Bị Bán Thì Sao! Đáng Thương Ư? Không! Bạc Này Tiêu Mãi Cũng Không Hết! - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-11-09 01:51:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Triệu Văn Hữu cứng đờ sang, cố sức mở miệng, nhưng mở .

Thực tất cả chuyện, tất cả thứ, nhưng chính là thể cử động.

Chàng còn phân biệt là do động, thể động nữa.

Mấy thi đều đỗ, lão sư là đồ đầu óc trì độn, bạn bè đồng môn cũng hùa lăng mạ , ngay cả họ hàng trong nhà cũng thể trông cậy , ai cũng gì.

Phụ đặt kỳ vọng lớn , ước nguyện duy nhất chính là đỗ đạt công danh, rạng rỡ tổ tông.

cuối cùng vẫn Phụ thất vọng! Mấy năm trôi qua vẫn thành tựu việc gì.

Lại còn tiêu tốn của gia đình nhiều tiền, Lão nương, thê tử và cô con gái nhỏ hai tuổi, đều chịu khổ theo.

Lòng dày vò, tựa như tro tàn.

Bây giờ nhạc mẫu một nhà đến thăm , thậm chí ngay cả miệng cũng mở , khác gì phế vật ! Chẳng trách đều về như

Giang lão thái thái thấy Triệu Văn Hữu gầy gò chỉ còn một nắm xương, xót xa đến rơi lệ.

Đứa trẻ năm ngoái rõ ràng như thế, mặt thịt, mắt thần thái, lòng , đầy một năm biến thành bộ dạng ?

Giang lão thái thái lau khóe mắt: “Văn Hữu rốt cuộc là mắc bệnh gì? Đại phu ?”

Triệu mẫu : “Đã tìm mấy vị đại phu , họ đều là Uất kết trong lòng, thể vấn đề gì cả, bốc nhiều thuốc, nhưng Văn Hữu uống ! Chàng quyết chí tìm c.h.ế.t, chúng hỏi gì cũng , bây giờ thì ngay cả lời cũng nữa…”

Giang Hữu Dung mắt đỏ hoe: “Nương, chúng con thật sự nữa…”

Giang lão thái thái cũng phiền não, cái gì mà Uất kết trong lòng, hiểu!

Ta chỉ ngã, bỏng, thương, nặng thì tự thể khỏi, nặng thì gặp đại phu. Người như Triệu Văn Hữu, thể vấn đề gì, chỉ là ăn uống, một lòng cầu c.h.ế.t, từng qua…

Giang lão thái thái nghĩ ngợi gì, trực tiếp kéo Khương Thư Ninh phía : “Tiểu Ninh, con xem tiểu cô phu con xem, con đây là chuyện gì ?”

Dương Xuân Chi cũng hồn: ! Tiểu Ninh là Bồ Tát điểm hóa, bản lĩnh lớn lắm! Cách vấn đề của nàng khác với chúng . Nếu ngay cả nàng cũng , thì khác càng !

Cả căn phòng cộng hết cái đầu cũng bằng một cái đầu của Tiểu Ninh!

Giang Hữu Dung ngẩn : “Nương, đang gọi ai? Tiểu Ninh nào, đây chẳng là Đại Nha ? Hơn nữa Đại Nha chuyện ?”

Triệu mẫu từng gặp Khương Thư Ninh, liếc mắt một cái cũng gì. Dù thì ai xem cũng như , con trai quyết chí tìm c.h.ế.t, bà hỏi cũng , khác cũng khó mà .

Giang lão thái thái vỗ vỗ tay Giang Hữu Dung: “Khuê nữ, chuyện sẽ với con, tiên cứ để Tiểu Ninh xem tiểu cô phu con .”

Giang Hữu Dung trong lòng thấy kỳ lạ, nhưng cuối cùng vẫn dịu dàng : “Đại Nha, tiểu cô phu con trông thế là do đói thôi, con đừng sợ nhé…”

Khương Thư Ninh gật đầu, bước đến gần một cái. Thực khi Triệu mẫu Uất kết trong lòng, nàng đoán , Triệu Văn Hữu lẽ chính là bệnh uất ức (trầm cảm).

Cách gọi của Tây y là chứng uất ức, còn Trung y gọi là Uất kết trong lòng.

Về bản chất đều giống , thể và tâm lý đều đủ năng lượng, ảnh hưởng lẫn .

Tuy nàng từng mắc chứng uất ức, nhưng vì chữa lành những tổn thương gia đình, nàng nhiều sách tâm lý. Hầu hết các bệnh tâm lý nàng đều triệu chứng và nguyên nhân, nhưng cũng chỉ dừng ở mức hiểu . Nàng là y sĩ tâm lý, thể chẩn đoán điều trị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-ban-thi-sao-dang-thuong-u-khong-bac-nay-tieu-mai-cung-khong-het/chuong-100.html.]

Khương Thư Ninh chuyển sang cách mà Giang lão thái thái và họ thể hiểu , thành thật :

“Nãi, tiểu cô phu như thế quả thật là Uất kết trong lòng, tức là trong lòng nghĩ thông suốt, cứ mãi luẩn quẩn trong ngõ cụt, lẽ là do áp lực quá lớn, hoặc là đả kích mới gây , đây là bệnh tâm lý.”

Khương Thư Ninh , cả nhà đều hiểu .

Dương Xuân Chi vội hỏi: “Người bệnh tâm lý còn cần dùng t.h.u.ố.c tâm lý để chữa, Thân gia thẩm, Tiểu Dung, các đều nghĩ xem, rốt cuộc Văn Hữu áp lực gì trong lòng? Đã chịu đả kích gì? Bệnh bắt đầu từ khi nào !”

Triệu mẫu ngẩn một lát, chìm hồi ức: “Văn Hữu… khi thi rớt kỳ thi Viện thí hai tháng thì bắt đầu , đến trường, mỗi ngày đều buồn bực trong phòng, còn thường xuyên ngẩn ngơ, chúng gọi cũng thấy.

Lúc đó lượng cơm ăn cũng ít , cả ngày cũng ăn hết một chén, cứ nghĩ chỉ là khó chịu trong lòng, liền bảo , , thì còn . Kết quả từ đó về , càng thêm trầm mặc, thì biến thành bộ dạng , thật sự là chuyện gì nữa!”

Triệu mẫu xong bắt đầu , Giang Hữu Dung cũng nhớ vài chuyện: “ , lúc mới rớt đài, Tướng công vẫn nghiêm trọng như thế , lúc đó còn chuyện với .

những lời họ đều là đại loại như khiến chúng thất vọng, với chúng ... Ta trong lòng y khó chịu, nên y là chỗ dựa của chúng , tất cả đều trông cậy y, y sớm vực dậy tinh thần...

ngờ, tướng công càng ngày càng trầm trọng hơn, thường xuyên giường sưởi, ánh mắt ngây dại, hỏi gì cũng đáp, cơm cũng chịu ăn..."

Hai nương con dâu (Triệu mẫu và Giang Hữu Dung) ôm thành một đoàn. Khương Thư Ninh cảm thấy đầu óc choáng váng, nàng đại khái hiểu một phần nguyên nhân.

Triệu Văn Hữu rớt bảng chịu đả kích, vốn hoài nghi cuộc đời, cần sự thấu hiểu và công nhận từ nhà.

Triệu mẫu và Giang Hữu Dung quả thực bao dung y, nhưng thực sự hiểu y, trái còn những lời trông cậy, kỳ vọng y, khiến sợi dây đàn trong lòng y lập tức đứt phựt...

Triệu mẫu và Giang Hữu Dung là hai tính cách y hệt , gánh vác nổi chuyện lớn, động một chút là lóc, áp lực trong lòng Triệu Văn Hữu e rằng nhỏ.

Cộng thêm việc học hành khổ cực, một lòng nên sự nghiệp, khó trách y thành như ...

Giang Lão thái thái thấy vẻ mặt nhíu mày của Khương Thư Ninh, nàng điều , nhưng lẽ đang do dự vì ngại ngùng.

Bà nắm lấy tay nàng, khích lệ: "Tiểu Ninh, đừng sợ, lời gì cứ thẳng, Bà ở đây!"

Triệu mẫu và Giang Hữu Dung cuối cùng cũng ngừng , đôi mắt đẫm lệ nàng, : "Đại Nha, con gì cứ , chúng sẽ kỹ, dù Tiểu cô phụ con cũng thành thế , chúng chỉ sốt ruột."

Họ rằng Giang Lão thái thái tin tưởng Khương Thư Ninh, tuy , nhưng Khương Thư Ninh quả thực chỉ vài câu chuyện, họ cảm thấy lý.

Khương Thư Ninh bình tĩnh , trực tiếp phân tích của .

Chứng uất ức chữa lành, môi trường xung quanh quan trọng, từng lời hành động của những bên cạnh đều chú ý. Nếu để Triệu mẫu và Giang Hữu Dung nguyên nhân, sẽ lợi cho bệnh tình của Triệu Văn Hữu.

Khương Thư Ninh dứt lời, Triệu mẫu và Giang Hữu Dung đều sững sờ, càng nghĩ càng thấy hổ thẹn, miệng nhỏ mếu máo bật , nhưng nhớ đến lời Khương Thư Ninh , vội vàng cố gắng nhịn xuống.

Giang Lão thái thái cũng thở dài. Bà Triệu Văn Hữu là thể hiện, cũng tính cách Triệu mẫu và con gái mềm yếu, ngờ hai loại tính cách gặp dễ dàng xảy chuyện.

Triệu Văn Hữu đang giường sưởi đột nhiên tuôn hai hàng nước mắt trong, cảm thấy con đê lớn trong lòng vỡ tung...

"Cha đừng ! Thiềm Thiềm lau nước mắt cho cha..."

Lúc nãy chuyện, Dương Xuân Chi đặt Thiềm Thiềm trở giường sưởi. Lúc cô bé đang bên cạnh, giơ bàn tay nhỏ xíu lên ngoan ngoãn giúp Triệu Văn Hữu lau nước mắt.

Triệu mẫu và Giang Hữu Dung kinh ngạc đầu , cái... cái gì? Y phản ứng?!

 

Loading...