Bà nội Kỷ ghế, lặng lẽ Vương Ngọc Thanh , trong lòng cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Mặc dù lời lẽ của cô phần mạnh bạo, nhưng suy cho cùng, một lợi hại, cứng rắn đúng lúc cũng nhiều điểm .
Bà bật , ánh mắt đầy tự hào cháu dâu :
"Ngọc Thanh, con đúng là bảo bối của nhà họ Kỷ chúng !"
Nhớ cảnh tượng , bà càng cảm thấy hãnh diện. Thẳng lưng hơn một chút, khóe môi nở nụ khép . Đứa cháu dâu chỉ giỏi giang, chăm chỉ mà còn ăn , còn đánh lợi hại thế , đúng là phúc lớn của nhà họ Kỷ!
Vương Ngọc Thanh đang định phòng ngủ thì đột nhiên hùng hổ xông . Cô kịp phản ứng thì suýt nữa đó đ.â.m sầm . Ngẩng đầu , hóa là Kỷ Học Ninh.
Anh thở hổn hển, đôi mắt đầy căng thẳng, thấy Vương Ngọc Thanh, bà nội Kỷ, Kỷ Tiểu Minh và Kỷ Mai Mai vẫn bình an vô sự đó, mặt còn mang theo nụ , mới nhẹ nhõm thở phào.
"Hừ, nếu về muộn thêm chút nữa, trời cũng sáng mất."
Mộng Vân Thường
Bà nội Kỷ ghế, hai tay chống lên cây gậy, bĩu môi một cái, giọng điệu lười biếng:
"Về sớm muộn cũng thôi, giúp gì mà gấp gáp."
Kỷ Học Ninh cứng , đuôi mắt giật giật:
"..."
Vương Ngọc Thanh nhịn , nhẹ nhàng :
"Bà nội , . Nếu về sớm hơn thì con cũng cơ hội nổi tiếng ."
Kỷ Học Ninh định mở miệng, nghẹn lời. Hắn khẽ nhíu mày, hỏi thẳng:
"Không chứ? Có thương ? Nghe Đại Minh bọn họ động thủ với em?"
Vương Ngọc Thanh xoay xoay cổ, giọng điệu đầy thoải mái:
"Động thủ thật đấy. Ba đánh một ."
Sắc mặt Kỷ Học Ninh tối sầm , ánh mắt như lửa giận bốc lên. Không rằng, bỏ , giọng trầm xuống:
"Bây giờ tìm bọn họ tính sổ!"
Bình thường, dù Tào Hạo bắt nạt Kỷ Tiểu Minh và Kỷ Đại Minh, nhưng vẫn luôn nhịn nhục, bởi vì bà nội Kỷ thường khuyên can:
"Mọi cùng một đội, đừng mất hòa khí. Nhà họ Tào đông , chúng thể nhịn thì nhịn, ngàn vạn đừng chọc ."
thì khác!
Hắn thể để yên nữa!
"Đều đánh gục hết ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-ca-nha-xem-thanh-bao-mau-quay-nguoi-ta-lien-ga-cho-nha-giau/63.html.]
Giọng bình thản của Vương Ngọc Thanh vang lên, khiến bước chân Kỷ Học Ninh chạm đến ngưỡng cửa lập tức dừng .
Hắn cứng đờ tại chỗ.
Vương Ngọc Thanh chớp mắt, tỏ vẻ vô tội:
"Sao thế? Đi chứ?"
Khóe miệng Kỷ Học Ninh khẽ co giật. Hắn đầu , cô bằng ánh mắt khó tin, ho khan vài tiếng:
"Thật sự đánh gục bọn họ ?"
Chưa đợi Vương Ngọc Thanh đáp lời, Kỷ Tiểu Minh và Kỷ Mai Mai líu ríu kể cảnh tượng , giọng điệu đầy kích động, thậm chí Kỷ Tiểu Minh còn kể động tác mô phỏng.
Gương mặt Kỷ Học Ninh lúc sáng lúc tối, đổi liên tục.
Sau một lúc lâu, Kỷ Đại Minh mới thở hổn hển chạy về, tay cầm một chiếc gót giày, lau mồ hôi :
"Ba… gót giày của ba rơi mất ."
Không ai nhịn nữa, cả nhà ồ lên.
Vương Ngọc Thanh về phòng xuống, kịp ngủ thì thấy tiếng gõ cửa. Cô còn kịp lên tiếng, Kỷ Học Ninh bưng một chậu nước ấm , đặt xuống mặt cô.
"Ngâm chân ."
Nói xong, lưng bước nhanh ngoài, như thể sợ cô từ chối. hai bước, dừng , nghĩ nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn đầu :
"Cảm ơn em… , sẽ để bọn họ bắt nạt em nữa."
Vương Ngọc Thanh bật , lắc đầu. Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của , cô chợt cảm thấy buồn —tên đúng là chút dáng vẻ bá đạo tổng tài, nhưng là loại bá đạo tổng tài… thôn quê.
Cô nhướng mày, trêu chọc:
"Đồng chí Kỷ Học Ninh, chỉ bắt nạt họ thôi, chuyện họ bắt nạt . Sau cứ , đánh xong đói bụng thì nấu cơm cho là ."
Kỷ Học Ninh: "..."
Hắn chút bối rối. Ý của cô là gì? Hắn thật sự hiểu lắm.
Vương Ngọc Thanh định giải thích thêm, cô thực sự quá mệt mỏi, mắt khép nhanh chóng chìm giấc ngủ.
Kỷ Học Ninh ngẩn một lúc, đó mới rời khỏi phòng. Ngoài sân, tiếp tục đẽo mấy cái cọc gỗ của .
Cả thôn dần chìm giấc ngủ, nhưng trong từng ngôi nhà, vẫn còn tiếng thì thầm trò chuyện giữa các cặp vợ chồng. Hôm nay, chuyện của nhà họ Tào và nhà họ Kỷ trở thành đề tài bàn tán sôi nổi nhất.
Có vui vẻ hả hê, cảm thấy thỏa mãn, cũng trầm ngâm suy nghĩ.
Dù thế nào nữa, đây chắc chắn sẽ là chuyện khiến cả thôn bàn tán suốt một thời gian dài.