Lúc để bà mối và Kỷ Học Ninh đến Vương gia cầu hôn, trong lòng bà cũng quá chắc chắn. Bà chỉ thể âm thầm cầu nguyện, hy vọng tài ăn của Trần Nga, mong bà thể giúp thuyết phục Vương gia.
Ban đầu, bà chỉ nghĩ rằng thể định hôn là lắm .
Kết quả, cháu trai trực tiếp mang cô gái về nhà, khiến bà Kỷ hết sức hài lòng. Bà vốn dám hy vọng xa vời rằng Vương Ngọc Thanh sẽ đồng ý ngay lập tức cho lũ trẻ gọi là , nhưng tình hình , lẽ chuyện còn hơn bà tưởng.
Lúc , Kỷ Mai Mai nghiêng đầu, giọng non nớt đầy thắc mắc:
" mà trai chị sẽ kết hôn với... ba... Kết hôn với ba thì chẳng là của bọn con ?"
Bé ngước Vương Ngọc Thanh, đôi mắt to tròn lộ rõ sự mong chờ:
"Vừa chị cũng từ nay về sẽ là của chúng con mà, đúng ?"
Bà Kỷ chỉ mỉm , lên tiếng. Trước đó, Kỷ Tiểu Minh kể bộ chuyện xảy lúc nãy, bà cũng đang chờ xem Vương Ngọc Thanh sẽ trả lời thế nào.
Vương Ngọc Thanh do dự, sảng khoái :
" , chính là của các con. Đừng gọi là dì nữa, cứ gọi là !"
Vừa xong, Kỷ Mai Mai lập tức giãy khỏi tay bà nội, hình nhỏ nhắn như một cơn gió lao tới, ôm chặt lấy hai chân Vương Ngọc Thanh. Bé rúc mặt trống giữa hai chân cô, giọng ngọt ngào vang lên liên tục:
"Mẹ... ơi!"
Kêu xong, cô nhóc còn nhảy cẫng lên, giơ hai cánh tay nhỏ bé về phía :
"Ôm!"
Vương Ngọc Thanh còn đang cầm đồ trong tay, kịp phản ứng thì Kỷ Học Ninh nhanh chóng lấy hết thứ giúp cô. Nhìn nhóc con đáng yêu mặt, trái tim cô bỗng mềm nhũn.
"Mai Mai ... Được , ôm con!"
Cô cúi xuống, nhẹ nhàng bế bé lên. Thân hình Mai Mai gầy gò, nhẹ đến mức giống một đứa trẻ bốn tuổi, mà chỉ như hai tuổi hơn.
Kỷ Mai Mai dụi dụi cổ cô, ánh mắt sáng rực. Bé cảm thấy mới của thật xinh , dịu dàng, còn giúp trai dạy dỗ Tào Hạo, khiến bé vô cùng thích thú.
Đột nhiên, bé chu môi, "chụt" một cái lên má Vương Ngọc Thanh, lập tức rụt đầu , vùi n.g.ự.c cô, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ vì ngại ngùng.
"Mai Mai..."
Kỷ Học Ninh thấy liền nhíu mày, thấp giọng nhắc nhở.
Vương Ngọc Thanh giờ quá thích trẻ con, cô cảm thấy chúng thường nghịch ngợm, quấy phá, đôi khi còn tính. cô nhóc trong lòng lúc khiến trái tim cô tan chảy.
"Không ." Cô nhẹ, vỗ về Mai Mai trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-ca-nha-xem-thanh-bao-mau-quay-nguoi-ta-lien-ga-cho-nha-giau/29.html.]
Bà Kỷ thấy thế liền vui vẻ đẩy Kỷ Tiểu Minh đang bưng chậu nước rửa mặt tới, ý bảo thằng bé cũng gọi .
Mộng Vân Thường
Kỷ Tiểu Minh do dự, giọng vang dội:
"Mẹ!"
Vương Ngọc Thanh thằng bé, nhẹ nhàng đáp :
"Ai!"
Lời dứt, Kỷ Tiểu Minh lập tức đẩy Kỷ Học Ninh qua một bên, tay vẫn còn cầm chậu nước bắt đầu mỏi, nó liến thoắng :
"Mẹ, rửa mặt ! Rửa xong ăn cơm, hôm nay củ cải xào thịt khô, ba con nấu ăn ngon lắm!"
Vương Ngọc Thanh đặt Mai Mai xuống, khom rửa mặt, cảm nhận nước mát lạnh dịu cái nóng oi bức.
Kỷ Học Ninh cũng nhân cơ hội lấy hết những thứ Vương Ngọc Thanh mua , với bà nội:
"Nội, đây là bút Ngọc Thanh mua cho bọn nhỏ, còn xì dầu, giấm, muối, bột ngọt, đều là cô mua."
như cô nghĩ, bà Kỷ vô cùng vui mừng khi thấy những thứ . Bà từng món đồ, miệng ngừng khen ngợi:
"Tốt, lắm! Đứa trẻ thật sống!"
Kỷ Tiểu Minh cầm cây bút trong tay, hưng phấn đến mức nhảy phốc lên tảng đá gần đó, đó ôm chặt cây trúc ở cửa, giọng lanh lảnh:
"Con ! Mẹ còn mua bút cho con nữa!"
Nói xong, thằng bé vội vàng chạy khoe với đại ca Kỷ Đại Minh đang việc. Kỷ Mai Mai cũng nhanh chóng chạy theo , khanh khách đầy vui vẻ.
Vương Ngọc Thanh vắt khô khăn tay, đó bưng chậu nước rửa mặt định mang đổ. một đôi bàn tay lớn nhanh chóng nhận lấy chậu nước từ tay cô.
Giọng trầm của Kỷ Học Ninh vang lên bên tai:
"Để ."
Vương Ngọc Thanh khựng , nhưng cũng tranh giành với , chỉ lặng lẽ thu tay về.
Sau đó, cô định tự xách hành lý trong phòng, nhưng bà nội Kỷ vội vàng lên tiếng ngăn :
"Con cứ để đấy cho lão Tứ mang . Mắt bà còn tinh tường nữa, mà phòng của con, chăn đệm bà còn kịp dọn dẹp xong."
Vương Ngọc Thanh , cũng kiên trì nữa, lẳng lặng gật đầu.
Kỷ gia tổng cộng bốn gian phòng, chia thành hai bên trái, hai bên , ở giữa là nhà chính. Nhà bếp xây tách biệt ở một góc sân, cách đó vài chục bước chân còn một căn lều tranh đơn sơ—chính là nơi đây Kỷ Học Ninh từng ở.