Tô Dụ Nghi sợ Lục Trầm lo lắng, khi sạc điện thoại, cô nhắn tin cho : "Em sẽ về muộn một chút."
"Âm Âm, ... điều gì e ngại với Cố tổng ?"
Dù là đây bây giờ, Tô Dụ Nghi đều ấn tượng với Cố Vũ Thịnh. Sau tối nay, Tô Dụ Nghi càng cảm thấy là một đàn ông ấm áp, quan tâm.
Tô Âm lắc đầu: "Anh ."
Nếu Cố Vũ Thịnh vấn đề gì, Tô Âm đang lo lắng điều gì?
Im lặng một lúc, Tô Âm mới mở lời: "Dụ Nghi, từ khi tớ thành thật với về chuyện Hoắc Cảnh, tớ tự nhủ, dù gặp chuyện gì cũng sẽ giấu ."
"Tình cảm giữa tớ và Cố Vũ Thịnh đến kỳ lạ. Ban đầu, khi từng yêu ai, tớ tránh xa kiểu đàn ông ngây thơ như . lúc nào cũng lạnh lùng, khiến tớ nhịn trêu chọc."
Cứ tức đến phát điên.
Cố Vũ Thịnh lúc đầu cũng bất lực, luôn kìm nén để nổi giận.
"Anh , tưởng bản ghét tớ. trong công tác cùng , một tên say rượu điều định tán tỉnh tớ, Cố Vũ Thịnh nổi giận đùng đùng, đánh tên suýt chết."
...
...
Sau đó, cảnh sát đến, ý rằng tên say rượu chỉ mới ý định, động ai, mà Cố Vũ Thịnh đánh quá tay.
Tô Âm cũng đầu thấy Cố Vũ Thịnh tức giận đến .
Cuối cùng, vụ việc giải quyết bằng tiền.
Cố Vũ Thịnh đẩy Tô Âm ghế phụ, lái xe suốt đêm về Kinh thành.
Suốt bốn tiếng đồng hồ, Cố Vũ Thịnh một lời.
Tô Âm tưởng Cố Vũ Thịnh tức giận vì liên lụy.
Tô Âm cũng thấy oan, dù Cố Vũ Thịnh tay, Tô Âm cũng để một gã già say rượu chạm . Trong giới giải trí bao năm, Tô Âm loại dễ bắt nạt.
Tô Âm cũng vài chiêu tự vệ.
Thế là Tô Âm ngủ .
Khi tỉnh dậy, xe dừng cổng khu Bắc Thạch Nhất Phẩm, Cố Vũ Thịnh đang Tô Âm chằm chằm.
Tô Âm giật , giọng trách móc: "Anh gì thế? Đêm hôm em như ."
Cố Vũ Thịnh nhíu mày, trầm ngâm: "Tô Âm, chúng hẹn hò ."
Tô Âm há hốc mồm.
Phản ứng đầu tiên là: Anh ?
Thế là Tô Âm trả lời ngay: "Không."
"Tại ?"
"Không hợp."
Cố Vũ Thịnh càng nhíu mày sâu hơn: "Chỗ nào hợp?"
"Chỗ nào cũng hợp."
Cố Vũ Thịnh nghiêm túc: "Anh, Cố Vũ Thịnh, năm nay 27 tuổi, con một, bố còn sống, là phó tổng Thiên Khải Giải Trí, cổ phần công ty, thu nhập mỗi năm ít nhất mười triệu.
Sức khỏe , bệnh tật, tật , hút thuốc, cờ bạc, rượu chè, quan hệ bừa bãi."
Mỗi câu Cố Vũ Thịnh , sự kinh ngạc mặt Tô Âm càng rõ.
"Cố tổng, cần thiết ."
"Anh đề nghị hẹn hò, tự nhiên thành thật về bản . Dĩ nhiên, em cũng thể từ từ hiểu trong quá trình hẹn hò."
Thái độ cực kỳ trang trọng.
Chính sự trang trọng khiến Tô Âm bỏ ý nghĩ đùa cợt.
Ngay từ đầu, Tô Âm , đàn ông ưu tú và kỷ luật như Cố Vũ Thịnh loại Tô Âm thể đụng .
"Có em gì khiến hiểu lầm?"
Cố Vũ Thịnh lắc đầu: "Anh từ đến nay em vẫn đang đùa. Chỉ là, thực sự động lòng. Hai mươi bảy năm sống, động lòng thì định giấu giếm, đó tính cách ."
Tô Âm vô thức cắn môi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-he-thong-nguoc-dai-toi-duoc-tong-tai-sung-ai/chuong-186-khong-yeu-duong-thi-sao-nao.html.]
Dù từng đàn ông, nhưng đây là đầu cô tỏ tình.
Chân thành và kiên định đến .
Hoắc Cảnh gặp bảo cô l..m t.ì.n.h nhân, Tô Âm ngây thơ sợ hổ, lao thẳng .
gặp Cố Vũ Thịnh - đàn ông giữ , cô sợ.
Tô Âm thừa nhận, trong lòng cảm thấy xứng với .
Nghe đến đây, Tô Dụ Nghi nắm tay Tô Âm: "Sao xứng? Xứng do ai định đoạt? Cố Vũ Thịnh sống bao năm, là đầu tiên khiến tỏ tình!"
Ánh mắt Tô Âm hiếm hoi lộ vẻ hoang mang: "Lúc vắng, ngày nào cũng đến đón tớ tan . tớ bao giờ lên xe, cũng nhận lời ăn tối.
Cố Vũ Thịnh vẫn kiên trì, ngày nào cũng đến. Anh , chỉ cần tớ cũng đủ.”
Tô Dụ Nghi hiểu ý Cố Vũ Thịnh bàn ăn: Nhờ Dụ Nghi, mới mời Tô Âm ăn.
Tô Âm thì ?
Tô Âm cũng Dụ Nghi giúp đánh giá Cố Vũ Thịnh.
"Âm Âm, lạnh lùng như thể là kẻ thù, nhưng tớ cũng thấy , Cố Vũ Thịnh dễ bỏ cuộc.
Nếu một ngày khác cướp mất, thực sự vui ?"
Tô Âm cúi đầu: "Vậy chỉ là duyên phận chúng tớ đủ."
Tô Dụ Nghi tức đến phát điên: "Cậu lạnh lùng như thể là kẻ thù, dây tơ hồng bằng thép cũng bẻ gãy. Cậu thật , sợ gì?"
Chuyện hai yêu , cứ như phim ngôn tình rẻ tiền.
Giọng Tô Âm trầm xuống: "Mối quan hệ chính đáng đây khiến tớ sợ."
Mộng Vân Thường
Ánh mắt Tô Âm đầy cô độc và bất lực.
Dù xót xa, Tô Dụ Nghi vẫn kiên quyết: "Cậu quên ? Chuyện giữa và Hoắc Cảnh, Cố Vũ Thịnh , nghĩa là chấp nhận quá khứ của ."
" bố , bạn bè, đối tác. Nếu họ , ai đảm bảo khinh rẻ tớ? Giờ tớ một một , chỉ trỏ cũng đành chịu. Hiện tại tớ yêu nhiều, từ chối chỉ đau một lúc, còn thể rút lui. Nếu để lâu..."
Tô Âm sợ chịu nổi việc Cố Vũ Thịnh rời .
Tô Dụ Nghi Tô Âm đúng, cảm thấy bất lực.
Hai im lặng dựa , cho đến khi tiếng gõ cửa vang lên.
Tô Âm trút bầu tâm sự, nhẹ nhõm hơn, liếc mắt nháy Tô Dụ Nghi: "Cục cưng, chắc là Lục tổng đến bắt ."
Mở cửa, quả nhiên là !
Lục Trầm thẳng cửa: "Tô Dụ Nghi, về nhà."
Tô Âm dựa cửa, giọng đùa cợt: "Đêm còn dài, Lục tổng, chút ?"
Lục Trầm lạnh lùng: "Không cần, mệt ."
"Mệt?" Tô Âm giả vờ ngạc nhiên, "Vậy tối nay nghỉ ngơi cho nhé."
"Cảm ơn quan tâm."
Như hiểu ý Tô Âm.
Tô Dụ Nghi lấy điện thoại chậm rãi giày.
"Âm Âm, ngày mai tớ Mạc Bắc phim, về sẽ mang đặc sản cho ."
"Ừ."
Lục Trầm ôm eo Tô Dụ Nghi rời , cô ngoái Tô Âm, thấy Tô Âm tươi, đôi mắt híp đầy hạnh phúc.
Tô Dụ Nghi chợt nghĩ: Không yêu đương thì nào?
Không Cố Vũ Thịnh, Tô Âm vẫn sống .
Ai quy định con yêu đương?
Chỉ một thoáng, Tô Dụ Nghi hiểu : Thuận theo tự nhiên thôi.
Như Tô Âm , hiện tại cô thực sự thích Cố Vũ Thịnh, cứ từ từ.
Nếu một ngày chinh phục trái tim cô , Tô Dụ Nghi sẽ chúc phúc cho cả hai!