu.
Y thật là, cha cho thì cứ nhận .
Dù nào cũng cãi ông.
Bây giờ thì , chỉ ruột sẽ mắng y, mà bây giờ nhạc phụ cũng mắng y một trận .
Y khổ sở gì chứ.
Chịu hai trận mắng.
Vừa cửa thấy tướng công mắng, như gió thoảng bên tai.
Huệ Nương để trong lòng.
Dù hai họ cãi vã cũng chuyện một ngày hai ngày.
"Cầm Nhi, chúng cũng giúp."
"Đại tẩu, cần giúp gì ?"
Hai con đồng thanh lên tiếng, còn xắn tay áo lên, tránh gây vướng víu.
"A cần cần, chuyện thêm , khó khăn lắm mới về nhà một chuyến."
Vương Cầm xua tay, chỉ là bữa cơm của mấy thôi, tiệc lớn gì.
Nàng một .
"Cái đó, bà xã, xào một con thỏ !"
Hôm nay con gái về, ông vui.
Ăn hai món thịt!
Chắc là con gái cũng ăn món thịt thỏ do lão phu nhân xào nấu .
Hứa ngoại bà trong nhà trợn trắng mắt.
Lầm bầm lầu bầu: “Được hai món thịt chiêu đãi, cái miệng gì mà quý giá chứ.”
bà vẫn cửa, xách con thỏ lột da xong .
“Huệ nhi, con ruộng hái chút hành, thái thêm lát gừng, món thịt thỏ kho tàu .”
Vương Cầm đang bận món thịt kho tàu, việc phụ giúp chỉ thể do Huệ Nương đảm nhiệm.
Khi sai bảo con gái , Hứa ngoại bà hề chút áp lực tâm lý nào.
“Ôi, ạ.”
Huệ Nương cầm một cái rổ nhỏ, nhanh chân ngoài.
“Nhi tử, nào, nương đưa con hái rau.”
“Đến ngay!”
Viên kẹo đường nhỏ, Ngô Gia Nghĩa ăn xong.
Uống một ngụm nước lớn, đáp lời một cách lèm bèm.
Nuốt nước xuống, lẽo đẽo theo bước chân của Huệ Nương.
Mèo Dịch Truyện
Hai con lờ Ngô lão tam.
Ngô lão tam theo bóng hai xa với ánh mắt đầy vẻ ước ao, trong mắt tràn ngập ý ‘ cũng ’.
“Cha, con về !”
Trên trời vang lên tiếng động lớn, Hổ Oa chói lòa xuất hiện.
Nhanh như một con thỏ, thoắt cái chạy .
Hưng phấn dậm chân tại chỗ.
Hai tay nắm chặt gấu áo, bên trong như đang giấu thứ gì đó.
Cũng là cái gì.
“Ể? Cố phụ, đến .”
Hổ Oa lớn tiếng gọi, khuôn mặt lấm lem đỏ bừng.
Xem bên trong áo ít đồ.
“Hổ Oa! Lại chạy lung tung nữa!”
Ở trong bếp, Vương Cầm thấy Hổ Oa kêu la ầm ĩ bên ngoài.
Lén lút tranh thủ lúc bận rộn, nàng một cái.
Ánh mắt , lập tức khiến nàng nhảy dựng lên, hận thể đặt d.a.o xuống mà chạy tới véo tai vài cái.