Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 8: --- Con mà cứ ở lại, ta e là ta sẽ đau lòng mà chết mất.
Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:24:52
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngô lão thái thái khẽ rung nhẹ Phúc Nha, tiểu nha đầu ngáp một cái.
Mơ mơ màng màng nghĩ: “Đây là mơ , mơ thấy gọi nàng là Phúc Nha, cái tên quê mùa quá...”
Huệ Nương tiểu nữ nhi gầy gò, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng trong lòng bà bà, chỉ cảm thấy bà bà giỏi dối trắng trợn.
“Đến , đến , cháo gạo đến .”
Ngô lão tam bưng một bát cháo gạo, vội vã chạy phòng.
Ngô lão thái thái cẩn thận múc một thìa nhỏ cháo gạo, tỉ mỉ đút đến bên miệng Phúc Nha.
Phúc Nha nheo mắt, cái miệng nhỏ bất giác động đậy, nuốt hết cháo gạo trong.
Huệ Nương tựa bên cạnh, thấy tiểu nữ nhi nuốt cháo gạo, mới yên lòng.
Ăn là !
Nàng tựa tường, liên tục thở dài.
Nàng hôm nay nên ngoài!
Nếu , Phúc Nha khỏe mạnh của nàng sinh non chứ, giờ thể yếu ớt thế , đến cả nuôi sống cũng sợ .
Tiếng cứ như mèo kêu, hai tiếng tắt , sắp dọa c.h.ế.t nàng !
Cứ như đứa bé gái của Nhị Nương ...
Nghĩ đến đứa bé chào đời trong năm đói kém , trong lòng nàng chợt dâng lên một nỗi buồn miên man.
Ngô lão thái thái Huệ Nương đang suy nghĩ lung tung, liền hung hăng trừng mắt Ngô lão tam đang chỉ lo Phúc Nha uống cháo gạo mà hề hề.
là sinh một khúc gỗ!
Vợ khó chịu cũng chẳng dỗ dành!
“Mau cút , Phúc Nha uống nữa.”
Đợi đến khi thể đút thêm nữa, Ngô lão thái thái quát y một tiếng, màng vẻ mặt tủi của đứa con xui xẻo nhà , liền nhét bát tay y đuổi y .
Rồi đặt Phúc Nha tay Huệ Nương.
Nhỏ giọng an ủi nàng.
“Khóc gì chứ, cả nhà chúng cố gắng, còn sợ nuôi nổi một đứa bé .”
Huệ Nương chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp, mũi nàng cay cay rơi lệ.
“Thôi , nữa, cứ lóc thút thít mãi thế, hư Phúc Nha nhà thì !”
Ngô lão thái thái nào chịu nổi Huệ Nương cứ mãi, giả vờ nghiêm mặt trách mắng, chọc cho Huệ Nương bật .
“Được , con nữa, Phúc Nha nhà ngàn vạn đừng học mà đồ mít ướt, ngoan ngoãn, hiếu thuận ông bà nội.”
Ngô lão thái thái lời, hếch mũi hừ một tiếng.
Mèo Dịch Truyện
Lúc mới nhớ mục đích đến đây.
“Đây, tiền bạc nhà Vương Lại Tử bồi thường, con giữ cho kỹ, đừng để lão Tam ngốc nghếch dụ dỗ lấy .”
Ngô lão Tam trả bát xong, đến cửa phòng:…
Mẫu !
Huệ Nương giật , xua tay, vội vàng từ chối.
“Mẫu , giữ , giữ lấy .”
Dù phân nhà, tiền bạc trong nhà tuy bộ đều nộp lên.
thường ngày ít nhất cũng nộp một nửa để chi tiêu chung.
Bây giờ năm lượng bạc trả về hết, Huệ Nương trong lòng thực sự nhận.
Không đến những chuyện khác, hai chị em dâu cùng đại ca, nhị ca cũng giúp đỡ nhiều.
Nếu nàng giữ hết, e rằng sẽ sinh hiềm khích.
Ngô lão thái thái nghiêm mặt định cứng rắn nhét thẳng cho Huệ Nương, thì nàng :
“Hơn nữa, mẫu cũng đó, con mềm lòng lắm, vạn nhất thật sự lão Tam dụ dỗ mất , mới là bù mất, mẫu lợi hại, bạc giao cho mẫu quản, con yên tâm.”
Lời thật !
Bà lão việc khiến yên tâm!
Ngô lão thái thái vui vẻ nghĩ thầm, đến lợi cả chân răng.
“Vậy , tạm thời giữ hộ con, , cho con một ngàn đồng tiền, giữ cho kỹ.”
Nói xong, bà cũng ở tiếp tục Huệ Nương từ chối, xoay vui vẻ ngoài.
Bà lão ích lắm!
Những năm bà nắm giữ quyền tài chính của gia đình.
Ai dám bà quản ?
Hừ!
Con dâu thứ ba miệng ngọt thật.
Nhị Nương đang nhặt rau ở sân, thấy Ngô lão thái thái từ Tây phòng , nét mặt vui vẻ, tay còn một xâu tiền đồng, vội vàng tiến gần.
“Thế nào, đứa bé chịu ăn ?”
Còn bạc …
Sao nhét tay Huệ Nương?
Nhìn vẻ mặt lo lắng của con dâu thứ hai, Ngô lão thái thái nhớ đến đứa con gái yểu mệnh của nàng năm xưa, cũng đau lòng khôn xiết.
Niềm vui cũng vơi một chút.
“Nó lắm, ăn hơn nửa chén nhỏ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-8-con-ma-cu-o-lai-ta-e-la-ta-se-dau-long-ma-chet-mat.html.]
Nhị Nương thở phào nhẹ nhõm, lẩm bẩm: “Ăn là , ăn là …”
Không như Giai Hinh của nàng, phúc khí, nuốt nổi một ngụm sữa, một ngụm cũng nuốt nổi…
Nhị Nương cúi đầu, thần sắc chút ngây dại.
Vô hồn ngưỡng cửa nhặt rau.
Trong đầu suy nghĩ chuyện khác, tay việc cũng còn cẩn thận nữa.
Nhìn Nhị Nương vứt rau ăn xuống đất, rau ăn bỏ chậu, Ngô lão thái thái cố gắng lắm mới kìm mắng nàng là kẻ phá gia chi tử.
Đứa trẻ !
Bà chỉ kéo nàng dậy, đưa về Đông phòng.
“Mệt ? Mau về nghỉ ngơi , rau cho.”
Con cứ ở đây nữa, sợ đau lòng c.h.ế.t mất.
Nhìn thấy ngần rau con hỏng.
Nhị Nương thất thần đáp hai tiếng.
Ngay cả Ngô lão nhị qua hỏi hai câu nàng cũng đáp lời.
Ngây giường.
Lâm Nương đầy vẻ lo lắng, phía Ngô lão thái thái, gì đó nhưng kịp.
Trơ mắt Nhị Nương thất thần phòng.
Lại Ngô lão nhị Đông phòng, hai câu lắc đầu , vẻ mặt đầy ưu sầu.
Y , cái c.h.ế.t của Giai Hinh là nút thắt trong lòng Nhị Nương.
Đã lâu .
Người trong nhà đều kiêng kỵ nhắc đến chuyện .
Sợ khơi gợi nỗi đau của nàng.
vẫn thể ngăn Nhị Nương khi thấy đứa bé mới sinh cảm thấy khó chịu trong lòng, suy nghĩ mãi thông.
Ngô lão nhị đầy vẻ u sầu, xổm ở cửa, lúc y cũng như lão gia tử, bập bập hút chút t.h.u.ố.c lào.
Đáng tiếc, ba em bọn họ đều hút thuốc.
“Con khuyên Nhị Nương , giải tỏa tâm tư cho nàng.”
Ngô lão thái thái đầu cũng là Lâm Nương, cúi đầu nhỏ.
Đứa trẻ cái gì cũng , chỉ là suy nghĩ mãi thông.
Ai da!
Không bao giờ mới hết đây!
Hay là nên để Nhị Nương sinh thêm một đứa bé nữa, để chuyển dời sự chú ý của nàng.
Ngô lão thái thái nghĩ.
Lại cảm thấy , cái c.h.ế.t của Giai Hinh, vẫn luôn là một nút thắt trong lòng nàng.
Lúc con, vạn nhất thật sự sinh một đứa bé gái thì ?
Lại đặt tình yêu dành cho Giai Hinh lên đứa bé đó.
Không công bằng với Giai Hinh, cũng công bằng với đứa bé đó.
Thôi thôi, cứ khuyên bảo nàng nhiều hơn !
Lâm Nương gật đầu, đặt chiếc ghế gỗ nhỏ trong tay xuống.
“Vâng, con đây, mẫu , đợi con về xào rau nhé, con nhanh lắm.”
Ngô lão thái thái thờ ơ gật đầu, ba cô con dâu của bà.
Con dâu lớn việc khéo léo nhất, nhưng cũng dễ mềm lòng, là kế nhiệm quyền quản gia mà bà dự tính.
Con dâu thứ hai khá hấp tấp, việc nhanh gọn, chịu thiệt thòi, nhưng dễ suy nghĩ mãi thông.
Con dâu thứ ba xinh , phẩm hạnh , chỉ là nhút nhát, dễ mềm lòng.
“Ca ha ha ha ha ha ~”
“Gia Văn chạy chậm quá!”
“Ôi chao!”
Nhìn bốn đứa con trai trong sân chạy đuổi , bà lão nhức cả đầu.
Thôi kệ, bà lười quản, chỉ cần ngã chảy m.á.u thì cứ để chúng chơi.
mà…
“Đứa nào dám giẫm vườn rau của , trưa nay đứa nào ăn cơm!”
Ngô lão thái thái hét lên một tiếng, bốn đứa trẻ run lẩy bẩy, ngoan ngoãn , gật đầu tại chỗ.
Ngô Gia Nhân ở phía chú ý , vẫn ha hả chạy về phía .
Rầm một tiếng va .
Hai đứa té cái ạch.
Xui xẻo , đôi dép cỏ chân Ngô Gia Nhân cứ thế bay vút lên ~
Rơi thẳng mảnh rau bên tường.
Lập tức gãy vài cây rau non mơn mởn.
Ngô lão thái thái:…
“Hai đứa bây!”