Bị Bán Thì Sao! Đáng Thương Ư? Không! Bạc Này Tiêu Mãi Cũng Không Hết! - Chương 111

Cập nhật lúc: 2025-11-09 01:51:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

quá đông, nhà bếp đủ chỗ, Khương Thư Ninh đành cùng Giang Nguyệt khiêng bàn sân.

Trong nhà chỉ hai cái bàn, cũng đủ dùng, Giang lão thái thái cùng Dương Xuân Chi liền cùng Lư thị, Giả thị mang cả bàn nhà họ sang.

Nghĩ đến lượng nguyệt bính lớn cần , nhào bao nhiêu bột, tiện thể mang thêm hai cái chậu sành lớn.

Bốn cái bàn gộp , việc ăn lập tức thuận lợi hơn.

Ba cái chậu sành lớn đặt xuống, Khương Thư Ninh bắt đầu trộn nguyên liệu, Dương Xuân Chi và Lư thị sức khỏe nên phụ trách nhào bột, Giang lão thái thái và Giả thị lo việc tách hạt hồng táo, còn Khương Thư Ninh và Giang Nguyệt thì xào nhân bánh.

Mọi phân công rõ ràng, phối hợp ăn ý, vỏ bánh và nhân bánh chốc lát xong.

Tiếp theo là gói nguyệt bính, vẻ khó khăn hơn, Lư thị và Giả thị chút căng thẳng.

Vừa lúc Khương Thư Ninh trộn nguyên liệu các nàng đều thấy, nào là bột mì, nào là mỡ heo, nào là đường trắng, đều là những thứ quý giá, đừng sợ quá, nếu hỏng thì tổn thất quá lớn!

Giang lão thái thái và Dương Xuân Chi tuy từng tự , nhưng xem Khương Thư Ninh và Giang Nguyệt thì cũng đôi chút, ngược căng thẳng.

Khương Thư Ninh mẫu một cái , : "Cứ như gói bánh bao , chú ý kỹ thuật một chút là , một tay giữ nhân, tay còn dùng miệng hổ siết chặt .

Nguyệt bính xong cho khuôn để định hình, , các thẩm xem, thế là xong, đơn giản."

"Nhìn thì khó, nhưng vẫn tự tay thử xem , sẽ một cái đây!"

Lư thị học nghiêm túc, tính tình nóng nảy, lập tức cầm vỏ bánh và nhân bánh lên bắt đầu .

Giả thị trong lòng chỉ nghĩ đến việc kiếm tiền công mua thịt về nhà nương đẻ cho thể diện, nên học càng chăm chú hơn, mắt cũng chớp.

Giọng điệu hiếm hoi chút phấn khích: "Ta cũng thử xem!"

Hai tỷ dâu thi đua nhanh, Giang lão thái thái và Dương Xuân Chi cũng chịu thua kém, chốc lát bốn bà cháu nặn xong một cái bánh nguyệt bính thô.

Mọi tranh giơ lên cho Khương Thư Ninh xem, "Tiểu Ninh, ngươi mau xem, vấn đề gì !"

Khương Thư Ninh lướt qua, thể vấn đề gì chứ! Đều là những bếp quen tay , thể nắm rõ một cái nguyệt bính nhỏ bé?

"Hoàn vấn đề gì, đặc biệt !"

Nhận câu trả lời khẳng định, mấy bà cháu rạng rỡ, trong lòng lập tức yên tâm, động tác tay cũng nhanh nhẹn hẳn lên.

Vì chỉ hai cái khuôn, nếu mỗi dùng sẽ lộn xộn, Giang lão thái thái liền chuyên trách việc tạo hình nguyệt bính, Giang Nguyệt cùng Dương Xuân Chi và hai con dâu bánh, còn Khương Thư Ninh thì phụ trách nướng.

Hiện tại lò nướng cũng chỉ một, nướng nhanh đến mấy cũng theo kịp tiến độ gói bánh, may mắn là ngày mai khay nướng lớn sẽ xong, hôm nay những cái kịp nướng thì cho gian, cũng lo hỏng.

Mọi việc trật tự, khí thế ngất trời.

Chẳng mấy chốc đến trưa, bàn ăn của Giang Nhị thúc và Giang Tam thúc cũng mang đến, cả đại gia đình cùng dùng bữa.

Buổi chiều Khương Thư Ninh và tiếp tục nguyệt bính, thẳng đến khi mặt trời lặn.

Trên tấm liếp cao lương bàn chất đầy nguyệt bính, cái sống, cái chín, cùng đếm, đúng hai ngàn sáu trăm cái.

Lúc , Khương Thư Ninh mới thở phào nhẹ nhõm.

Đợi ngày mai lò nướng lớn đến, việc quần quật một ngày chắc chắn thể thành, nàng còn lo lắng nữa.

Chỉ là đều mệt nhẹ, cổ tay chút đau nhức, mãi lo nguyệt bính nên bữa tối cũng ăn tử tế, giờ bụng ai nấy đều réo lên.

Khương Thư Ninh lấy mấy cái nguyệt bính nướng chín đưa cho Lư thị và Giả thị, : "Nhị thẩm, Tam thẩm, các thẩm cầm lấy lót , cũng mang về cho nếm thử.

Những thứ đều là hàng gấp, nên tiện đưa nhiều cho các thẩm, đợi xong lô hàng , đến Trung thu sẽ riêng cho các thẩm một ít."

Làm nguyệt bính cả ngày, cũng thể cho khác nếm thử, nhất là hôm nay hai cô em họ Giang Vân và Giang Tinh đến, mắt cứ dán chặt bánh, nuốt nước miếng điên cuồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-ban-thi-sao-dang-thuong-u-khong-bac-nay-tieu-mai-cung-khong-het/chuong-111.html.]

Nàng nghĩ đến việc đến Trung thu sẽ tặng nguyệt bính cho , nhưng hiện tại cho các nàng nếm thử hai cái cũng .

Lư thị và Giả thị ngửi mùi thơm ngọt của nguyệt bính cả ngày, cái bụng thèm thuồng sớm kích thích, nuốt nước miếng.

Nhìn thấy nguyệt bính Khương Thư Ninh nhét tay , mắt Giả thị sáng lên, nhưng sợ Giang lão thái thái chê tham ăn, vội liếc nhanh Lư thị, thầm nghĩ Nhị tẩu nhận thì sẽ nhận.

Để tránh việc nàng nhận, Nhị tẩu lời gì đó khiến nàng khó xử.

Không ngờ Lư thị thoải mái nhận lấy, "Cả ngày hôm nay thèm c.h.ế.t ! Tiểu Ninh, Nhị thẩm khách khí với ngươi, ngươi cho thì ăn đây!

Chỉ là cái đó... đến Trung thu đừng tặng nữa, thứ quý giá , chúng nếm thử hương vị là phúc lớn ngập trời ! Đây là nhờ phúc của ngươi đó!"

Giả thị nãy còn vui mừng vì ăn nguyệt bính, thầm nghĩ Nhị tẩu cuối cùng cũng một .

Kết quả xong nửa câu , Giả thị cảm giác lạnh thấu xương, vì từ chối!

Nàng nghĩ kỹ , mang hai cái nguyệt bính về nhà nương đẻ khoe khoang!

Cái nguyệt bính còn quý giá hơn cả thịt, nhà nương đẻ còn đến, nếu nàng mang về, chẳng sẽ coi trọng một phen ?

Đừng nương thiên vị, ngay cả Đại ca và Đại tẩu vốn luôn chê bai cũng lời dễ .

Nhị tẩu cần! Nhị tẩu cần nhưng nàng cần chứ!

Lư thị đắc tội với Giả thị, em dâu , vẫn ôm nguyệt bính hì hì, bộ dạng đó khiến Khương Thư Ninh bật .

Nàng càng ngày càng thích Nhị thẩm , thật thà hào phóng, khách sáo vô nghĩa, nghĩ , chẳng hề tâm tư gì khác.

"Nhị thẩm, Tam thẩm, hôm nay các thẩm cũng mệt , hãy về nhà nghỉ ngơi sớm , chuyện Trung thu thì Trung thu !"

Khương Thư Ninh bản cũng mệt, lâu về chủ đề , tặng nguyệt bính là điều chắc chắn, cần nhiều lời.

Lư thị xoay cổ, "Hôm nay đúng là mệt thật, chúng về đây, Nương, Đại tẩu, các vị cũng nghỉ ngơi sớm nhé!"

Giả thị gượng hai tiếng, chào hỏi cũng theo.

Ra khỏi cổng, Lư thị nhịn c.ắ.n một miếng nguyệt bính, mắt mở to, "Ôi trời ơi, thật sự ngon quá! Ngon hơn ngửi mùi nhiều! Em dâu, ngươi mau nếm thử ! Đứng ngây đó gì!"

Giả thị càng nghĩ càng bực bội, đặc biệt thấy bộ dạng vô tư lự của Lư thị, chút bực bội, "Nhị tẩu khẩu vị , quả là ăn ! Khẩu vị của kém, phúc khí ăn thứ nguyệt bính quý giá !"

Nói xong liền bước nhanh những bước nhỏ về phía đầu .

Lư thị nuốt miếng nguyệt bính trong miệng, chút ngẩn , thấy Giả thị tâm trạng , vội vàng theo hỏi han: "... Em dâu, ngươi đột nhiên khẩu vị kém , ôi chao!"

Sau đó chằm chằm bụng Giả thị, khẽ hỏi: "Chẳng lẽ là thai ?"

Giả thị lảo đảo, suýt nữa ngã sấp mặt, để một câu "Không ", tức giận chạy nhanh về nhà!

Nói thêm nữa, nàng sợ tức c.h.ế.t!

Nguyệt bính thì ăn, còn trêu chọc một phen.

Nàng cũng sinh thêm con trai, nhưng khi sinh Giang Tinh chắc chắn tổn hại đến cơ thể, nếu thể sinh thì sinh từ lâu , thể mười năm qua động tĩnh gì!

Nhị tẩu hai đứa con trai, nàng chỉ một, đây là trêu chọc nàng thì là gì!

Nếu bản nàng cũng thể sinh thêm con trai, cũng sẽ như bây giờ, yếu thế đến !

Lư thị trầm tư, nhưng cũng nghĩ điều gì, thấy Giả thị chạy nhanh như , thầm nghĩ chắc là mang thai...

Lắc đầu nghĩ nữa, ôm nguyệt bính vui vẻ về nhà, đám lầm lì , thấy nguyệt bính ăn, chẳng sẽ thơm lây !

 

Loading...