"Mẹ, con là con ruột của mà, chịu cầu xin , là con c.h.ế.t ? Ngày xưa bà ngoại tức chết, giờ đẩy con đường cùng? Một kẻ từng tù như con sẽ bằng con mắt nào? Tương lai của con còn gì nữa?"
Từ Nhược Hoan đỏ ngầu đôi mắt, ánh dành cho chất chứa đầy hận thù.
Từ phu nhân sửng sốt, tin nổi đứa con ruột thể thốt những lời như , từng câu từng chữ như d.a.o cứa tim bà.
Ngày xưa bà phạm sai lầm, nhưng bao năm qua bà cũng chịu đủ hình phạt , chồng phản bội, con bất hiếu, trong khoảnh khắc, Từ phu nhân nghĩ đến cái chết.
Phải chăng chỉ c.h.ế.t mới giải thoát?
Nghĩ cả đời nhút nhát, duy nhất bà dám chính là lao đầu cuộc hôn nhân với tên khốn Từ Văn Đống.
Ánh sáng trong mắt Từ phu nhân dần tắt lịm, giọng bà khàn đặc một hồi lâu: "Được, sẽ cầu xin ."
Khu dân cư Hoa Khê.
Tô Dụ Nghi và Tô Âm dài ghế sofa bữa tối.
"Bảo bối, tay nghề nấu nướng của ngày càng lên tay đấy, ăn đồ nấu xong, tớ chẳng nuốt nổi cơm hộp ở trường nữa."
...
...
Tô Dụ Nghi xoa xoa bụng phẳng lì: "Nào đến mức đó ."
Cô thậm chí còn dùng Bột ẩm thực thần kỳ.
"Âm Âm, bao giờ đóng phim?"
"Mai nhé, xong bộ phim tớ sẽ nghỉ một thời gian."
Sáng nay, quản lý gọi báo cho cô , hai bộ phim truyền hình, một phim điện ảnh, năm hợp đồng đại diện và mấy sự kiện đàm phán đó đều hủy bỏ.
Hoắc Cảnh việc luôn dứt khoát như .
Ngày xưa nâng đỡ Tô Âm dễ dàng thế nào, giờ đè cô xuống cũng dễ dàng như .
là loại đàn ông mặc quần nhận , vô tình đến cực điểm.
Tô Âm thở dài: "Nếu tớ nghệ sĩ nữa, nuôi tớ ?"
"Không thành vấn đề, đừng ghen tị nhé, tớ ký hợp đồng đại diện trị giá 8 triệu, 8 triệu đấy!"
Tô Dụ Nghi tự hào vô cùng, Tô Âm bật : "Ừm, bảo bối của tớ giỏi thật."
"Âm Âm, tớ còn đợi ngày chị em cùng lên chương trình nữa cơ, chúng sẽ trở thành đôi bạn tỏa sáng của Thiên Khải Giải Trí, nhất nhì, bước khỏi Hoa Quốc, chinh phục thế giới."
"Ha ha ha." Tô Âm đến mức đau cả bụng.
Đã lâu hai những khoảnh khắc trẻ con như thế.
Giản đơn, vui vẻ.
Vô lo vô nghĩ.
Một hồi chuông điện thoại vang lên, lạ.
Tô Dụ Nghi bắt máy nhưng lên tiếng .
Dạo cô nổi tiếng, ngoài công ty quản lý liên tục gọi đến, còn vô nhãn hàng hợp tác, thậm chí cả fan cuồng cũng gọi điện.
Tô Dụ Nghi sợ điện thoại .
"Alo, xin chào, là cảnh sát tổng cục thành phố Kinh thành, về tiến triển vụ án Trần Hi Hi đầu độc, một tình tiết cô nên ."
Nghe liên quan đến vụ án, Tô Dụ Nghi thở phào: "Vâng, ."
"Nghi Nghi... , cô Tô, dân gửi đến đồn cảnh sát một chiếc USB, trong đó video ghi hành vi phạm tội của Từ Nhược Hoan, hiện tại vụ án điều tra xong, chỉ chờ tòa án khởi tố là kết thúc."
Cũng coi như công bằng cho Trần Hi Hi.
"Các vất vả ."
Viên cảnh sát cúp máy: " gọi chủ yếu còn một tình tiết nữa, qua điều tra, chúng tìm gửi bưu kiện, cô cũng là thí sinh trong chương trình của các cô, tên là Lâm Giản."
Tô Dụ Nghi kịp hiểu : "Là cô ?"
" , cô là , rõ ràng cô thể ngăn chặn vụ án xảy , nhưng để sự việc leo thang, gây hậu quả khôn lường."
Tô Dụ Nghi nhớ tính cách ngày càng trầm lặng của Lâm Giản, gần như chắc chắn rằng, cô ngăn cản chính là sự việc lớn chuyện.
Như Từ Nhược Hoan mới trừng phạt!
Dù Từ Nhược Hoan cũng từng hãm hại cô ở viện dưỡng lão.
chỉ để trả thù mà sẵn sàng biến Trần Hi Hi thành quân cờ, trả giá đắt như , trái tim quá lạnh lùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-he-thong-nguoc-dai-toi-duoc-tong-tai-sung-ai/chuong-100-buoc-ra-khoi-hoa-quoc-chinh-phuc-the-gioi.html.]
Tô Dụ Nghi trầm mặc: "Cảm ơn cho ."
Viên cảnh sát khẽ: "Cô Tô, tiến triển vụ án về nguyên tắc tiết lộ, cô là ."
Đừng lan truyền.
Viên cảnh sát xem chương trình Tô Dụ Nghi và Lâm Giản khá , mới đặc biệt nhắc nhở.
Cuộc gọi kết thúc, Tô Âm thấy sắc mặt cô : "Sao thế?"
"Từ Nhược Hoan bỏ độc, Lâm Giản thấy nhưng ngăn cản."
Cô còn nhớ những ngày đầu nhóm họ cùng , Lâm Giản hoạt bát vui vẻ, thường khoác vai cô đùa, dạy cô nhảy.
Ngay cả khi tính cách đổi, Lâm Giản vẫn chủ động rủ Trần Hi Hi cùng ăn cơm.
Giờ thể vì lợi ích cá nhân mà hi sinh đồng đội từng cùng chiến đấu.
Tô Âm quan tâm: "Cậu buồn cái gì chứ, suốt ngày đây nghĩ triết lý đời ? Tớ xem chương trình bao giờ thích Lâm Giản cả."
Cô xoay mặt Tô Dụ Nghi , hai trán chạm trán: "Cậu chỉ cần nhớ, Tô Âm là bạn nhất của đời là , những khác quan trọng, hiểu ?"
Tô Dụ Nghi cọ mũi cô: "Ừm, tớ hiểu ."
"Người bốc mùi dầu mỡ quá, tắm , hôi lắm."
Tô Dụ Nghi ngửi ngửi, đúng là khó chịu, liền nhà tắm.
Tô Âm vươn cổ đầy quyến rũ: "Có tắm chung ?"
"Không."
Khi tiếng nước chảy vang lên, Tô Âm mới yên tâm xem tivi.
Chuông điện thoại reo.
Tô Âm liếc điện thoại của Tô Dụ Nghi, trực tiếp bắt máy: "Alo."
"Tô Âm, tìm em."
Giọng Hoắc Cảnh!
Tô Âm kiểm tra đây đúng là điện thoại của Dụ Nghi, sắc mặt lạnh .
"Hoắc Cảnh, chuyện giữa chúng , Dụ Nghi , dù rõ lấy ở , hy vọng đừng phiền bạn ."
"Vậy thì xoá khỏi danh sách chặn ." Giọng Hoắc Cảnh đầy áp lực, từng ai dám đối xử với như .
" tưởng hôm qua chúng thống nhất, cần liên lạc nữa."
"Dù Hoắc thiếu cũng dừng tất cả công việc của mà?"
Đầu dây bên im lặng một lúc: "Em chỉ em mềm mỏng thôi."
Tô Âm vê vê sợi tóc: "Có gì thẳng."
Kéo dài thêm Dụ Nghi sắp tắm xong .
"Vụ án Trần Hi Hi, nhờ đến ."
Tô Âm lóe lên ý nghĩ, hiểu ngay nguyên do.
Từ Nhược Hoan là cháu gái ruột của Hoắc Cảnh.
liên quan gì đến cô chứ?
"Tô Âm, về bên , chuyện của Từ Nhược Hoan thể can thiệp, tòa xử thế nào tùy."
Tô Âm bật : "Hoắc thiếu, can thiệp liên quan gì đến ?"
"Anh tưởng em công bằng cho Trần Hi Hi."
"Xin , em và cô đến , cô còn tát Dụ Nghi một cái nữa."
"Hoắc thiếu, gì cúp đây, và đừng gọi điện phiền Dụ Nghi nữa."
"Em coi trọng cái tên Tô Dụ Nghi đến ?"
Tô Âm siết chặt điện thoại: "Ý là gì?"
Hoắc Cảnh như nắm điểm yếu của cô: "Không gì, chỉ hỏi thôi."
"Hoắc Cảnh, cảnh cáo , đừng động đến Dụ Nghi, thì tha cho ."
Tiếng chế nhạo vang lên: "Giận ?"
Mộng Vân Thường