Yến Lăng Xuyên  xuống cạnh .
 
“Em  cần chị trả, em cần chị.”
 
Yến Lăng Xuyên  xong thì  ôm lấy  và hôn, nhưng  Phó Đình Thâm kéo . Hai  nhanh chóng lao  đ.ấ.m đá .
 
 sốt ruột  bên cạnh khuyên can: “Hai  đừng đ.á.n.h nữa, nếu thật sự   thì cả ba chúng  cùng sống chung .”
 
Sau khi   sức khuyên can, hai  họ đ.á.n.h càng hăng hơn.
 
 lúc , cửa phòng  gõ.  vòng qua hai , mở cửa. Kiều Vi thấy  thì nổi giận ngay, cô  chỉ trích   giữ chữ tín.
 
 giải thích với cô : “Cô Kiều, là tổng giám đốc Phó cưỡng chế kéo  đến đây,  cũng   Yến Lăng Xuyên sẽ đến đây.”
 
Kiều Vi  tin, cô  hỏi : “Phó Đình Thâm ?”
 
 mời cô   nhà, chỉ tay xuống hai  đang vật lộn  sàn.
 
“Kia kìa, Tiểu Yến của cô cũng ở đó.”
 
Kiều Vi: …
 
Cuối cùng cuộc ẩu đả giữa Phó Đình Thâm và Yến Lăng Xuyên cũng dừng . Hai  họ, một trái một ,  hai bên .
 
Kiều Vi     ba chúng  mấy lượt: “Chuyện ......”
 
“Cô Kiều, cô đừng hiểu lầm, thật sự  liên quan gì đến .  là   giữ chữ tín,  nhận tiền thì sẽ  việc đàng hoàng.”
 
Khóe miệng Kiều Vi giật giật: “Cô đang ám chỉ  đưa thêm tiền cho cô ?”
 
  gượng gạo, đúng là  ý đó nhưng đừng  thẳng  chứ.
 
Yến Lăng Xuyên hít một  lạnh, khóe miệng    rách,  mở miệng  chạm  vết thương: “Chị Kiều Vi,  tiền chị đưa cho vợ em, em sẽ trả  cho chị.”
 
Kiều Vi bực bội lấy  một tờ giấy từ trong túi xách, đập xuống bàn : “Cậu còn dám  , một tờ giấy nợ rách nát mà   lừa  bao nhiêu  .”
 
Phó Đình Thâm đột nhiên cũng lấy  một tờ giấy từ trong ngăn tủ bàn .   , hóa  là tờ giấy nợ năm triệu tệ mà Yến Lăng Xuyên   cho  .
 
  hỏi Yến Lăng Xuyên: “Đây chính là cái mà em   trả tiền  đấy ?”
 
Hại chị lúc đó còn cảm động một chút.
 
Yến Lăng Xuyên mím môi bướng bỉnh  .
 
“Ông nội   , đợi đến khi em  tổng giám đốc, ông sẽ cho ưm cổ phần, lúc đó đừng  hai mươi triệu, hai trăm triệu ưm cũng  thể cho chị.”
 
Phó Đình Thâm bật : “Chuyện cháu      còn  xem xét.”
 
Kiều Vi: “Tiểu Yến,  đừng  chuyện tương lai nữa. Ông nội nhà  đang giục dữ lắm,  cũng  theo đuổi  lâu như  ,  chỉ cần   đồng ý kết hôn với  . Nếu  đồng ý thì   thể lập tức đưa  hai trăm triệu.”
 
:......
 
Cô Kiều quả  hổ danh là nữ chính,  tay thật hào phóng,   áp đảo cả nam chính lẫn nam phụ!
 
  nam phụ Yến Lăng Xuyên mà thầm ghen tị. Cậu  đúng là  “đính kim cương”  mà. Cái giá  ngay cả  cũng động lòng,  khuyên   đừng bỏ lỡ cơ hội.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-he-thong-dien-loan-cuong-che/chuong-5.html.]
Phó Đình Thâm     một bước để khuyên nhủ: “Tiểu Yến, chị Kiều Vi của cháu vẫn luôn thích cháu. Cô  còn sẵn lòng chi nhiều tiền như  vì cháu, cháu còn gì mà  hài lòng nữa chứ.”
 
“  đúng , cái  thật sự  thể từ chối .  chị đề nghị em và cô Kiều ký một bản hợp đồng, ghi rõ ràng từng điều một, tránh để   bên A đổi ý  lật lọng.”
 
Phó Đình Thâm  tự nhiên ho khan,    nhập vai quá sâu .
 
Yến Lăng Xuyên nghiến răng nghiến lợi  : “Chỉ vỏn vẹn hai trăm triệu mà chị   bán em  nữa ?”
 
Gì cơ, bạn  xem đây   là lời con    ? Hai trăm triệu mà còn gọi là “vỏn vẹn” ?”
 
 mà?
 
“Cô Kiều, hai trăm triệu  cô định đưa cho Yến Lăng Xuyên  là đưa cho  ?”
 
HIển nhiên Kiều Vi cũng ngẩn   khi  hỏi.
 
“Tại    đưa cho cô chứ? Đương nhiên là  đưa cho Tiểu Yến !”
 
 ồ một tiếng,  với Yến Lăng Xuyên: “Đó thấy , đây   là giao dịch của hai ,  liên quan gì đến .  chẳng kiếm  một xu nào cả.”
 
Yến Lăng Xuyên nổi giận: “Chị còn tỏ vẻ tiếc nuối ? Em     em sẽ  tiền mà.”
 
Phó Đình Thâm: “ bây giờ cháu  . Chú  thể đưa hai mươi triệu cho Vấn Hạ, còn cháu thì , chỉ   giấy nợ và vẽ bánh cho cô  thôi .”
 
“Vấn Hạ, em  suy nghĩ đến  ? Có cần  ký một bản hợp đồng cho em ?”
 
 lộ  vẻ mặt trầm tư: “Tổng giám đốc Phó, hai mươi triệu thật sự là giới hạn của   ?”
 
  hỏi Kiều Vi: “Cô Kiều, cô  hứng thú với  ?”
 
Hai trăm triệu và hai mươi triệu, kẻ ngốc cũng  chọn cái nào mà,   tranh thủ một chút.
 
Kiều Vi  ngẩn : “Cô  ý gì?”
 
“Cô Kiều,  khá thích cô. Cô là nữ chính hào phóng và  lý nhất mà  từng gặp.”
 
Khóe miệng Kiều Vi giật giật.
 
Yến Lăng Xuyên sốt ruột: “Không ! Tuyệt đối  ! Lâm Vấn Hạ, chị tỉnh táo  ! Hai trăm triệu em đưa chị, em lập tức  giấy nợ cho chị!”
 
Phó Đình Thâm xoa xoa thái dương: “ đưa em ba trăm triệu, lập tức ký hợp đồng, kết hôn với .”
 
Khi Kiều Vi rời , vẻ mặt  mơ hồ, cô  cố ý tránh ánh mắt nóng bỏng của .
 
Khi đóng cửa,  vẫn cố gắng  cuối: “Cô Kiều, cô   cân nhắc tăng giá ?   đáng giá đó.”
 
Cô Kiều  nhanh hơn.
 
Phó Đình Thâm cầm bản hợp đồng ba trăm triệu,   ký tên.
 
Yến Lăng Xuyên giơ tờ giấy nợ năm trăm triệu,   nhận lấy.
 
Cô Kiều  sớm quá,  nên giữ cô  . Nếu cô   giá, chắc chắn sẽ ở một tầm cao khác.
 
 nhận lấy hợp đồng, cũng nhận lấy giấy nợ,  ánh mắt đầy hy vọng của cả hai,  thành khẩn : “Dù  cũng là dự án hàng trăm triệu,  nhất định  suy nghĩ thêm. Sau  sẽ trả lời hai vị , xin mời về nhà chờ thông báo .”