Bị Hệ Thống Ngược Đãi, Tôi Được Tổng Tài Sủng Ái - Chương 95: Có người trong xe?

Cập nhật lúc: 2025-08-21 17:34:13
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hàn Ân Cát và Thời Thần trêu đùa vài câu, buổi công diễn kết thúc một cách vội vã.

Khi Tô Dụ Nghi đến nơi, khán giả rút gần hết, chỉ còn lác đác vài bước từ nhà thi đấu.

Cô đeo khẩu trang cẩn thận và nép góc, đợi đến khi còn một bóng mới lẻn bên trong.

Cô lao thẳng đến phòng nghỉ của Lục Trầm, hy vọng Lục Trầm vẫn .

Vì quá vội, khi cửa phòng nghỉ, Tô Dụ Nghi vẫn còn thở gấp.

Cô nhẹ nhàng gõ cửa hai .

"Vào ."

Tô Dụ Nghi đẩy cửa bước và bất ngờ phát hiện cảnh sát trưởng Lương cũng ở đó.

Cô ngập ngừng, "Xin phiền, hai cứ chuyện, đợi lát nữa ."

Nói cô vội vàng bước ngoài.

...

...

"Ngồi , và cảnh sát trưởng Lương đang bàn về vụ đầu độc, ?"

Dĩ nhiên là , nhưng cô tiện ?

Tô Dụ Nghi cũng là đối tượng nghi ngờ hàng đầu.

Cô liếc cảnh sát trưởng Lương, thấy biểu hiện của ông bình thường, mới yên tâm xuống.

Mộng Vân Thường

Cảnh sát trưởng Lương tiếp tục chủ đề . "Ban đầu, điều tra vụ án chút sai hướng, chúng tập trung đám đông bên ngoài nhà thi đấu, nhưng kẻ đầu độc khi trộn đám đông, mục tiêu quá rộng, việc điều tra gặp nhiều khó khăn, vụ án rơi bế tắc."

Sự chắc chắn cũng lớn.

Sau khi kẻ đầu độc khỏi lối thoát, hung thủ lẩn trốn ở điểm mù camera bao lâu?

Một giờ, hai giờ?

Nếu hung thủ , hung thủ thể trốn đến sáng hôm , nghĩa là bất kỳ ai xuất hiện quanh khu vực đó trong thời gian đều là nghi phạm!

Chẳng khác nào mò kim đáy biển.

Lục Trầm gật đầu nhẹ. "Chắc hẳn cảnh sát trưởng Lương tìm cách giải quyết."

Đây là một câu khẳng định, câu hỏi.

Cảnh sát trưởng Lương với giọng điệu vững vàng. " ."

"Mỗi vụ án xảy đều động cơ, kẻ đầu độc vì hạ độc? Là vì mâu thuẫn lợi ích, tình cảm lý do khác? Chúng phân tích trường hợp Tô Dụ Nghi và Trần Hi Hi là mục tiêu ban đầu của hung thủ, thì một yếu tố chung giữa hai ."

Lục Trầm tự nhiên tiếp lời. "Cạnh tranh trong chương trình tuyển chọn."

" , Tô Dụ Nghi và Trần Hi Hi đều sức hút lớn, loại bỏ một trong hai nghĩa là loại bỏ đối thủ cạnh tranh mạnh."

Nếu suy luận đúng, thì thứ hạng của kẻ đầu độc chắc chắn thấp, thậm chí thể xếp quanh vị trí thứ năm.

Ở ranh giới giữa loại và lên.

Cảnh sát trưởng Lương dập tắt điếu thuốc tay. "Vì , chúng tập trung điều tra mười thí sinh đầu, kết hợp với chứng cứ mặt tại hiện trường thời điểm xảy vụ án, nhanh chóng khoanh vùng một ."

Tô Dụ Nghi nhịn hỏi. "Là ai?"

"Từ Nhược Hoan."

?

Tô Dụ Nghi nhíu mày, Từ Nhược Hoan tuần xếp hạng thứ năm, hơn nữa giữa hai vốn hiềm khích, động cơ hại thật.

Cảnh sát trưởng Lương cũng giấu giếm. "Hơn nữa, khi xem camera, chúng phát hiện Từ Nhược Hoan đến hiện trường khi vụ án xảy ."

Theo tâm lý học tội phạm, hành vi mang tính ám chỉ lớn.

"Dĩ nhiên, đây chỉ là suy đoán, là phương pháp thu hẹp phạm vi điều tra, thứ vẫn cần chứng cứ, nhưng theo kinh nghiệm của , thủ đoạn của hung thủ cao minh lắm."

"Chúng sẽ sớm tìm đó thôi."

Nét mặt của cảnh sát trưởng Lương hiện lên nụ đầy tự tin.

Tô Dụ Nghi yên lặng họ bàn tiếp về một chi tiết.

Không lâu , một nữ cảnh sát bước . "Cảnh sát trưởng Lương, khi đối chiếu hành trình di chuyển, nghi phạm Từ Nhược Hoan khả năng phạm tội lên đến 90%. Chúng phát hiện dấu vết của cô gần lối thoát của kẻ đầu độc, cô từ thảm đỏ tiến nhà thi đấu, nhưng tìm thấy bằng chứng cô rời khỏi đó."

Làm chỉ ?

Cảnh sát trưởng Lương dậy. "Lục tổng, chúng xin phép , cần kết thúc điều tra."

"Vất vả ."

Nữ cảnh sát theo cảnh sát trưởng Lương, lén nở nụ tươi với Tô Dụ Nghi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-he-thong-nguoc-dai-toi-duoc-tong-tai-sung-ai/chuong-95-co-nguoi-trong-xe.html.]

Khi phòng nghỉ chỉ còn hai , Tô Dụ Nghi mới rõ mục đích. "Lục tổng, thăm Trần Hi Hi."

Ánh mắt Lục Trầm sâu thẳm. "Đi cũng giúp gì, bà Trần cũng sẽ cho cô gặp Trần Hi Hi ."

"Vì mới tìm ."

Giọng Tô Dụ Nghi mang chút cứng đầu.

Lục Trầm khẽ . "Cô tin tưởng như ? Cô chắc chắn sẽ giúp cô ?"

Tô Dụ Nghi trả lời thế nào, Lục Trầm từng là một thương nhân.

Làm ăn thì , nhưng hiện tại cô gì để trao đổi.

, cô cảm giác mơ hồ rằng, Lục Trầm đối với cô vì lợi ích, khi mặt che chắn cho cô khỏi sự quấy rối của bà Trần, lẽ cũng chút chân tình.

Lục Trầm lấy điện thoại từ ngăn kéo bên cạnh đưa cho cô. "Của cô ."

Tô Dụ Nghi cầm lên xem, đúng là điện thoại của cô!

Vậy là Lục Trầm đoán cô sẽ tìm ?

"Lục tổng, điện thoại ở chỗ ?"

Lục Trầm nhấp ngụm từ tách nhỏ, "Đi thôi."

Trong đầu Tô Dụ Nghi lóe lên ý nghĩ khó tin, "Anh thật sự đưa ?"

"Không thì ? đợi cô nửa ngày ."

Tô Dụ Nghi sững sờ hai giây, lập tức theo. Hai một vòng quanh bãi đậu xe mới tìm thấy chiếc xe của Lục Trầm. Lục Trầm ghế lái, Tô Dụ Nghi do dự một chút, mở cửa ghế phụ .

Ánh mắt Lục Trầm đầy ẩn ý cô, Tô Dụ Nghi yên, là chuyển ghế ?

Như quá lộ liễu ?

"Thắt dây an ."

"Vâng." Tô Dụ Nghi ngoan ngoãn thắt dây.

Trời tối hẳn, cả thành phố chìm trong ánh đèn rực rỡ.

Trong xe phát bài hát cũ từ thập niên 80, giọng ca nam trầm khàn nhưng giai điệu phóng khoáng.

Tô Dụ Nghi lặng lẽ lắng , "Lục tổng, hoài cổ ?"

"Có lẽ ."

Tay trái buông lỏng vô lăng, màn đêm phủ lên gương mặt điển trai của chút u sầu.

"Đến bệnh viện nhớ theo , đừng lung tung."

Bệnh viện tư nơi Trần Hi Hi tính bảo mật cao, bình thường thể .

Tô Dụ Nghi còn hỏi thêm, thì điện thoại của Lục Trầm reo.

Lục Trầm bật loa ngoài.

"Ông nội, cháu đang lái xe."

Nghĩ đến gọi là ông nội Lục Trầm, Tô Dụ Nghi lặng lẽ dỏng tai . Phải thừa nhận đôi khi cô cũng tò mò.

"Về nhà ăn cơm, hiếm khi bố cháu nhà."

Lục Trầm cần suy nghĩ. "Cháu đang việc, về ."

"Mọi đều bận, khó sum họp, nếu việc lớn thì hoãn về nhà ."

Tô Dụ Nghi thấy , vì đưa cô thăm Trần Hi Hi nên Lục Trầm về nhà ăn cơm .

Một luồng khí lạnh tràn mũi, Tô Dụ Nghi nhịn hắt xì liên tiếp ba cái.

Ông nội Lục kinh ngạc hỏi, "Trong xe cháu ?"

Lục Trầm liếc Tô Dụ Nghi "Vâng."

"Là con gái ? Cháu quen bạn gái giấu nhà ? A Trầm, cháu lớn lên bên ông, chuyện lớn của đời giấu ông."

Lục Trầm mà nhức đầu. "Không ."

Ông nội Lục ngày ngày mong cháu dâu như mong mong trăng, manh mối chịu buông tha.

"Dẫn bạn gái về nhà ăn cơm, quen thì công khai, giấu giếm phong độ của đàn ông."

Mặt Tô Dụ Nghi nóng bừng, cô ngờ một cái hắt xì khiến ông nội Lục phản ứng dữ dội thế.

Lục Trầm đến phát mệt, "Ông trực tiếp với cô ."

Ông nội Lục đang bật loa ngoài, giọng điệu hung hăng bỗng trở nên vô cùng ôn hòa.

Loading...