Bị Hệ Thống Ngược Đãi, Tôi Được Tổng Tài Sủng Ái - Chương 295: Kẻ đáng thương nhỏ bé

Cập nhật lúc: 2025-09-06 16:47:09
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một học viên tròn mắt kinh ngạc. "Huấn luyện viên Tô, chị thật sự nhảy ạ?"

Vừa dứt lời, cô liền hối hận bụm miệng, "Xin , em ý đó."

Tô Dụ Nghi mỉm . "Không nhảy thì chẳng lẽ xem ?"

"Đội trưởng, kỹ năng nhảy của em cần bàn cãi, trình độ cao hơn chị nhiều, nhưng chính vì thế, em dễ vì tự tin mà bỏ qua nhiều thói quen ."

"Có ai nhớ động tác nhảy ở câu hát thứ tư ?"

Các học viên cúi đầu suy nghĩ. "Có là thế ?"

Rồi lượt bắt chước theo.

Tô Dụ Nghi đội trưởng. "Em thử ."

Đội trưởng hiểu nhưng vẫn lời, lập tức thực hiện động tác tương ứng.

Các thành viên nghiên cứu mãi vẫn phát hiện vấn đề.

...

...

"Huấn luyện viên Tô, động tác của đội trưởng vẻ chuẩn ạ. Chẳng khác gì chúng em ."

Trước sự nghi ngờ của , Tô Dụ Nghi vội giải thích, mà hỏi một câu. "Các em thấy động tác khó ?"

Đội trưởng ngập ngừng, cô nhận ý đồ của huấn luyện viên. "Động tác khó, nhưng mỗi chuyển sang động tác tiếp theo mượt."

Hơi lúng túng.

Tô Dụ Nghi gật đầu. "Vấn đề ở đây."

"Các em dùng lực sai điểm, trọng tâm ở chân mà ở eo, hãy thử dồn lực eo xem."

Đội trưởng mẫu , bộ động tác bỗng trở nên uyển chuyển.

Đội trưởng vui mừng khôn xiết. "Hóa ."

Chỉ xem video nhảy thì thể nhận điểm dùng lực, nên các học viên đều vô thức dồn trọng tâm xuống thấp.

Sau khi chỉ điểm, dẹp bỏ thái độ hoài nghi, chăm chú lắng lời hướng dẫn của Tô Dụ Nghi.

Suốt hai tiếng đồng hồ, Tô Dụ Nghi mới phân tích xong vấn đề của tám học viên, cổ họng khô rát.

Tô Dụ Nghi lâu nhiều như .

"Hãy tự khắc phục những của , phần luyện tập chị giúp nhiều, phụ thuộc ý thức của các em, hy vọng sẽ thấy sự tiến bộ."

Buổi học mang nhiều lợi ích cho học viên, lúc họ như tiếp thêm sinh lực, hào hứng . "Huấn luyện viên Tô yên tâm, chúng em nhất định sẽ nỗ lực."

Rời phòng tập, Mai Mai đưa cốc giữ nhiệt cho Tô Dụ Nghi. "Tô tiểu thư học kiến thức nhảy múa khi nào ?"

Quá chuyên nghiệp, lẽ ngay cả Dư Thanh Trác chuyên về nhảy cũng bằng.

Tô Dụ Nghi nhướng mày đầy bí ẩn. "Chị chỉ giỏi thôi, đừng để ý."

Tòa soạn tạp chí "Time".

Các biên tập viên bận rộn đến mức đầu tắt mặt tối, mỗi ngày đều ảnh gửi đến hộp thư của họ.

Nhiệm vụ sắp xếp ảnh giao cho thực tập sinh Jane, mỗi sáng thức dậy, cô đều thấy vô thông báo email chồng chất.

Cầu mong ngày hết hạn nộp bài đến nhanh.

Sau khi sắp xếp ảnh, Jane chuyển cho phó tổng biên tập Kelly, sẽ sàng lọc sơ bộ, loại bỏ những bức ảnh đạt yêu cầu.

"Jane! Jane!"

Tiếng gọi đầy bực bội từ văn phòng Kelly vang lên.

Jane vội chạy đến, lo lắng hỏi. "Phó tổng biên tập, chuyện gì ạ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-he-thong-nguoc-dai-toi-duoc-tong-tai-sung-ai/chuong-295-ke-dang-thuong-nho-be.html.]

Kelly chỉ bức ảnh máy tính. "Ôi trời, những bức ảnh , mờ đến mức nhận khuôn mặt, tại gửi những thứ tệ hại như thế cho ?"

"Phó tổng biên tập, nhiệm vụ của là sắp xếp ảnh, quyền sàng lọc."

Kelly điên cuồng gãi đầu. "Nghe Jane, là một thực tập sinh nhận chính thức, cô việc tích cực hơn, và cũng cần khả năng thẩm mỹ nhất định.Nếu , nghĩ cô thể đảm nhận công việc ."

Jane im lặng.

"Từ ngày mai, tất cả ảnh đều cô sàng lọc khi gửi cho , hiểu ?"

"Vâng, phó tổng biên tập."

"Ra ngoài ."

Jane buồn bã trở về chỗ , đồng nghiệp cũ cô đầy thương cảm. "Kelly khó cô ? Ôi, thật là một kẻ đáng thương."

Jane khổ "Ai bảo chỉ là thực tập sinh?"

Nói , cô lưu ảnh từ email mới thư mục, nhưng gửi ngay mà mở xem .

Đồng nghiệp cũ ngạc nhiên. "Kelly bảo cô chọn ảnh ?"

"Ừ."

"Jane, cô cẩn thận, nếu chuyện gì xảy trong lúc chọn ảnh, Kelly sẽ tha cho cô ."

Jane hiểu điều đó nhưng dám .

Cô chỉ thể tập trung cao độ để chọn ảnh.

Thời gian trôi qua, đến ngày 31 tháng 12, hạn chót nộp ảnh bìa cho "Time", nhưng vẫn email gửi đến.

Jane mệt mỏi sắp xếp ảnh, điện thoại đột nhiên rung lên, là tin nhắn từ bạn .

"Em yêu, tiệc sinh nhật bắt đầu lúc 6 giờ, đừng quên nhé."

Jane vỗ trán, suýt quên chuyện quan trọng.

còn nhiều ảnh xem xong, chỉ ảnh mới nhận hôm nay mà cả những ảnh kịp xem mấy ngày .

thức cả đêm cũng xem hết, gì đến việc tan đúng 6 giờ.

Jane thở dài, .

Thời gian trôi qua, đồng hồ chỉ 4 giờ chiều, tâm trạng Jane ngày càng bồn chồn.

Đột nhiên, một ý nghĩ lóe lên trong đầu cô.

Hay là xem nữa, xóa hết những ảnh xem.

Theo kinh nghiệm mấy ngày qua, phần lớn ảnh gửi đến đều từ bình thường, kỹ thuật chụp, thẩm mỹ, thậm chí nhan sắc.

Điều duy nhất họ là sự tự tin vô cớ, chỉ khiến tòa soạn thêm việc.

Jane cũng hỏi đồng nghiệp cũ. "Những thực lực thường mang theo quản lý đến trụ sở tạp chí để chụp ảnh trực tiếp, tại vẫn mở đăng ký online?"

Đồng nghiệp cũ nhún vai. "Để nâng cao độ nổi tiếng thôi, truyền thông mới nổi lên, báo giấy truyền thống ảnh hưởng nhỏ, lượng bán của tạp chí cũng giảm nhiều."

Mộng Vân Thường

Nghĩ đến đây, ánh mắt Jane dần quyết đoán, dù cũng chỉ là đống ảnh vô giá trị, xem cũng quan trọng.

Cô nhấp thư mục "Chưa xem", hít một thật sâu, nhấn nút xóa.

Màn hình máy tính trống rỗng.

Đồng nghiệp cũ sang hỏi. "Jane, cuối cùng cũng thoát khổ , ảnh xem thế nào ?"

Jane lúng túng, "Xem... xem xong ."

"Nhanh thế? Hôm qua cô bảo còn nhiều lắm ?"

"Ừ... ừ, tối qua copy ảnh về nhà xem hết ."

Jane ấp úng. " mới lọc xong ảnh mới nhận, giờ gửi cho phó tổng biên tập, chuyện nữa."

Loading...