Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 99: Muốn kiếm tiền ---

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:37:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi Lục Hằng cùng đoàn rời , Phúc Nha ủ rũ xổm mặt đất.

 

Nàng ngu ngốc đến chứ?

 

E rằng cuộc sống trôi qua quá mà quên mất đẳng cấp thời cổ đại khắc nghiệt đến nhường nào.

 

Chỉ cần một chút sơ suất, thể sẽ gán tội đại bất kính, cả nhà c.h.é.m đầu.

 

Tuy Lục Hằng trông giống loại quan như , nhưng ai mà ?

 

Lòng khó đoán.

 

"Nãi nãi, xin ."

 

Phúc Nha lau nước mắt, cẩn thận kéo vạt áo Ngô lão thái thái.

 

Ngô lão thái thái thở dài một : "Con , gặp những quý nhân như thì tránh xa một chút."

 

Không cầu nương nhờ quý nhân mà thể một bước lên mây, chỉ cầu bình an thuận lợi sống hết kiếp .

 

Phúc Nha gật đầu lia lịa.

 

Nàng .

 

"Thôi , nãi nãi dọn dẹp bát vỡ đất một chút."

 

Ngô lão thái thái qua loa hôn Phúc Nha một cái, dậy bếp lấy chổi quét.

 

Chủ yếu là sợ mảnh sứ vỡ sẽ đứt tay.

 

Phúc Nha chống cằm ghế, chút chán nản.

 

Nàng cứ nghĩ gian tùy , thể tỏa sáng rực rỡ ở thời cổ đại.

 

Cảnh tượng Ngô lão thái thái quỳ xuống chút do dự đ.â.m sâu lòng nàng.

 

Không quyền thế, một nữ nông dân.

 

Nói g.i.ế.c là g.i.ế.c.

 

Đừng là thời cổ đại cũng luật pháp cho phép tùy tiện g.i.ế.c gì đó.

 

Thử gặp một tên công tử bột ăn chơi trác táng xem ?

 

Hắn phóng ngựa phố giẫm c.h.ế.t ngươi, nhiều nhất cũng chỉ đền chút bạc bỏ qua chuyện.

 

Tên công tử bột nhiều nhất cũng chỉ trách mắng qua loa, chẳng hề hấn gì.

 

Chẳng chuyện gì xảy cả.

 

Cho nên , thời cổ đại.

 

Là một nơi vô tình.

 

Người thường thể bảo , an sống qua cả đời, lo ăn mặc, vượt xa nhiều .

 

"A!"

 

Ngô lão thái thái cúi đầu thấy trong chiếc bát trắng tinh nhét một tờ ngân phiếu màu trắng bạc.

 

Thị lực của bà , nâng bát lên mới rõ.

 

Nhất thời, tâm trạng chút phức tạp.

 

"Sao nãi nãi?"

 

Lòng Phúc Nha giật thót, vội vàng chạy đến bên Ngô lão thái thái.

 

Thật sự là chuyện xảy hôm nay khiến nàng chút hoảng sợ thứ.

 

"Cũng gì, chỉ là..."

 

Ngô lão thái thái mở tờ giấy gấp .

 

Chưa từng sách, cũng là bao nhiêu bạc.

 

Chỉ đây là một tờ ngân phiếu.

 

"Ngân phiếu?"

 

Phúc Nha liếc một cái, nhỏ giọng hỏi .

 

Nàng thấy, hình như là năm mươi lạng.

 

Còn về việc vì là 'hình như'?

 

Bởi vì Phúc Nha còn học chữ, chữ như thế nào.

 

9_ chữ '伍' (năm) thì nàng vẫn thể nhận .

 

Lại là chữ phồn thể ?

 

Phúc Nha thầm gật đầu.

 

Nếu là như , thì nàng học chữ sẽ dễ dàng hơn nhiều.

 

Cũng cho học đây?

 

Tâm tư Phúc Nha nhảy vọt, đột nhiên chuyển sang chuyện học hành.

 

Lòng Ngô lão thái thái từ từ trở bình thường.

 

Việc đưa ngân phiếu , ý trách tội ?

 

Trước đó dám tin.

 

"Nãi nãi, hãy cất giữ cẩn thận ."

 

Ngô lão thái thái trầm mặc một lát, vẫn quyết định cất giữ cẩn thận.

 

Số quả là do bà và Phúc Nha vất vả lên núi hái, đáng lẽ !

 

Chỉ là nhiều ...

 

Một lạng bạc thì , thứ gì quý giá.

 

Chỉ là quả dại mà thôi.

 

ngờ nhiều đến , Ngô lão thái thái vẫn vui mừng.

 

Vui vẻ mang phòng cất kỹ.

 

Tránh để những đứa trẻ nghịch ngợm trong nhà lục lọi mất.

 

"Thôi , con cứ chơi ."

 

Ngô lão thái thái lúc bắt đầu cúi đầu quét dọn mảnh sứ.

 

Nhìn bộ dạng Ngô lão thái thái, xem bỏ qua chuyện .

 

Phúc Nha thở dài một , trong lòng chút u uất.

 

Đột nhiên từ thời hiện đại bình đẳng, xuyên đến thời cổ đại đẳng cấp rõ ràng.

 

Sống mãi trong thôn nhỏ , từng tiếp xúc với thuộc tầng lớp cao.

 

Trí óc trong chốc lát chuyển kịp, còn ngỡ đang chơi trò cổ trang.

 

là đầu óc hồ đồ quá , hài nhi một năm, lẽ nào trí thông minh cũng thoái hóa?

 

Phúc Nha chau mày, dáng một tiểu đại nhân.

 

Ngô lão thái thái thấy mắt, bèn xổm xuống nhéo nàng một cái.

 

“Con nít con nôi nhiều tâm sự đến .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-99-muon-kiem-tien.html.]

“Cẩn thận tâm sự quá nhiều đè nén lớn nổi .”

 

Phúc Nha ấm ức gật đầu, ôm lấy Ngô lão thái thái.

 

Nàng bà vô tình đẩy .

 

“Ta nấu cơm , con tự chơi .”

 

Nói đoạn liền bước .

 

Hệt như kẻ bạc tình vô nghĩa.

 

Vừa giây còn ngọt ngào lời mật, giây phát hiện liền bỏ chạy.

 

Để một Phúc Nha thẫn thờ trong gió.

 

Đờ đẫn một lúc, nàng đành lắc đầu bất lực.

 

Cũng chẳng loạn, về phòng nhỏ của thì hơn.

 

Thế là nàng lớn tiếng hô một câu: “Bà, con về phòng chơi đây!”

 

“Đi , .”

 

Phúc Nha lao thẳng phòng, khóa cửa xong liền chớp mắt tiến gian.

 

Nàng phịch xuống đất tiểu mộc ốc, bắt đầu lục lọi đồ vật.

 

Không còn cách nào khác, lúc nàng mua khá nhiều thứ.

 

Giờ đột nhiên tìm đồ vật, tìm đây.

 

“Chắc chắn thứ gì đó dễ , mà dễ khác nhỉ?”

 

Phúc Nha lầm bầm lầu bầu, chỗ tìm thấy, nàng đổi sang chỗ khác tiếp tục tìm.

 

Thật sự tìm , mệt đến mức phịch xuống đất thở hồng hộc.

 

Tiện tay chạm một phần thức ăn mang đặt đó.

 

Mở xem.

 

Là Oden.

 

Chẳng tiểu mộc ốc thi triển pháp thuật.

 

Có thể mới đành.

 

Phúc Nha từng ăn món Oden nào, hiểu nó vẫn còn ấm nóng.

 

Ngửi thấy mùi vị quen thuộc, Phúc Nha thấy đói.

 

Bụng kêu rột rột, nàng nhịn cúi đầu nhét một xâu miệng.

 

Ngon quá, ngon quá.

 

, Oden!”

 

Thứ vô cùng đơn giản, ngoài nguyên liệu nền , những thứ khác đều là rau luộc.

 

Thêm chút gia vị nữa thôi.

 

So với các món ngon hậu thế khác, thao tác của Oden thể là đơn giản gì sánh bằng.

 

Vấn đề là…

 

Làm để nguyên liệu nền của Oden đây?

 

Dường như là dùng củ cải trắng hầm canh, nhưng ngoài củ cải, còn gì nữa nhỉ?

 

Phúc Nha nhớ, nàng còn mua sách nữa mà.

 

Sách nấu ăn.

 

Không đó công thức của Oden ?

 

Nếu thì quá.

 

Mèo Dịch Truyện

Nếu Oden , thì Malatang!

 

Malatang chắc hẳn còn đơn giản hơn.

 

Đều là các loại rau luộc tương tự mà thôi.

 

Chỉ là bây giờ lẽ cách nào những viên thịt công nghệ mang vị thịt .

 

, thịt thật thì càng ngon.

 

Chỉ là tiền vốn cao hơn một chút.

 

Phúc Nha tùy tiện ăn một miếng tiếp tục cắm đầu kho hàng lục tìm.

 

“Hừ, tin, tìm !”

 

Nàng đặc biệt mua một cuốn sách nấu ăn!

 

Trời xanh mắt, nàng cuối cùng cũng tìm thấy !

 

Vì đống đồ để quá lâu, là bụi.

 

Phúc Nha khi tìm xong liền bò từ đống đồ , mặt mũi đều lem luốc.

 

Không mấy để tâm, nàng tùy tiện lau qua.

 

Nàng sấp đất bắt đầu lật sách nấu ăn.

 

Trời cao phụ lòng , ! ! !

 

Oden phiên bản gia đình, quá !

 

Có sách nấu ăn, Phúc Nha thể phục chế Oden, thậm chí còn Malatang phiên bản gia đình, Boboji nữa.

 

Ngón tay Phúc Nha run rẩy vì phấn khích.

 

Nàng thấy từng xấp ngân phiếu lớn đang lao về phía !

 

Phì, ngân phiếu.

 

Phúc Nha tĩnh tâm xem xét.

 

Nguyên liệu nền chỉ cần củ cải trắng hầm, mà còn cần thịt hộp, thứ nàng .

 

Đến lúc đó lén lút bỏ .

 

Chả cá chả tôm?

 

Những thứ nàng cũng !

 

Bỏ , bỏ , tất cả đều bỏ !

 

Còn nước hầm xương, hành gừng nữa.

 

Đều là những thứ sẵn trong nhà.

 

Loay hoay một hồi.

 

Nàng ngoài.

 

Bây giờ nàng đang nghĩ thế nào mới thể thuyết phục nhà phối hợp với nàng nồi Oden đầu tiên đây?

 

“Ngoan, ăn cơm !”

 

“Ta đây!”

 

Trời đất bao la, ăn cơm là lớn nhất, nàng ăn cơm !

 

 

Loading...