12.
Vừa về đến nhà,  thấy bộ quần áo Tạ Cẩn Ngôn tặng,   càng thêm bứt rứt trong lòng.
Ba  từ  lầu  xuống,  đổ thêm dầu  lửa, “Tối nay Tiểu Tạ đến nhà chúng  ăn cơm.”
: ???
“Tại ? Tại     đến là  thể đến chứ.”
Ba  căn bản  thèm để ý đến sự phản đối của : “Con   thì cũng  thể  nhà nó.”
 phẫn nộ nhưng bất lực: “Được,  hai  cứ ăn , con   ngoài.”
“Ra ngoài  gì? Giúp khách sạn nhà họ Lâm cọ bồn cầu ?”
: “…”
 ấp úng: “Ba, ba   ư? Con còn  chuẩn  sẵn sàng để đối mặt với chuyện ngu ngốc  mà.”
Ba  hừ một tiếng: “Tiểu Tạ sáng nay  đến tìm ba ,  rằng nó quyết định về nước, con  điều   nghĩa là gì ?”
 cảm thấy  cần  yên tĩnh.
  lái chiếc Rolls-Royce của   ngoài,  phát hiện phía   một chiếc Maybach bám sát theo.
Liếc qua gương chiếu hậu, quả nhiên là Tạ Cẩn Ngôn.
Ha, xem   theo kịp .
Để cắt đuôi  ,  bỏ qua chỉ dẫn của định vị, tùy tiện rẽ trái rẽ  ở các ngã tư,  ngờ  vô thức lái đến Công viên Nhân Dân – nơi hẹn hò  đầu tiên.
 chỉ thoáng sững sờ một giây,   thấy bóng dáng chiếc Ferrari trong gương chiếu hậu.
Chết tiệt,   nhịn  tăng tốc,  tròn ở ngã tư hết vòng  đến vòng khác.
Cho đến khi  cảnh sát giao thông đang trực chặn .
Cảnh sát giao thông: “Kiểm tra giấy phép lái xe.”
: “…”
Anh  đánh giá chiếc xe của  vài : “Cách đây  lâu, cũng  một đối tượng khả nghi lái chiếc xe .”
: “…”
 chỉ  chiếc Ferrari phía : “Chủ xe đằng   từ Mỹ về,    thể   giấy phép lái xe trong nước,  kiểm tra   .”
Cảnh sát giao thông đầy tinh thần trách nhiệm  tới,  khi  còn khen   tiếng phổ thông  chuẩn.
Còn  tìm một chỗ đậu xe,  khi đậu xe  một  nữa   Công viên Nhân Dân.
Phía   còn thấy bóng dáng Tạ Cẩn Ngôn,  một   bộ,  một  nữa đến góc hẹn hò năm xưa.
Góc hẹn hò vẫn là những  quen thuộc đó, bà cô quen thuộc    thấy   phấn khích vẫy tay.
“Cô gái,  cô  đến đây?”
 buồn bã : “Ly hôn , cô giới thiệu  cho cháu  ạ.”
Bà cô   vấn đề gì, cô  kéo   xem từ đầu đến cuối.
“Cô là  cũ ở đây , điều kiện của những   đều in trong đầu cô, cháu  xem, cháu   như thế nào?”
Trong đầu  nghĩ đến Tạ Cẩn Ngôn: “Cháu  tìm một  giàu, gia tài mấy chục tỷ  ạ.”
 tiếp tục bổ sung: “Phải  trai như chồng cũ cháu nữa.”
Bà cô: “…”
Bà cô bất lực: “Loại   , yêu cầu cao thế , bên đây khuyên hai đứa tái hôn ?”
Trạm Én Đêm
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bi-lo-than-phan-sau-khi-hen-ho-online/chapter-7-het.html.]
 tủi  : “    thành thật,    dối cháu.”
Bà cô trở nên nghiêm túc: “Nó lừa cháu chuyện gì?”
: “Anh   giàu, nhưng  lừa cháu,      tiền.”
Bà cô: “…”
“Cái việc giả nghèo    thể tính là lừa   chứ? Con ,  thể giả nghèo, nhưng  thể thực sự nghèo. Có tiền thì luôn  hơn   tiền chứ?”
Khóe miệng  giật giật: “Cô ơi, cô đúng là  khuyên thật đấy, cháu còn  nghi ngờ cô là do   bỏ tiền  mời đến  chứ.”
Bà cô chột  chớp mắt: “Haha, lộ liễu thế ?”
: ?
Bà cô: “Haiz, cô vốn cũng   , nhưng Tiểu Tạ cho nhiều tiền quá.”
: “…” Chết tiệt, thế giới    ? Còn  lòng chân thành nữa ?!
Bà cô  ngượng ngùng: “Ai da, nhưng lời cô  là thật lòng đấy. Cháu nghĩ kỹ  xem, thuận theo tiếng lòng của  .”
Cô    xong, bóng dáng Tạ Cẩn Ngôn  xuất hiện từ  cái cây,  tay còn cầm hai cốc nước chanh Mật Tuyết Băng Thành.
Xem     lái xe  bằng lái .
Anh   đến bên cạnh ,  xuống phía bên  chiếc ghế.
Chúng  ai cũng   gì.
Tạ Cẩn Ngôn đặt cốc nước chanh bên tay .
  khát, quyết định   khó , cầm lấy cốc nước chanh hút một ngụm.
Tạ Cẩn Ngôn lên tiếng: “Tối qua  thức trắng đêm  một bản PPT, em xem .” Nói xong,   đưa cho  một chồng giấy A4 dày cộm như viên gạch.
: Cái quái gì ?
 mở  lật bừa vài trang, phát hiện  đó ghi  chi tiết các thông tin của Tạ Cẩn Ngôn.
Từ ảnh ở các giai đoạn tuổi khác , đến quá trình học tập, thậm chí cả tài sản cá nhân  tên   cũng , còn chính xác đến hai chữ   dấu thập phân.
 lén lút đếm một chút,  ,  giàu hơn .
Tạ Cẩn Ngôn: “Mấy ngày nay  thức khuya  bản sơ yếu lý lịch , Vi Vi, cuộc đời    bất kỳ bí mật nào đối với em. Em  thể tha thứ cho  ?”
Nói đến vấn đề ,  cũng  trách nhiệm lớn.
 nắm chặt điện thoại,  do dự mở lời: “Vậy   thể tha thứ cho việc em  dối ?”
Tạ Cẩn Ngôn gật đầu lia lịa: “Tất nhiên .”
Gió thổi những cánh hoa đào trong công viên bay loạn xạ khắp nơi,  ngửi mùi hương hoa đào , đột nhiên  buồn ngủ.
 ngáp một cái: “Vậy , chúng  hòa . Tài liệu  em nhận ,  đợi .”
Tạ Cẩn Ngôn chớp mắt: “Vậy khi nào em xem xong thì trả lời ?”
: “Cố gắng thôi, nhưng dạo  bận quá,  thể   thời gian.”
Tạ Cẩn Ngôn tự nguyện: “Em bận gì,   thể giúp em!”
: “Chuẩn  về ngủ một giấc.”
Tạ Cẩn Ngôn   gì nữa,   thở dài: “Không ,   thể đợi, em cứ từ từ xem.”
“Được,   thôi!”
  dậy, phủi những cánh hoa  váy, đưa tay  cho Tạ Cẩn Ngôn, “Về ăn cơm.”
(Hết truyện)